Tạ Ý - cãi trời, đất, khí - đầu tiên cãi cô, chỉ tặng cô một ánh mắt sắc như dao.
Tục ngữ gân cốt thương một trăm ngày, vết thương của Linh Minh tuy chạm đến xương, nhưng da thịt nứt toác cũng khá thảm, ở bệnh viện một tháng mới xuất viện, nhưng hai tay vẫn còn băng bó thể sử dụng.
Nhị trưởng lão mỗi tuần đều hầm canh giò heo bảo Bạch Tiên Tiên hoặc Trần Lẫm mang qua cho , ông và Tam trưởng lão tu vi cao, rõ tình hình khẩn cấp cũng giúp gì, thể hầm chén canh cũng coi như tận tâm .
Hai tử của Đại Vu Sư thì lành vết thương Linh Minh, bọn họ bây giờ thù g.i.ế.c sư phụ với Phàn Lai Tịnh, hận thể sớm tìm lột da rút gân, khi đến Thái Huyền Quan thì luôn chuyên tâm tu luyện chuẩn nghênh chiến.
đại ma đầu kể từ khi gây một trận ở Nam Cương xong mất tích luôn, dường như đ.á.n.h du kích với Đạo môn, dùng lời ví von của Bạch Tiên Tiên, bây giờ còn là Lan Lăng Vương tàng hình khủng bố nữa, mà biến thành Bách Lý Thủ Ước đ.á.n.h một phát đổi chỗ.
Quả nhiên là ma đầu, chuyện gì liên quan đến con đều .
Khi Bạch Tiên Tiên thảo luận những chuyện với Trần Lẫm trong văn phòng, Ôn Văn Bá cũng thú vị, xong còn hỏi họ: “Đại ma đầu mà các cô , ngoài tấn công bằng phép thuật, tấn công vật lý tác dụng với ?”
Bạch Tiên Tiên: “Ví dụ như?”
Ôn Văn Bá: “Ví dụ như tăng thêm chức năng ném b.o.m cho robot, ném c.h.ế.t !”
Bạch Tiên Tiên: “…” Cô robot hình dáng ban đầu với đủ tứ chi và ở góc tường: “Jarvis, học trưởng tăng thêm chức năng ném b.o.m cho , đồng ý ?”
Ôn Văn Bá nghiêm túc sửa lời cô: “Hệ thống AI thông minh cài đặt, cô chuyện với nó bây giờ tác dụng.”
Bạch Tiên Tiên: “…………”
Thôi , cãi với kẻ điên khoa học gì.
Mãi đến khi hè, hai tay của Linh Minh mới tháo băng, miễn cưỡng thể hoạt động. Bạch Tiên Tiên thiệp mời cưới bạn cùng phòng gửi đến hỏi Tạ Ý: “Lôi Lôi sắp kết hôn , em cũng sắp ?”
Tạ Ý vẫn đang tính toán xin nghỉ phép thế nào cho chuyến tham dự đám cưới, thản nhiên : “Sắp gì mà sắp, còn yêu đương mà.”
Bạch Tiên Tiên: “?” Cô đau lòng: “Hai chuyện mấy tháng , còn ngỏ lời ?”
Tạ Ý: “Em hiểu gì ?” Cô với giọng điệu của từng trải: “Chính là giai đoạn mập mờ khi xác định quan hệ là cảm giác nhất.”
Bạch Tiên Tiên nhớ cách thức cô và Trần Lẫm ở bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-83-2.html.]
Cảm thấy lẽ cũng hiểu một chút.
Lôi Lôi là kết hôn sớm nhất trong Tứ đại mỹ nhân Cơ Điện, cô và chồng là thanh mai trúc mã, sinh và lớn lên ở cùng một vùng quê nhỏ, đó cùng thi đậu trường cấp ba trong thành phố, cùng thi Đại học Vân Xương, chuyện tình yêu đúng như nam nữ chính trong tiểu thuyết.
Hai kết hôn sớm như hề bất ngờ, chỉ là cha và họ hàng hai bên đều ở quê, nên đám cưới cũng tổ chức ở quê nhà.
Từ Vân Xương qua, máy bay chuyển sang tàu cao tốc cuối cùng còn một đoạn đường bằng ô tô, Lôi Lôi cũng thấy đường quá xa tiện, bảo họ cần , gửi hồng bao là .
Tạ Ý : “Sao , lễ gửi , còn cho chúng ăn ?”
Tứ đại mỹ nhân Cơ Điện, đám cưới của bất kỳ mỹ nhân nào thì ba mỹ nhân còn đều thể vắng mặt.
Đây là lời hứa mật nhất của các cô gái.
Đám cưới tổ chức đầu hè, ngoài Bạch Tiên Tiên là bán nghề tự do, Tạ Ý và bạn cùng phòng khác là Lưu Vân đều xin nghỉ ba ngày, ba cùng đặt vé máy bay, mang theo quà cưới mua cho Lôi Lôi tham dự đám cưới.
Lúc qua cửa kiểm tra an ninh Bạch Tiên Tiên suýt nữa .
Đành lấy từng món đồ trong ba lô giải thích với nhân viên an ninh: “Cái là kiếm gỗ, bằng gỗ. Cái là chu sa, khô, pha nước, cũng độc. Cái là bút lông bình thường, dùng để vẽ…”
Cuối cùng thành công thông qua kiểm tra an ninh với ánh mắt khó hiểu chợt hiểu của nhân viên an ninh.
Lưu Vân bất lực giúp cô nhét pháp khí ba lô: “Chỉ tham dự đám cưới thôi, mang theo những thứ gì.”
Bên cạnh một Phàn Lai Tịnh lúc nào sẽ nhảy gây chuyện, Bạch Tiên Tiên bây giờ vệ sinh cũng mang theo đồ nghề, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
những điều cần thiết cho bình thường họ lo lắng, Bạch Tiên Tiên tùy tiện : “Cần câu cơm của đương nhiên mang theo bên , lỡ nghiệp vụ thì .”
Lưu Vân vẻ mặt đau khổ: “Vẫn nhớ ngày nào, trong cái túi là sách giáo trình cơ khí, chứa đựng tương lai của khoa học!”
Tạ Ý bên cạnh với giọng điệu “ nội tình nhưng hiểu trách ” lên tiếng, “Bây giờ trong cái túi chứa đựng tương lai của nhân loại.”
Lưu Vân: “?”
Tạ Ý cô với vẻ thương hại: “Vô tri là hạnh phúc nhất.”
Lưu Vân: “???”