Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 84 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 09:12:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Tiên Tiên vội vàng vỗ vai hai bên cạnh gọi dậy, hai lảo đảo xuống xe mang theo hành lý, Bạch Tiên Tiên cuối cùng, lúc ngang qua t.h.i t.h.ể bà lão hai con trai một cái.

Hai tật giật , ai đó đều cảm thấy thoải mái, ho khan một tiếng đầu .

Bạch Tiên Tiên lấy từ trong túi một lá bùa vàng, đưa cho bán vé đang đếm tiền: "Chị, tặng chị một lá hộ phù, để xe ."

Người bán vé ngẩn , hiểu tại cô gái xinh tặng bùa cho .

Bạch Tiên Tiên : "Phù trao hữu duyên, cầm lấy , lấy tiền ."

xinh , rạng rỡ, khí chất cũng đoan chính, bán vé lập tức thiện cảm, nhận lấy lá bùa vàng gấp thành hình tam giác, "Cảm ơn nhé."

Hồn phách của bà lão xe, ít nhiều sẽ âm khí, chiếc xe khách thường xuyên chạy núi, âm khí tích tụ, lỡ gặp thứ sạch sẽ dễ xảy chuyện, cô đưa là bùa tịnh hóa âm khí, để một thời gian là .

Bạch Tiên Tiên một tiếng: "Không cần cảm ơn."

Hai con trai bên cạnh thấy cô lấy bùa cảm thấy , Bạch Tiên Tiên xong họ, hỏi một câu đầy ẩn ý: "Hai khi nào xuống xe?"

Hai lập tức hoảng hốt.

Vốn còn thêm một đoạn đường nữa, mỗi một bên đỡ t.h.i t.h.ể bà lão dậy, liên tục : "Chúng xuống xe ngay bây giờ!"

cũng là c.h.ế.t, khi đỡ xuống xe cả cơ thể đều kéo lê mặt đất, đó họ cõng lên rõ ràng, bây giờ thấy thì vô cùng quái dị.

Người bán vé vốn nghi ngờ hành động đưa bùa của Bạch Tiên Tiên, thấy hành động của hai , ánh mắt dừng t.h.i t.h.ể bà lão hồi lâu, chợt nhận , sắc mặt lập tức trắng bệch.

Trên xe còn cả một xe nữa, Bạch Tiên Tiên đưa ngón tay lên môi động tác im lặng với cô, nhỏ giọng an ủi: "Không , bùa để xe là ."

Người bán vé liên tục cảm ơn, trông vẻ sắp .

Hồn ma bà lão lơ lửng bên cạnh, ngượng nghịu : "Đều tại hai đứa con trai vô dụng của , sợ hãi, xin cô bán vé nhé."

Cô bán vé đương nhiên thấy lời xin , Bạch Tiên Tiên nhảy xuống xe vẫy tay với cô, đợi chiếc xe lắc lư chạy mới xách lấy hành lý tay Tạ Ý.

Hai ngủ suốt đường gió núi trong lành thổi qua cuối cùng cũng tỉnh táo , Lưu Vân đổi thái độ chê bai đó, hứng thú : "Phong cảnh quá! Thảo nào Lôi Lôi nơi chính quyền quy hoạch thành khu du lịch sinh thái."

Ba đợi tại chỗ một lúc, Lôi Lôi nhận tin nhắn liền chạy từ một con đường nhỏ ven đường.

Trừ Tạ Ý và Bạch Tiên Tiên, họ gặp kể từ khi nghiệp, lúc gặp mặt, bốn lập tức ôm nhảy cẫng lên, Lưu Vân : "Cô dâu còn tự đón !"

Lôi Lôi hào hứng: "Ai cũng xứng để tự đón, chỉ các thôi! Đi, dẫn các thưởng thức phong cảnh nông thôn!"

Không khí ở quê và phong cảnh cũng , ngày mai là đám cưới, hai gia đình đều ở cùng một làng, cũng áp dụng phong tục cưới hỏi địa phương. Sáng mai nhà trai đến nhà gái đón dâu, đón về nhà trai xong xuôi nghi thức, sẽ ăn tiệc ngoài sân nhà trai. Nghe mời cả mấy làng, bày đến ba mươi bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-84-2.html.]

Lôi Lôi còn khá lạc quan: "Cũng coi như là đám cưới ngoài trời !"

Nhà cô khá giàu, bao một mảnh đất lớn trong làng để trồng cây ăn quả, thanh long bán chạy khắp cả nước. Ngôi nhà xây ba tầng, kiểu biệt thự nông thôn điển hình.

Để hành lý xong, Lôi Lôi liền dẫn họ ngoài. Nghe trong núi một con suối nhỏ chảy từ đỉnh núi xuống, chính quyền xã bây giờ đang kế hoạch xây cầu thang hai bên con suối , tạo thành một điểm tham quan sơn thủy hữu tình.

Sống nhờ núi ăn nhờ núi mà, bây giờ nhiều làng nghèo đều nhờ du lịch mà thoát nghèo, chính phủ cũng đang tích cực hỗ trợ mảng . Nghe họ ngoài dạo, mấy họ hàng còn khá tự hào: "Nơi của chúng kém gì thành phố lớn , cách đây một thời gian còn cả nước ngoài đến du lịch nữa!"

Bốn khỏi nhà, ở ngã tư gặp một phụ nữ trung niên xách một túi kẹo cưới lớn, Lôi Lôi chào: "Dì cả."

Người phụ nữ giọng to: "Các cháu đấy?"

Lôi Lôi : "Dẫn bạn con dạo một chút."

Người phụ nữ lập tức : "Cô dâu thể chạy lung tung, sẽ Hỉ Thần vui! Mau mau mau, về nhà đừng ngoài, ngày xưa ba ngày kết hôn cô dâu đều lộ mặt!"

Tạ Ý đầu thấy phong tục , đầu hỏi Bạch Tiên Tiên: "Hỉ Thần là thần tiên nào ? Sao ngoài dạo thôi cũng Ngài vui?"

Bạch Tiên Tiên: "…Chỉ là phong tục của một nơi thôi, Hỉ Thần thần tiên nào cả, đây chỉ là một thuật ngữ, dùng trong bát tự mệnh lý và suy tính Kỳ Môn Độn Giáp, thực đầy đủ là Hỉ Dụng Thần."

Tạ Ý: "Một thuật ngữ cũng sẽ vui ?"

Người phụ nữ: "…………" Bà chút vui: "Các cô gái trẻ các cháu hiểu thì đừng lung tung! Chọc giận Hỉ Thần sẽ khiến hôn nhân thuận lợi !"

Lôi Lôi gượng hai tiếng: "Biết , chúng con mua chút nước ngọt về, dì cả mau việc của dì !"

Người phụ nữ vui trừng mắt Bạch Tiên Tiên - "phỉ báng Hỉ Thần" - một cái, lẩm bẩm vài câu bỏ .

Lưu Vân ở bên cạnh nhịn đến đau bụng, Bạch Tiên Tiên vỗ vỗ cô : "Được , vẫn tôn trọng phong tục thôi, dạo một lát về ."

Trời tối ở quê sớm, ba cả ngày cũng khá mệt, dạo vài vòng trong làng về nhà Lôi Lôi. Giờ lành đón dâu tính là 7 giờ 10 phút sáng, chuyên viên trang điểm sáng mai 4 giờ bắt đầu trang điểm , Lôi Lôi ngày mai mặc hỷ phục, kiểu dáng sẽ phức tạp hơn so với váy cưới.

Bốn tắm rửa xong đang chen chúc giường cưới trò chuyện, đột nhiên gõ cửa, Lôi Lôi dẫn một đàn ông trung niên để râu ria mép ngoài cửa, gọi cô: "Lôi Nhi, đại sư cần một lọn tóc của con, để ngày mai tẩy Hỉ Thần."

Lôi Lôi "Ồ" một tiếng, tùy tay túm hai cái liền kéo xuống một nhúm tóc đầu.

Thanh niên rụng tóc, thấy mà rơi nước mắt.

Đang định đưa , Bạch Tiên Tiên nắm lấy cổ tay cô, đầu đại sư ở cửa: "Tẩy Hỉ Thần tại cần tóc?"

Vị đại sư vuốt ve bộ râu ria mép của , vẻ cao siêu khó lường: "Thiên cơ bất khả lộ, tiểu nhi chớ hỏi!"

Lưu Vân phía nhỏ giọng : " nghi ngờ là kẻ lừa đảo."

Loading...