Trường Mệnh - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-01-18 15:48:23
Lượt xem: 3,151

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh tượng các tướng sĩ reo hò phấn khích, nhưng đám cung phi lặng im, những nuông chiều trong khuê phòng từng chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng , còn sợ đến ngất xỉu.

 

Giữa khí nặng nề, Cố Lưu đột nhiên vỗ tay, miệng , hỏi bọn họ: “Thế nào? Các ngươi cảm thấy đủ mãn nhãn ?”

 

Họ lập tức lắc đầu, cố gắng gượng , cố tỏ vui vẻ để nịnh nọt .

 

Cố Lưu lúc nụ tắt, vẻ mặt nhạt nhẽo: “, cũng chẳng gì đặc sắc.”

 

Ánh mắt lướt qua một đám quan , dừng Liễu Thanh Thạch, chậm rãi : “Trước đây, màn kịch đ.á.n.h tráo của Thừa tướng đại nhân, quả là một màn diễn thú vị.”

 

Liễu Thanh Thạch đổ mồ hôi lạnh.

 

Cố Lưu lặng lẽ sắc mặt đầy khiếp sợ của Thừa tướng bất ngờ cất lời, đưa một lời đề nghị gây chấn động: "Sao để cả ba tiểu thư mà ông đưa cung cùng xuống đó, xem ai thể sống sót miệng thú dữ?"

 

"Thú dữ" chính là con gấu nâu to lớn, một tiểu quốc cống nạp, nhốt trong lồng sắt gần đó.

 

Cách đó xa, Liễu Tích Dung cũng dẫn tới. Nàng mới đưa lãnh cung, gầy gò tiều tụy, thần sắc nhợt nhạt. Liễu Hi Yên trừng lớn mắt, ngờ so sánh với những kẻ hèn mọn , nhưng nàng dám lên tiếng, chỉ dõi mắt cha , uất ức căm phẫn.

 

Liễu Thanh Thạch lau mồ hôi lạnh, cố gắng khuyên can vài lời, nhưng dĩ nhiên vô ích.

 

Ta bình thản chấp nhận sắp xếp . Rõ ràng Cố Lưu dụng ý riêng. Ta dậy định bước xuống, cơn gió lạnh thổi qua khiến hắt , khiến Cố Lưu cau mày.

 

Hắn vẻ quan tâm bảo rằng lẽ sợ lạnh, thể cảm, nhất để cung nữ của thế, xuống thực hiện .

 

Cung nữ bên cạnh sợ hãi run rẩy như lá cây trong gió, kéo xuống .

 

Ba đẩy trong đấu trường, Liễu Hi Yên c.ắ.n môi đầy nhục nhã, rút chiếc trâm cứng nhất từ mái tóc cầm chặt. Liễu Tích Dung im lặng , chăm chú xuống đất, trong khi cung nữ ngừng lóc.

 

Cố Lưu tỏ vẻ khó chịu: “Ồn ào quá.”

 

Ngay lập tức, một cung nữ dâng cung tên mặt Liễu Thanh Thạch, Cố Lưu yêu cầu ông xử lý cung nữ đang ồn ào .

Hồng Trần Vô Định

 

Liễu Thanh Thạch run rẩy cầm cung lên, b.ắ.n c.h.ế.t cung nữ đó. Con cờ mà ông mất công bồi dưỡng và sắp đặt cung giờ đây chính tay ông tiêu diệt. Có lẽ trong lòng ông cũng thấy tiếc nuối.

 

lúc , cửa sắt mở , con thú ngửi thấy mùi m.á.u liền trở nên hung hãn, lao thẳng đến xác c.h.ế.t ngửi ngửi hướng ánh mắt đầy khát m.á.u về phía hai còn .

 

Có vẻ Cố Lưu cuối cùng cũng thấy thú vị, tùy tiện đưa cho Liễu Thanh Thạch một mũi tên: "Thừa tướng, nếu cho ông một cơ hội, ông sẽ cứu ai trong hai ?"

 

“Hoặc ông thể g.i.ế.c con gấu và cứu cả hai,” Cố Lưu ông , ánh mắt lạnh lẽo và chứa đựng một nụ đầy ác ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-21.html.]

 

Con gấu dâng tặng từ quốc gia khác là một món quốc lễ quan trọng. G.i.ế.c c.h.ế.t nó sẽ rạn nứt quan hệ giữa hai nước, thể gây ảnh hưởng đến con đường quan lộ của ông.

 

Giữa danh vọng và nữ nhi, ông sẽ chọn bên nào?

 

Liễu Thanh Thạch cầm cung bất động, tay run rẩy.

 

Bên , Liễu Hi Yên và Liễu Tích Dung hoảng loạn chạy trốn. Chiếc trâm cài mà Liễu Hi Yên cầm trong tay vô dụng, nàng chạy cầu cứu cha. Liễu Tích Dung cũng dõi mắt về phía cha , ánh mắt lóe lên tia hy vọng mong manh.

 

Thời gian còn nhiều, Liễu Thanh Thạch nhắm mắt, đó mở , ánh mắt quyết đoán. Mũi tên của ông hướng thẳng Liễu Tích Dung, một mũi tên xuyên qua bắp chân nàng.

 

Liễu Tích Dung ngã xuống, tụt phía .

 

Liễu Thanh Thạch nàng cầm chân con gấu để Liễu Hi Yên chạy thoát.

 

Giữa quan lộ và nữ nhi, ông chọn quan lộ.

 

Giữa hai nữ nhi, ông chọn Liễu Hi Yên.

 

Bị bỏ rơi, tia hy vọng trong mắt Liễu Tích Dung nhanh chóng tắt ngấm, nàng bật tự giễu, ngạc nhiên, nhưng lòng vẫn ngập tràn phẫn hận, nỗi phẫn nộ hóa thành ý chí sinh tồn mạnh mẽ.

 

Nàng nghiến răng, rút mũi tên khỏi chân, lao về phía con gấu, đ.â.m mù một bên mắt nó. con thú vung một cú tát mạnh khiến nàng ngã xuống, phun máu, đó thể dậy, chân con gấu xé nát.

 

Nhìn nàng sắp c.h.ế.t, cao hồi lâu, cuối cùng trong ánh mắt ngỡ ngàng của Liễu Thanh Thạch, giật lấy cung trong tay ông, kéo căng dây và b.ắ.n thẳng mắt còn của con gấu.

 

Khi hạ cung xuống, nhận tay đầy mồ hôi. Đây là b.ắ.n trúng đích nhất của .

 

Con thú mù loạng choạng lao loạn, Liễu Tích Dung theo bản năng về phía , cố gắng chạy thoát.

 

Cố Lưu dung túng cho hành động tự ý của . Dù bên cạnh tỏ ý bất mãn, cũng buồn để mắt đến.

 

Cảnh tượng bạo lực cuối cùng cũng chấm dứt. Liễu Hi Yên kinh sợ đến phát bệnh, về càng trở nên trầm lặng, hiếm khi ngoài. Còn Liễu Tích Dung vẫn đưa về lãnh cung. Khi rời , chúng chạm mặt , nàng bất ngờ gọi :

 

“Ngươi hận ? Sao cứu ? Ta giờ từng nghĩ rằng ngươi là một kẻ nhân từ vô độ như ,” giọng nàng đầy gai góc, dù trong cảnh nào cũng quen thói đối xử cay nghiệt với khác.

 

Ta nàng , giữa trời tuyết trong bộ y phục mỏng manh, da cả dấu vết của sương lạnh. Ánh mắt bình thản và lạnh nhạt.

 

"Nếu giờ ngươi tự đập đầu cây mà c.h.ế.t, cũng sẽ cứu. khi , trở thành kẻ thể thản nhiên thú hoang xé xác cảm thấy gì."

 

Không gì để mà hận thù.

Loading...