81.
Bà lão ngờ cháu trai quen với nhà họ Bạch, Bạch Tiên Tiên hỏi, thấy vẻ mặt lúng túng của cháu trai, liền đoán chắc chuyện gì.
Tính nết của cháu trai bà ? Giơ tay lên tát một cái gáy Trương Thiên Dật, "Mày đắc tội với cô bé nhà ? Mau xin !"
Bạch Tiên Tiên cũng vạch trần đắc tội một cô, mà là cả nhà họ, hì hì xua tay, đầu gọi: "Tam trưởng lão, tìm ông."
Tam trưởng lão vẫn đang cầm d.a.o gọt trái cây gọt khoai tây, thò đầu khỏi bếp , "Là cô em nhà họ Lưu , thế?"
Nghe cách xưng hô , xem là bà lão quen khi nhảy múa quảng trường .
Bà lão Lưu lời nào kéo Trương Thiên Dật đang cứng đờ nhà, "Bạch , cháu trai chút vấn đề, ông xem giúp nó!"
Tam trưởng lão lúc mới chú ý đến phía bà, thấy, lông mày liền dựng lên vì tức giận, cầm d.a.o gọt trái cây chỉ : "Sao là thằng nhóc nhà ngươi?"
Trương Thiên Dật: "…………" Anh mặt mày đỏ bừng, bực bội hất tay bà lão Lưu : "Bà mới vấn đề! Muốn xem thì bà xem , đây!"
Bà lão Lưu tức giận thôi: "Mày cho tao! Hôm nay mày dám , cả đời đừng nhận tao là bà nội nữa!"
Trương Thiên Dật tuy bên ngoài kiêu căng, nhưng may mắn là vẫn chút hiếu thảo, bà nội chỉ đành bực bội , vẻ mặt vốn kiêu ngạo ban ngày giờ chỉ còn sự hổ và giận dữ, dám ngẩng đầu nhà quen mặt trong căn nhà .
May mà hai vị trưởng lão và Bạch Hướng Vãng đều là bụng hẹp hòi, cũng ý định nhân cơ hội mà chỉnh đốn . Bạch Tiên Tiên ghế sofa tiếp tục xem TV gặm táo, Tam trưởng lão rót cho bà lão Lưu một ly nước, mời bà xuống bên cạnh mới hỏi: "Cụ thể là vấn đề gì thế?"
Ông Trương Thiên Dật mấy , cũng thấy thằng nhóc thối vấn đề gì.
Chỉ là quá đáng ghét một chút, ban ngày chẳng còn la hét to tiếng lắm .
Vừa hỏi xong câu , Trương Thiên Dật chút kinh ngạc ông, theo bản năng đầu sang Bạch Tiên Tiên đang thản nhiên gặm táo bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-81-1.html.]
Trước khi đến cho rằng hai vị đại sư trong miệng bà nội chắc chắn là kẻ lừa đảo, thời đại , đại sư bản lĩnh thật sự sẽ ở trong khu dân cư cũ kỹ ?
Kết quả mở cửa thấy Bạch Tiên Tiên, lập tức nhớ câu cô với ở cửa hàng 4S hôm nay, nghĩ đến giọng điệu và thần sắc khi cô chuyện lúc đó khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Vốn tưởng rằng hai vị trưởng lão sẽ lợi hại hơn cô, cũng thể vấn đề ngay lập tức, ngờ ông ?
Trương Thiên Dật đang kinh ngạc bất định, liền bà nội lên tiếng: "Tính nết của thằng cháu nhà thế nào rõ nhất, ham ăn lười , bản lĩnh gì còn vọng tưởng hão huyền, suốt ngày chỉ mơ mộng giàu một đêm."
Trương Thiên Dật: "…………" Anh hổ c.h.ế.t : "Bà nội!!!"
Bà lão Lưu giận dữ trừng mắt , tiếp tục : "Cũng tại , từ nhỏ quá nuông chiều nó, hình thành cái tính cách như , đời sửa , cũng mong nó thành tựu lớn gì, chỉ cần ăn no mặc ấm, bình an qua ngày là ."
Tam trưởng lão gật đầu, phía chắc chắn chuyển biến.
Quả nhiên, bà lão Lưu nâng giọng lên: "Kết quả , Tết nó đột nhiên bắt đầu gặp vận may phát tài, ăn gì cũng kiếm tiền, mua vé còn trúng mười mấy vạn. Bạch , ông xem cháu trai , nó là loại phế vật thế nào ? Chuyện căn bản là chuyện nó thể !"
Bạch Tiên Tiên ở phía gặm táo, nhịn "phụt" một tiếng bật .
Trương Thiên Dật hổ bực bội, như đống lửa, vốn phản bác vài câu, nhưng nghĩ đến phía còn một đại lão hình như tất cả chuyện, bực bội nuốt lời trong.
Tam trưởng lão coi như hiểu: "Ý cô là, vận may của nó đến chính đáng ?"
Bà lão Lưu gật đầu: "Trước đây từng , tài vận cả đời của một từ khi sinh định sẵn, tài vận bất chính cầu xin bằng tà môn ngoại đạo, đều là đ.á.n.h đổi bằng khí vận và tuổi thọ! cầu nó đại phú đại quý, chỉ mong nó bình an khỏe mạnh, trẻ tuổi hiểu Bạch , đến tuổi chúng mới sức khỏe khó cầu bao."
Bà thở dài liên tục, nắm c.h.ặ.t t.a.y cháu trai: " hỏi nó, nó gì cả, cứ khăng khăng là tự kiếm bằng thực lực. cũng tin, nhưng trong lòng yên, nên nhờ Bạch ông xem giúp nó, xem nó rốt cuộc là bản lĩnh thật, là sai đường!"
Tam trưởng lão nhớ vẻ mặt kiêu ngạo tài đại khí thô của trẻ tuổi ở cửa hàng 4S ban ngày liền bực , nhưng nể mặt bà lão Lưu, lấy bùa vàng và chu sa, trầm giọng : "Cô cho bát tự sinh thần của nó."
Bà lão Lưu vội vàng đáp lời, Tam trưởng lão bát tự sinh thần lên bùa, đang nhíu mày tính toán, phía ghế sofa đột nhiên bay tới một giọng thản nhiên: "Tam trưởng lão, cần tốn công ."
Ba đồng thời qua, quả táo trong tay Bạch Tiên Tiên chỉ còn một cái lõi, cánh tay gác lên lưng ghế sofa, nửa nghiêng Trương Thiên Dật: "Anh cũng nên thương bà nội lớn tuổi còn vì mà lo lắng , tự ?"