Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 9 (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:21:35
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không chỉ , vì kinh văn chú pháp mật truyền ngoài của Bạch gia đều là truyền miệng, thể ghi chép bằng văn bản. hậu bối tư chất ít dần qua mỗi đời, đủ đạo thuật, căn bản thể ghi nhớ.
Thế là đời qua đời khác, những chú pháp từng đ.á.n.h bại loại quỷ của Bạch gia, cứ thế mà thất truyền.
Truyền đến miệng ba vị Trưởng lão ngày nay, cũng chỉ còn ba bốn câu, trong đó cả Thiên Sư Thần Chú mà Đại Trưởng lão dùng để đối phó bà Trương.
Danh tiếng Bạch gia còn, đời nay còn đến Bạch gia cũng ít, sáu vị tổ sư gia từng hương khói thịnh vượng, giờ đây ngoài Bạch gia , còn ai thờ phụng nữa.
Mấy năm Đạo Hiệp tổ chức một hoạt động mời phái dân gian tham gia hội nghị giao lưu đạo thuật, ba vị Trưởng lão tin còn đặc biệt xuống núi cắt tóc , giặt sạch đạo bào phơi khô ủi phẳng phiu, chỉ chờ thư mời đến.
Kết quả đợi đến khi hội nghị kết thúc, cũng ai đến mời họ.
Đạo môn quên mất Bạch gia từ lâu, cho dù nhớ, cũng chỉ là cảm thán một câu đáng tiếc, chứ đời còn ba vị truyền nhân Bạch gia đang khổ sở kiên trì.
Tam Trưởng lão đến đây, nhất thời buồn bã kìm , mắt chút đỏ hoe, vội vàng nâng chén lên uống một ngụm, che giấu sự thất thố.
Bạch Tiên Tiên giả vờ thấy, chỉ ôm Lục Linh Kiếm thầm hạ quyết tâm trong lòng: Vì tiếp nhận truyền thừa gia tộc, cô nhất định nỗ lực tu trì, phát huy thanh danh môn phái rạng rỡ! Khiến danh tiếng Bạch gia vang dội khắp Thần Châu nữa! Còn xây Lục Linh Miếu chân núi, để sáu vị tổ sư gia trọng hưởng hương khói nhân gian! Còn đúc tượng vàng cho các vị ! Vàng ròng!
Nghe mãi đến trưa, Bạch Tiên Tiên cuối cùng cũng cái tổng thể và rõ ràng về lịch sử gia tộc.
Ăn cơm trưa xong, tiết học lịch sử kết thúc, Nhị Trưởng lão dẫn Bạch Tiên Tiên về phía tổ từ.
Bạch gia đời đời sống ở đây, nửa ngọn núi là của họ. Trên núi nhiều ngôi nhà ẩn trong vách đá rừng cây, trông bí ẩn và đáng sợ, Bạch Tiên Tiên đây vô tình gặp cũng đường vòng.
Tam Trưởng lão dẫn cô đến tổ từ nhận diện mấy vị đại thần từng xuất hiện trong tổ tiên, thắp hương, đưa cô đến lầu tàng thư.
Vừa bước , Bạch Tiên Tiên mùi sách ẩm ướt nồng nặc trong phòng xộc mũi hắt xì mấy cái.
Ngôi lầu nhỏ ba tầng vẻ âm u lạnh lẽo, ánh nắng xuyên qua cửa sổ trời đỉnh chiếu xuống vài tia. Tam Trưởng lão : “Kinh văn đạo thư mà Bạch gia tích lũy qua các đời đều ở đây. Sắp xếp theo phương pháp Tam Động Tứ Phụ Thập Nhị Loại, từ ngoài trong, từ lên .”
Bạch Tiên Tiên xem một vòng, những cuốn quen thuộc như 《Đạo Đức Kinh》, 《Nam Hoa Kinh》, còn 《Bão Phác Tử》 mà cô từng học trong sách giáo khoa lịch sử đây, còn hầu hết là những cuốn cô từng tới.
Cô nuốt nước bọt: “Nhị Trưởng lão, những cuốn … cháu đều và học thuộc bộ chứ?”
Cô là cấp độ học bá !
Bạch Tiên Tiên bình thường, học sinh khối tự nhiên phổ thông!
Cứu mạng!
Nhị Trưởng lão : “Cũng cần, một sách cháu chỉ cần tìm hiểu sơ qua là , chỉ Đạo thư của Thiên Sư Đạo nhất mạch cháu cần thuộc lòng. Còn kinh văn thường thấy trong Đạo môn như 《Đạo Đức Kinh》, 《Thanh Tịnh Kinh》, là cơ bản cho tu trì hàng ngày.”
Bạch Tiên Tiên thở phào nhẹ nhõm: “Vậy bao nhiêu ạ?”
Nhị Trưởng lão: “Không nhiều, sách ở một tầng lầu thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-9-2.html.]
Bạch Tiên Tiên: “…………?”
???
Nhị Trưởng lão hiền từ vỗ vai cô: “Tiên Tiên, cháu thiên phú khác thường, tin chính .”
Bạch Tiên Tiên: “…………”
Nhị Trưởng lão : “Trước đây cháu chỉ chúng niệm mà thể thuộc lòng sai một chữ chú Khai Thiên Mục và Tịnh Thiên Địa Thần Chú, thể thấy cháu tinh thông Đạo , là bây giờ thử xem ?”
Bạch Tiên Tiên nghĩ, đến nước , rút lui là điều thể, gánh nặng gia tộc gánh lên vai thì thể trút xuống nữa! Cái gì học thuộc thì sớm muộn cũng học thuộc! Đến đây! Học thuộc hết m nó !*
Bạch Tiên Tiên hừng hực chí khí cầm lấy cuốn sách gần nhất giá sách bên tay.
Tên là 《Thái Thượng Chính Nhất Tảo Vãn Công Khóa Kinh》.
Nhị Trưởng lão giải thích: “Đây là kinh văn mà tử Chính Nhất niệm tụng khi công khóa sáng tối, cũng là điều cần thiết cho tu hành hàng ngày.”
Bạch Tiên Tiên gật đầu, lật kinh thư xuống xem.
Trong nghi thức truyền độ, một mục là “ban kinh văn”. “Ban” ở đây nghĩa là tặng cho bạn một cuốn kinh văn kinh thư gì đó, mà là khi trở thành đạo sĩ chân chính, sẽ thầy giảng kinh cho bạn, giải đáp khó khăn và thắc mắc.
Cũng giống như khi học nhận sách giáo khoa, tuy bạn thể tự lật xem, nhưng vẫn cần giáo viên giảng bài .
Bạch Tiên Tiên vốn nghĩ từng tiếp xúc với những thứ , xem sẽ khó hiểu và khó nhằn, lấy quyết tâm ôn thi đại học để chuẩn .
Không ngờ lật hết trang đến trang khác, cô lĩnh hội nhanh, chỉ xem hai thuộc lòng, gập sách là thể thuộc .
Bản Bạch Tiên Tiên cũng ngỡ ngàng với chính .
Cô còn bản lĩnh nữa ???
Thế là cô mở một cuốn khác , tiếp tục xem.
Nhị Trưởng lão rời từ lúc nào, lầu tàng thư chỉ còn tiếng lật sách chăm chú của Bạch Tiên Tiên.
Mấy ngày , Bạch Tiên Tiên đều trải qua ở lầu tàng thư. Hai vị Trưởng lão luân phiên đến giải đáp thắc mắc cho cô, dốc hết những gì học cả đời để truyền thụ.
Bạch Tiên Tiên cảm thấy đây cũng yêu thích sách đến thế, nếu còn thiên phú qua là nhớ, thì chọn khối xã hội ! Nhị Trưởng lão cô tinh thông Đạo , lẽ qua là nhớ chỉ tác dụng với Đạo thư kinh văn, chứ tác dụng với chính trị, lịch sử, địa lý chăng.
Buổi tối, Tam Trưởng lão vác một cái ba lô du lịch đến.
Bạch Tiên Tiên hai cái, thấy ông khá giống mấy dân phượt bộ xuyên qua Lạc Bố Bạc, Tam Trưởng lão : “Bài học lý thuyết tạm thời kết thúc, tối nay chúng bước huấn luyện thực chiến!”
Trong lòng Bạch Tiên Tiên dâng lên một cảm giác lành: “Thực chiến ở ?”
Tam Trưởng lão ném cái ba lô đựng lều và túi ngủ lòng cô: “Sau núi, bãi tha ma!”