Trường Mệnh - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-01-18 15:43:53
Lượt xem: 3,295

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi biên giới chiến loạn, Lạc Thành suýt thất thủ, Cố Lưu nhân lúc hỗn loạn mà trốn , cứu những thuộc hạ lưu lạc khắp nơi còn sót , mang theo đầy lòng hận thù mà tiến thẳng kinh thành, định cùng kẻ thù đồng quy vu tận, báo thù rửa hận.

 

Đoàn dám đường quan, men núi vượt đèo, gian khổ đói khát, cho đến lúc gặp một lão nhân tên xuyên qua . Có nhận đó là thần y nổi tiếng trong vùng.

 

Thần y đang hành y ở Lạc Thành thì gặp chiến loạn, đường bỏ chạy thì trúng tên, thoi thóp.

 

Lúc đó, Cố Lưu chai sạn, lạnh lùng, còn nhiều thiện ý, nhưng lão nhân mặt là cứu mạng bao . Cố Lưu cúi đầu lão một lúc, cuối cùng quyết định đưa lão theo, cả nhóm gom góp chút lương khô, t.h.u.ố.c men còn mà cứu tỉnh lão.

 

Thần y tỉnh , cảm tạ bọn họ, nấu một nồi canh, khiến cả nhóm mê man, đưa về phủ của . Phủ của lão hoa lá tươi , nhưng bên chôn vùi đầy xác .

 

Vị thần y nổi tiếng gần xa là một kẻ điên, dùng để nghiên cứu thuốc, màng đến tính mạng, chỉ quan tâm đến việc xem phương t.h.u.ố.c nào là nhất.

 

Lão thấy Cố Lưu cứng cỏi, thích hợp t.h.u.ố.c nhân, nghĩ rằng sẽ dễ c.h.ế.t, ảnh hưởng đến việc thử nghiệm của lão.

 

Cố Lưu và những thuộc hạ trở thành t.h.u.ố.c nhân của lão. Những đồng hành lượt chịu đựng tra tấn mà c.h.ế.t hoặc tự vẫn, cuối cùng chỉ còn một Cố Lưu, giam cầm trong căn phòng tối tăm, bên cạnh là sâu rắn độc hại.

 

Những ngày dài tựa năm tháng, Cố Lưu chịu đựng hết đến khác. Mỗi khi thần y tưởng sắp c.h.ế.t, chuẩn đem chôn, thiếu niên kiên cường dậy, dường như chỉ để sống, dù sống bằng c.h.ế.t vẫn sống.

 

Cố Lưu ẩn nhẫn nhiều năm, dần dần thăm dò hết ngõ ngách trong phủ, giành sự tin tưởng của thần y, cuối cùng vẫn sống sót mà thoát khỏi đó.

 

Ra khỏi nơi đó, cảnh tượng bên ngoài đổi , chiến loạn khắp nơi, cảnh vật hoang tàn. Tại hoàng cung xa xôi, lão hoàng đế còn màng tới triều chính, Tôn quý phi vẫn đạt ngôi vị hoàng hậu, An Vương vốn tính cách ăn chơi phóng túng, ai tâm phục khẩu phục, các chư hầu khắp nơi đều dã tâm, các quan viên triều đình và các quận phủ thì bận rộn tìm chỗ , dân chúng đó thì ngừng nổi loạn.

 

Cố Lưu thu nhận một tướng lĩnh từng Đại tướng quân họ Diệp nâng đỡ, trong cảnh loạn thế lấy chiến nuôi chiến, dần dần mở rộng thế lực, từng bước, từng bước, tiến thẳng về kinh thành.

 

Hắn đích g.i.ế.c Tôn quý phi và An Vương, mang thủ cấp của hai tiến tẩm cung của hoàng đế. Khi , thấy phụ hoàng từng oai nghiêm hùng dũng giờ chỉ còn là một lão già tiều tụy, run rẩy chiếu thư nhường ngôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-12.html.]

Lão hoàng đế hề chút phẫn nộ nào khi buộc thoái vị, trái còn với vẻ mặt hài lòng: “Tốt! Tốt! Lưu nhi, hổ là Lưu nhi của trẫm, trong loạn thế quần hùng tranh bá, một con dẹp yên thiên hạ.”

 

khi Cố Lưu bước tới gần, rõ những vết sẹo đáng sợ mặt , mùi m.á.u tanh nồng nặc áo, cùng đôi mắt lạnh lùng thấu tận xương, lão hoàng đế cứng đờ .

 

“Sao như thế ? Sao ngươi biến thành như thế ?” Lão như đang tự với chính .

 

Khi Cố Lưu dẫn quân xông hoàng cung, lão hoàng đế thậm chí còn lệnh rút hết lính canh, hề chống cự, chỉ chờ c.h.ế.t ngai vàng. Và , Cố Lưu cuối cùng lý do.

 

Thì , năm đó mẫu vốn tự vẫn trong lãnh cung. , một nữ nhân dám cùng cha sinh tử chiến trường, thể dễ dàng buông xuôi như ?

 

Đó chỉ là lời đồn bên ngoài, thực chất Diệp hoàng hậu giam cầm ở một ngôi nhà hẻo lánh ngoài thành. Lão hoàng đế nỡ g.i.ế.c bà, thỉnh thoảng còn đến thăm.

 

Diệp hoàng hậu giam cầm, mất tự do, sống trong căn nhà suốt nhiều năm, khi Tôn quý phi , bà thường sai đến hành hạ, khiến Diệp hoàng hậu mắc bệnh, ưu tư tích tụ, bệnh nhỏ thành bệnh nặng, cuối cùng bệnh c.h.ế.t trong ngôi nhà bao giờ thấy ánh sáng ngày mai.

Hồng Trần Vô Định

 

Sau khi bà mất, dường như lão hoàng đế bỗng nhiên thức tỉnh nhận tình yêu dành cho bà, và cũng bất ngờ nhận sự ác độc của Tôn quý phi. Ông bắt đầu hối hận, hối hận vì tổn thương vợ từng một lòng một với , để cuối cùng bà chỉ còn nỗi oán hận dành cho ông. Ông đổ cái c.h.ế.t của Diệp hoàng hậu lên Tôn quý phi, từ đó bắt đầu ghét bỏ bà , nhiều trì hoãn lời hứa phong bà hoàng hậu, phong An Vương thái tử. Ông chìm trong ân hận, bỏ bê chính sự, cả ngày say sưa trong cung điện từng là nơi ở của Diệp hoàng hậu.

 

Cuối cùng, khi Cố Lưu mang thủ cấp của ái phi và hoàng tử đặt chân, lão hoàng đế cũng hề bận tâm. Ông tự thoái vị, chỉ rằng hợp táng với vợ khuất trong hoàng lăng.

 

Lão hoàng đế vẫn đang về mong hợp táng, để ý thấy Cố Lưu đỏ hoe đôi mắt, sát khí ngút trời.

 

Thì Diệp hoàng hậu năm đó tự vẫn trong lãnh cung, mà là bệnh c.h.ế.t trong ngôi nhà tối tăm . Khi bà qua đời, chính là lúc Cố Lưu đang t.h.u.ố.c nhân, chịu đựng vô vàn đau đớn, chuẩn thoát ngoài.

 

Chỉ thiếu một chút nữa, thì năm đó chỉ thiếu một chút nữa là thể gặp mẫu .

 

Chỉ cần trốn nhanh hơn một chút, trở về kinh thành sớm hơn một chút, thể cứu sống mẫu .

 

Cố Lưu bật lạnh lùng, vung tay c.h.é.m đầu cha ruột, như hai kẻ c.h.ế.t lưỡi kiếm của .

Loading...