Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 86 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 09:17:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Lôi Lôi cũng chút mơ hồ: "Không , cô là bạn cùng phòng với Lôi Lôi, học ngành cơ khí mà... nhưng Lôi Lôi , cô hình như việc ở bệnh viện!"

Bạch Tiên Tiên kiểm tra xong tất cả vết thương bé, trầm giọng : "Đừng đưa đến bệnh viện vội, đặt cháu bé lên cái bàn ."

Mẹ đứa bé Bạch Tiên Tiên việc ở bệnh viện, trong lòng nảy sinh tin tưởng, đẩy đàn ông một cái: "Mau lên! Nghe lời bác sĩ !"

Đang chuyện, Tạ Ý mang ba lô xuống .

Bạch Tiên Tiên lấy chu sa và bùa vàng từ trong túi , gọi Lôi Lôi đến bên cạnh nhỏ giọng : "Dì ơi, nhà dì gạo nếp ? Lấy cho con một ít, múc một bát nước sạch nữa."

Mẹ Lôi Lôi gì, nhưng thấy cô vẻ mặt nghiêm túc, vội vàng gật đầu .

Người đàn ông trung niên do dự đặt đứa bé lên bàn, thấy Bạch Tiên Tiên lấy những thứ kỳ quái từ trong túi, liền căng thẳng trở : "Cô gì! Rốt cuộc cô bác sĩ ?"

Bạch Tiên Tiên : " bác sĩ." Cô ngẩng đầu lên, đàn ông trầm tĩnh : " thể cứu con trai ."

Người đàn ông sững , ánh mắt cô trấn áp , nhất thời nên lời.

Mẹ Lôi Lôi bưng bát chạy từ bếp: "Gạo nếp đây !"

Bạch Tiên Tiên nhận lấy gạo nếp và bát nước sạch, đổ gạo nếp và chu sa bát. Lại vẽ một lá bùa vàng, đốt lên cho tro bùa .

Mấy cô đắp thứ kỳ lạ lên vết thương của bé, gạo nếp dính chu sa và tro bùa chạm vết thương liền nhanh chóng chuyển sang màu đen, Bạch Tiên Tiên lau sạch gạo nếp đen , đắp cái mới lên.

Cứ như vài , những sợi lông trắng vết thương của bé biến mất rõ rệt bằng mắt thường.

Bố đứa bé bên cạnh nên lời, Lưu Vân cũng là đầu tiên tận mắt chứng kiến cô bạn cùng phòng gia truyền đạo sĩ của " phép", nuốt nước bọt hỏi: "Tiên Tiên, đang ?"

Bạch Tiên Tiên : "Nhổ cương."

Lưu Vân: "Cương nào?"

Bạch Tiên Tiên ngẩng đầu họ, vẻ mặt giấu sự nghiêm trọng, dừng một chút mới chậm rãi : "Cương trong Cương Thi."

Tạ Ý thất thanh: "Cậu Cương Thi cắn?!"

Bạch Tiên Tiên về phía bố đứa bé đang run rẩy khắp : "Hai rõ vật c.ắ.n nó ?"

Mẹ đứa bé kinh hãi đến mức nên lời, bố đứa bé nuốt nước bọt mấy mới mở miệng: "Không... Nó ăn tối xong ngoài chơi, chúng bận rộn cũng chú ý, lúc tìm thấy nó, nó ngất xỉu ở bên tường sân ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-86-2.html.]

Mẹ Lôi Lôi lắc đầu nguầy nguậy: "Không thể nào thể nào! Nơi chúng thể Cương Thi!"

Lưu Vân ôm chặt cánh tay Tạ Ý: "Trên đời thật sự Cương Thi ? Có giống như Cương Thi trong phim nhảy nhảy ?"

Bạch Tiên Tiên bàn mặt đỏ ửng dần dần hạ sốt: "Không , Cương Thi thực chỉ là xác c.h.ế.t biến dị đơn thuần. Người c.h.ế.t đó do ảnh hưởng của độ ẩm và nhiệt độ lòng đất khiến t.h.i t.h.ể phân hủy, thêm việc chọn nơi chôn cất đúng, ví dụ như phía Bắc núi, phía Nam nước, cây hòe cây dâu mọc thành cụm, dễ sinh âm khí, lâu dần sẽ hình thành Cương Thi."

Cương Thi khác với ma, nó linh hồn, nhưng thực thể.

Nói về ý thức, lẽ cũng chỉ còn một chút ý thức sót của bản thi thể, dù vật chất quyết định ý thức mà, não còn thối rữa hết, rốt cuộc vẫn chút tác dụng.

Thực nó là dã thú cũng sai, tấn công vô phân biệt, chỉ là khó đối phó hơn dã thú, nó c.ắ.n nếu kịp thời nhổ cương, tuy giống như trong phim diễn là cũng sẽ biến thành Cương Thi, nhưng thi độc nhập cơ thể, cũng khó mà cứu sống .

Cả căn phòng đều chấn động. Cửa chính tầng một vẫn mở toang, ngoài màn đêm thăm thẳm, tối đen như mực, luôn cảm giác giây tiếp theo sẽ một con Cương Thi nhe nanh múa vuốt lao .

Lưu Vân sợ đến mức sắp : "Vậy bây giờ đây? Tiên Tiên g.i.ế.c ma giỏi, g.i.ế.c cương thi giỏi ?"

Bạch Tiên Tiên còn trả lời, bàn đột nhiên rên rỉ hai tiếng tỉnh , bố đứa bé kinh ngạc mừng rỡ, Bạch Tiên Tiên đưa tay sờ trán bé, hạ sốt , cô cúi nhỏ giọng hỏi: "Bé con, cháu còn nhớ c.ắ.n ở ?"

Cậu bé mơ mơ màng màng, đều đau, thấy bố mếu máo liền òa lên, : "Trên núi Suối Nước…"

Bạch Tiên Tiên về phía ngọn núi lớn đường nét mờ ảo ẩn trong màn đêm.

Ngón tay cô siết chặt , xách ba lô khoác lên vai, hít sâu một : " lên núi."

Tạ Ý sững sờ, lập tức kéo cánh tay cô : "Không ! Đã muộn thế , ban ngày chú ngọn núi đó còn khai thác , trong núi còn những thứ gì, gặp nguy hiểm thì ! Muốn cũng đợi trời sáng!"

Bạch Tiên Tiên giọng bình tĩnh: "Không thể bỏ mặc Cương Thi , một đêm quá nhiều biến cố, tìm thấy nó càng sớm càng ."

đầu dặn dò bố đứa bé: "Bây giờ đưa cháu bé đến bệnh viện , vẫn cần tiêm uốn ván." Nói xong với Tạ Ý và Lưu Vân: "Nếu sáng mai vẫn về thì hai cứ , cần đợi ."

Lưu Vân nức nở thật sự: "Tiên Tiên đừng những lời may chứ, thế cảm thấy sẽ về ."

Bạch Tiên Tiên phì : "Cũng quá coi thường ."

Cô lấy Lục Linh Kiếm từ trong túi cầm tay, cổ tay xoay một vòng múa một đường kiếm mắt về phía họ: "Truyền nhân nhà họ Bạch Thiên Sư sẽ sợ một con Cương Thi nhỏ bé ?"

Tạ Ý: "Vậy sợ tối ?"

Bạch Tiên Tiên: "…………"

Loading...