75.
Mặc dù là những từng trải như Dương Đạo trưởng và Mạnh Đạo trưởng, khi thấy đội quân ma hàng ngàn hàng vạn hai dẫn đến cũng kinh ngạc. Hai nhập Đạo từ khi còn trẻ, cả đời mở đàn phép vô , vong hồn siêu độ cộng ước chừng cũng nhiều bằng đêm nay.
Bạch Tiên Tiên đặt Chiêu Hồn Linh lên pháp đàn, vẫy tay với họ: “Đã dẫn đến hết , tiếp theo xin phó thác cho hai vị Đạo trưởng.”
Dương Đạo trưởng cầm pháp kiếm, mặc pháp y, gật đầu trịnh trọng.
Thời gian quá nửa đêm, hương nến thắp lên pháp đàn, lửa cháy phừng phừng trong chậu đốt vàng mã. Dương Đạo trưởng một tay cầm pháp kiếm, một tay cầm pháp linh, niệm tụng 《Thái Thượng Động Huyền Linh Bảo Thiên Tôn Thuyết Cứu Khổ Diệu Kinh》.
“Nhĩ thời, Cứu Khổ Thiên Tôn: Biến mãn thập phương giới, thường dĩ uy thần lực, cứu bạt chư chúng sinh, đắc ly ư mê đồ.” (Tạm* dịch: Lúc , Cứu Khổ Thiên Tôn: Tràn khắp mười phương giới, thường dùng thần lực uy nghiêm, cứu giúp chúng sinh, thoát khỏi nẻo mê lầm.)
Tro giấy và khói xanh bay bầu trời đêm, những lính vô cảm mơ hồ như đột nhiên chút ý thức, dừng bước chân lang thang vô định, từ từ tụ tập về phía pháp đàn.
“...Cứu nhất thiết tội, độ nhất thiết ách... Quy mệnh Thái Thượng Tôn, năng tiêu nhất thiết tội...” (Tạm* dịch: ...Cứu tội, độ tai ương... Quy mệnh Thái Thượng Tôn, thể tiêu tan tội ...)
Họ mất phương hướng trong cõi nhân gian quá lâu , kinh văn tụng lên như cơn mưa rào cơn hạn hán kéo dài, đ.á.n.h thức thần trí thanh tỉnh của họ.
Đã đến lúc rời .
Thần sắc trống rỗng của những quân lính ma dần dần biến thành thanh thản, bóng dáng của họ nhạt dần trong tiếng kinh siêu độ, biến mất trong tro giấy và khói xanh bay lượn khắp trời.
Khu nhà ở chật kín bóng ma trở nên trống trải, Bạch Tiên Tiên vô cớ thở dài một tiếng, cảm thấy trong lòng chút buồn bã.
Pháp sự thành, nhiệm vụ của họ tới trường cũng thành.
Các Đạo sĩ của Chí Hư Quán bắt đầu thu dọn pháp đàn, Bạch Tiên Tiên gọi Dương Đạo trưởng và Mạnh Đạo trưởng sang một bên, về những gì cô thấy khi thần thức rời khỏi thể xác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-75-1.html.]
Đợi cô xong, Dương Đạo trưởng trầm ngâm : “Ý cô là, thứ gì đó trấn giữ âm khí lòng đất, khi lấy mới dẫn đến việc vong hồn nổi loạn?”
Bạch Tiên Tiên : “Em cũng chắc, chỉ là hỏi hai vị Đạo trưởng qua tình huống ?”
Hai , đều lắc đầu: “Chiến trường cổ xưa luôn là nơi tích tụ xác c.h.ế.t, oán khí âm sát sinh sôi, nên giải tán chứ nên trấn giữ. Huống hồ việc trấn áp cô hồn cho họ siêu thoát chuyển kiếp tuyệt đối là việc mà chính đạo .”
Mạnh Đạo trưởng nghĩ một lát thêm: “Hơn nữa theo những gì cô thấy, nếu thật sự ‘trái tim’, thì cũng do đặt , cô mô tả, giống như thứ tự nhiên sinh trưởng.”
Dương Đạo trưởng : “Vậy thì càng kỳ lạ hơn, nơi tích tụ xác c.h.ế.t thể mọc thứ trấn giữ vong hồn ? Nếu thật sự , e rằng cũng là vật chí âm chí tà .”
Ba thảo luận nửa ngày cũng kết quả gì, đành thôi. Bạch Tiên Tiên dự định đợi khi nào thời gian sẽ hỏi thăm Đỗ Thanh Nguyên hoặc Trữ Chính Minh.
Pháp đàn thu dọn xong, Chủ nhiệm giáo vụ nhận điện thoại cũng vội vàng chạy đến, tay cầm ba phong bao lì xì. Bạch Tiên Tiên đến vốn chỉ l..m t.ì.n.h nguyện cho trường cũ, ngờ thù lao, từ chối vài câu, Chủ nhiệm giáo vụ khăng khăng trao, còn cô nhận là nể mặt trường cũ, cô đành nhận.
Trước trường xảy sự kiện tâm linh gì, họ đều lén lút đến đạo quán tìm , còn dặn dò ngàn vạn đừng để lộ phận, đừng để khác trường học đang ngầm tiến hành các hoạt động mê tín ngược với sự phát triển khoa học.
Bây giờ quen Bạch Tiên Tiên, tài giỏi như là sinh viên của trường, Chủ nhiệm giáo vụ cô bằng ánh mắt như giáo viên học sinh đầu lớp, xin điện thoại thêm WeChat, còn bảo cô việc gì thì thường xuyên về thăm trường cũ một chút.
Bạch Tiên Tiên đều liên tiếng đồng ý.
Cảm thấy mối quan hệ của củng cố thêm một tầng.
Bận rộn cả ngày lẫn đêm, khi rời trời sắp sáng. Bạch Tiên Tiên lâu thức khuya như , đầu óc cuồng, nắm lấy cánh tay Trần Lẫm rên rỉ: “Buồn ngủ quá, để dựa một chút...”
Trần Lẫm cúi đầu đang cọ cánh tay , cảm thấy nửa đều tê dại, mãi lâu mới khẽ : “ đưa cô về ký túc xá.”
Bạch Tiên Tiên tựa đầu khuỷu tay , về phía một cách yếu ớt: “Không tiện đường, về bệnh viện , tự về , sáng mai đến nữa , ngủ cả ngày!”