Trường Mệnh - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-01-18 15:44:41
Lượt xem: 3,010

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tích Dung chẳng một chút giãy giụa mà thừa nhận ngay, nàng cũng còn giả bộ thiết nữa, lập tức trở mặt, mỉa mà xé rách chiếc khăn tay nàng từng nhờ thêu giúp:

 

" , luôn lừa ngươi, ai thèm mấy thứ rác rưởi của ngươi chứ."

 

Khi còn nhỏ, ruột của Liễu Tích Dung đuổi khỏi phủ, kế mẫu đối với nàng cũng , gần như chẳng mấy quan tâm. Còn phụ thì chỉ những khi nàng học tập xuất sắc khen ngợi hoặc khi nàng biểu diễn tài năng trong yến hội tán thưởng, phụ mới hiếm hoi đoái hoài tới nàng.

 

, từ nhỏ nàng dốc sức học cầm kỳ thi họa, việc nào cũng dẫn đầu. đó nàng nhận , hóa tiểu dưỡng bệnh nơi trang viên, chẳng cần học hành cũng phụ yêu thương, chăm sóc đặc biệt.

 

Khi tiểu trở về Liễu phủ ở lâu, nàng ghét Liễu Tích Dung, luôn bắt nạt nàng, mà phụ cũng chỉ yêu cầu nàng nhường nhịn tiểu . Liễu Tích Dung cũng ghét Liễu Hi Yên, nhưng bao giờ biểu lộ ngoài. Nàng lớn lên trong khuôn viên rộng lớn, ruột ở bên cạnh, tự dựa bản , vì sớm học cách giả tạo, luôn tỏ dịu dàng, đoan trang, hề tỏ vẻ thù địch mặt ngoài.

 

Nàng hại Liễu Hi Yên từ lâu, và nhập cung là cơ hội của nàng. Rời khỏi tầm mắt của cha và kế mẫu, nàng nhiều cách để đặt bẫy cho Liễu Hi Yên. Còn , trong mắt nàng, chỉ là một công cụ thuận tiện trong kế hoạch hãm hại Liễu Hi Yên. Theo kế hoạch của nàng, chỉ cần nàng tỏ với một chút, giả vờ tình cảm sâu đậm, đó đẩy chỗ c.h.ế.t, đổ tội cho Liễu Hi Yên. Rồi với tư cách thiết của , nàng thể danh chính ngôn thuận đòi công lý cho , yêu cầu quan xử lý nghiêm khắc Liễu Hi Yên, khiến cha nàng thấu bản chất ác độc của tiểu mà ghét bỏ.

 

Chỉ là nàng ngờ thể bình an vô sự bước từ Cần Chính điện.

 

Nhìn từ một góc độ nào đó, Liễu Tích Dung mới chính là giống Liễu Thanh Thạch nhất, giả dối và đầy mưu mô. Còn Liễu Hi Yên giống mẫu khi còn trẻ, lớn lên trong nuông chiều, kiêu ngạo, ngu ngốc, độc ác và bướng bỉnh.

 

Các nữ quan trong cung bắt Liễu Tích Dung , nhưng nàng vùng vẫy, giẫm lên những mảnh vụn của khăn tay xé rách, lớn, đến rơi cả nước mắt.

 

"Này Liễu Thiêm, ngươi chỉ là một quân cờ mà thôi, chẳng ai để ý ngươi mấy thứ rác rưởi của ngươi, từ đầu đến cuối ngươi chỉ là một kẻ đáng thương ai cần!"

 

Sau khi nàng giải , lặng lẽ tới, nhặt chiếc khăn tay giẫm bẩn và rách nát, chôn nó gốc một cái cây tên trong sân. Sau đó, thúc giục lên xe ngựa trở về nhà thăm cha .

 

Mỗi năm cung đình đều cho phép các phi tần và cung nhân về nhà Tết để thăm . Ta và Liễu Hi Yên cùng xe trở về, nàng chẳng ưa gì , mặt mày cau suốt đường, ngoài cửa sổ. Đến nơi, sắc mặt nàng bất giác lộ vẻ vui mừng, vội vàng xuống xe, chạy về phía Liễu phu nhân, như chú chim non nép nó, nũng nịu nũng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-14.html.]

Còn Liễu phu nhân và Liễu Thanh Thạch thì tràn ngập ánh mắt yêu thương, bảo nàng mãi chịu lớn.

 

Ta giữa luồng gió lạnh bên ngoài mà đợi lâu, cuối cùng khi Liễu Thanh Thạch và phu nhân trò chuyện xong, ông mới nhớ đến sự hiện diện của . Ông đầu , nhíu mày :

 

"Liễu Thiêm, còn đây chào con?" Ở đây, ông chỉ Liễu phu nhân, và theo danh phận, chỉ thể gọi bà .

Hồng Trần Vô Định

 

Ta bước lên hành lễ với Liễu phu nhân. Bà đáp với thái độ quá nồng hậu, cởi chiếc vòng tay vàng khắc chữ “bách phúc” trao cho . Đó là nghi thức thường thấy khi trưởng bối tặng quà cho tiểu bối trong các gia tộc lớn.

 

Liễu Hi Yên theo Liễu phu nhân viện của bà, còn Liễu Thanh Thạch đưa đến thư phòng, hỏi chi tiết về đến Cần Chính điện.

 

Ông chẳng mảy may quan tâm đến Liễu Tích Dung và Liễu Hi Yên đóng vai trò gì, ông chỉ để ý đến việc vì bạo quân g.i.ế.c .

 

Ta trả lời ứng phó qua loa, Liễu Thanh Thạch qua trong thư phòng một hồi, đột nhiên mặt, quan sát dung mạo một cách tỉ mỉ, cuối cùng kết luận:

 

"Nữ nhi của , con đến , lẽ Hoàng thượng thật sự để ý đến con ."

 

Ông đưa vài gói độc dược, yêu cầu tìm cách quyến rũ và tiếp cận bạo quân, bỏ độc thức ăn của , "Độc màu mùi, miệng là mất mạng ngay lập tức."

 

"Thiên hạ khổ vì bạo quân lâu, khắp triều trong ngoài đều ca ngợi đức hạnh của phụ . Nếu ngôi vị hoàng đế thuộc về phụ , thì với con và phụ , với bách tính thiên hạ, đều là điều . Nếu con thể g.i.ế.c , khi phụ thành đại nghiệp, con sẽ là công chúa cao quý nhất, con sẽ là hoàng hậu quỳ bái, vinh hoa phú quý một đời."

 

Nhìn sững sờ, ông đưa tay định chạm đầu , như cử chỉ bình thường của một cha với nữ nhi của , nhưng đến mặt chúng thì gượng gạo, và cũng theo bản năng lùi tránh né.

 

Ông đành hổ bỏ tay xuống: "Mẫu của con lâu gặp con, con nên thăm bà ."

 

Ông lấy vinh hoa phú quý để dụ dỗ, lấy tính mạng mẫu để uy hiếp. Ông lớn tiếng phô bày tham vọng mặt , vì nắm rõ điểm yếu của nên chẳng hề sợ tiết lộ.

Loading...