Ban đầu, lão thần ghét , vì ông nghĩ hoàng đế chỉ đang trêu đùa hậu cung, cố tình bôi nhọ văn chương. , khi thấy cần mẫn học tập, ông dần dần đổi thái độ, thậm chí còn khen thông minh, tiếc rằng gặp sớm hơn để nhận học trò.
Ông bảo tiếc , giờ chỉ thể ở mãi trong hậu cung, tranh sủng đoạt quyền.
Ta chỉ thể buồn, đáp rằng chẳng hề tranh sủng đoạt quyền gì cả.
Nếu ông gặp sớm hơn, khi vẫn còn là đứa ăn xin phố, hoặc là tiểu nữ nhỏ gầy mặc đồ rách rưới giữa mùa đông, ông chắc chắn sẽ để mắt đến .
Là Cố Lưu thấy giữa đám bùn lầy, nhờ đó mới cơ hội lão thần để ý, khác chú ý.
Hoàng cung là nhà tù, cũng là nơi giam giữ bất kỳ ai.
Chỉ một bức tường thấp thì thể giam giữ ai? Một cái thang thể trèo qua.
Thứ thực sự giam giữ họ chính là gia tộc, là lợi ích đan xen, là phú quý, là tầm , là tâm tư.
Thứ trói buộc họ chính là họ.
Vì dựa gia tộc để đạt địa vị, nên đại diện cho gia tộc mưu cầu lợi ích trong cung; vì hưởng thụ giàu sang phú quý, nên tuân thủ quy tắc trong cung; vì một thứ, tất nhiên cũng mất một thứ.
Hồng Trần Vô Định
Ngay cả khi cung mà gả nhà quan, họ cũng sẽ chịu những ràng buộc . Tường cung thể còn, nhưng bức tường lợi ích vẫn luôn sừng sững.
Đều là quân cờ trong bàn cờ, nào tư cách đến tự do? Dù xa, bay cao, nhưng chỉ cần cầm cờ xoay tay, kéo cung giương tên, phận đều trong tay khác.
Cùng sống trong cung, đế vương, hoàng tộc, thái hậu, sẽ chẳng bao giờ cảm thấy giam cầm.
Họ là cầm cờ, kéo cung, cầm lệnh bài.
Ta hết là một con , đó mới là một nữ nhân, là phi tần trong cung, là con nuôi của nhà họ Liễu…
Một con , mang trong lòng một ý chí tự do, sẽ bao giờ bất kỳ bức tường nào trói buộc.
Một , nếu lệnh bài bên hông, cung trong tay, là đặt cờ định cuộc, phận, quyền lực và một cái đầu vận dụng thứ, nào gì sợ để thể nắm lấy vận mệnh của ?
Cố Lưu đang dạy : cố gắng chủ vận mệnh của .
23
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-20.html.]
Khi thuần thục kỹ năng b.ắ.n cung, Cố Lưu dẫn đến một nơi - đại doanh nơi đại quân trú đóng bên ngoài kinh thành.
Kẻ địch phía Bắc khiêu khích biên giới, cuộc giao tranh kéo dài nhiều ngày, nay biên cương bình định, đại quân mang về chiến lợi phẩm, hoàng đế vốn đích dẫn các quan và hậu cung đến đại doanh để luận công ban thưởng, đãi ngộ tam quân. Những , Cố Lưu chẳng thèm để ý, nhưng khác thường, đưa theo một đoàn đông đúc.
Người đông, mưu đồ rối ren, ngấm ngầm đối kháng càng nhiều.
Cố Lưu gọi đến cùng xe ngựa, cả hành trình cho ngắm cảnh, ghé chùa nếm thử món chay trứ danh của tăng ni, mang theo cung để cưỡi ngựa săn bắn. Chúng săn nai rừng, gà rừng, liền dựng lửa nướng ngay tại chỗ, cách màn khói mà theo dãy xe dài đằng , tùy ý bình phẩm về những dòng chảy ngầm giữa những cùng, dùng để g.i.ế.c thời gian.
Đến nơi, khi tổ chức xong đại lễ, Cố Lưu dẫn đến nơi giam giữ nô lệ, trong đó một đấu trường thú giản dị, tràn đầy mùi m.á.u thịt.
Những kẻ thua trận đều bắt nô lệ, giam trong lồng chật hẹp, đợi chọn để chiến đấu như thú hoang, xung quanh là đám tướng sĩ đặt cược, ồn ào náo nhiệt. Chiến trường sống c.h.ế.t mỏng manh, đây là cách họ giải tỏa áp lực và nguy hiểm.
Khi bọn họ thấy hoàng đế bất ngờ đến, tất cả đều phấn khích lạ thường.
Cố Lưu đài cao quan sát, dường như chẳng hứng thú gì với những trận đấu lặp lặp . Hắn nhướn mắt về phía một viên võ quan theo và : “Chỉ là đ.á.n.h hồi kết, thật nhàm chán.”
Giọng điệu của chậm rãi, “Sao bằng thứ thú vị hơn?”
“Thú vị hơn” chính là những nô lệ thô kệch, xí bằng mỹ nhân quý tộc để đấu với thú hoang. Cảnh tượng chắc chắn sẽ đẽ, đẫm máu, tàn nhẫn đến đáng thương.
Lời của phần hoang đường và tàn nhẫn, nhưng đều vẻ mong chờ.
Ánh mắt thờ ơ của Cố Lưu lướt qua đám phi tần cùng, khiến bọn họ khỏi kinh hoàng sợ hãi, cuối cùng ánh mắt dừng ở một , nhẹ nhàng giơ tay hiệu cho đài đưa nàng đấu trường.
Nữ nhân sợ hãi kêu cứu, nhưng vẫn ném giữa bãi đấu đầy máu. Đối diện nàng là một con ch.ó lớn bỏ đói mấy ngày, ánh mắt hung tợn.
Ta nhận nàng, chính là phi tần cố ý x.úc p.hạ.m và giễu cợt , cũng là kẻ từng thả ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t con thỏ yêu quý, dù rằng trân trọng nó.
Con ch.ó đó, lẽ chính là con do nàng nuôi dưỡng.
Ta bất giác sang Cố Lưu. Hắn đó, lười biếng, ánh mắt vẻ chán nản. Nhận thấy cái của , ngẩng đầu lên .
Một lát , sai đặt lò sưởi quanh hiên, bảo ở bên cạnh , nhẹ nhàng hỏi: “Lạnh ?”
Ta lắc đầu, gì thêm.
Bên , vị phi tần kiêu ngạo con ch.ó c.ắ.n xé, đầy thương tích, kêu la t.h.ả.m thiết, còn chút tôn nghiêm nào, trông vô cùng thê thảm.
Cố Lưu bảo ném một con d.a.o xuống. Nàng nhanh chóng nhặt lên, chút do dự đ.â.m đầu con ch.ó nàng từng cưng yêu. Nàng đ.â.m loạn xạ, dù con ch.ó c.h.ế.t cũng ngừng tay, đến khi kéo , ánh mắt nàng đỏ ngầu, thần trí hỗn loạn.