Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 61 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 06:15:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

61.

Bạch Tiên Tiên bước chân nặng nề về chỗ ở.

Trần Lẫm luôn đưa cô đến tận cửa, thấy cô vẻ mặt u sầu, ngón tay rủ xuống bên hông vô thức xoa xoa, Bạch Tiên Tiên ở cửa, nghiêm trọng đầu : “Trần Lẫm, nghĩ nó sẽ còn đến tìm nữa.”

Mắt trong đêm càng trở nên sâu thẳm, giọng trầm thấp: “Đừng sợ.”

Bạch Tiên Tiên thở dài một tiếng, lấy tinh thần với : “Có ở đây sợ! Thôi, mau về ngủ , hỏi các trưởng lão .”

Trần Lẫm gật đầu: “Được.” Anh ngừng một chút, đột nhiên nhỏ: “ WeChat .”

Bạch Tiên Tiên: “Hả?”

Trần Lẫm cúi mắt: “Các sư bảo đăng ký, là điện thoại của .”

Bạch Tiên Tiên mắt sáng lên: “Vậy lát nữa sẽ thêm .”

Anh gật đầu, cô bước nhà, thấy giọng của trưởng lão bên trong, mới lưng rời .

Chuyện của Hạ Vân lan , dù chuyện tà vật ác lớn như thể giấu, để đều . hai vị trưởng lão nhóm WeChat Đạo môn, ở đây cũng quen, vẫn đang ở trong phòng xem kinh sách.

Đợi Bạch Tiên Tiên bước kể hết chuyện tối nay, sắc mặt hai lập tức đổi, Tam Trưởng lão như đại địch mắt: “Ý cháu là, nó nhắm Bạch gia chúng ?!”

Nhị Trưởng lão thần sắc nghiêm trọng: “Khả năng lớn là , bằng sẽ nhập hồn mà chỉ chủ động quen với Tiên Tiên.”

Bạch Tiên Tiên : “Cháu nghĩ chắc là tổ tiên kết oán với nó, Nhị Trưởng lão, Tam Trưởng lão, hai vị nhớ tổ tiên trấn áp c.h.é.m g.i.ế.c những tà vật nào ? Có khả năng là nó trốn thoát, bây giờ đến báo thù ?”

Nhị Trưởng lão nhất thời khó nên lời cô.

Bạch Tiên Tiên một cách khó hiểu.

Tam Trưởng lão vội : “Cháu hỏi cái là vô ích ! Tà vật mà tổ tiên trấn áp c.h.é.m g.i.ế.c một vạn thì cũng tám ngàn, chúng tìm ở chứ?”

Bạch Tiên Tiên: “…………”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-61-1.html.]

Bạch gia truyền thừa ngàn năm, yêu tà c.h.ế.t Lục Linh Kiếm đếm xuể, huống chi khi Bạch gia hưng thịnh, còn nhiều chi phái khác, một thanh pháp kiếm khắp thiên hạ, năm hồ bốn bể đều bóng dáng kế tục Bạch gia.

Xét theo đó, thì trong ngàn năm , kết oán quá nhiều .

Bạch gia tuy ghi chép gia tộc, nhưng mỗi con tà vật đều ghi chép , nếu cứ ràng buộc từng cái, sẽ mất đến bao giờ chứ.

Thấy cô vẻ mặt bất lực, Tam Trưởng lão đập bàn hét: “Sợ nó gì! Đã từng Bạch gia c.h.é.m g.i.ế.c thì g.i.ế.c nó một , sẽ g.i.ế.c thứ hai! Nó gan thì cứ đến nữa!”

Bạch Tiên Tiên nghĩ , hình như cũng lý.

Là tiểu thiên tài Tổ Sư Gia chọn, cô hề yếu hơn tổ tiên. Việc mà tổ tiên , cô gì mà chứ?

Mặc dù sợ thì sợ một chút, gan thì nhỏ một chút……

Không quan trọng!

Cô vẫn là thiên tài duy nhất trong trăm năm thể cầm Lục Linh Kiếm! Lần là cô , nó còn dám đến nữa, thì cứ để nó nếm thử uy lực của Hạ Cơ Bát Khảm !

Sau khi trò chuyện với các trưởng lão, lòng Bạch Tiên Tiên bình tĩnh hơn nhiều. Đang chuẩn về phòng ngủ, thì thấy Đỗ Thanh Nguyên bước chân vội vàng tới.

Hai vị trưởng lão chào đón: “Đỗ đạo trưởng, khuya ngài đến?”

Đỗ Thanh Nguyên lo lắng : “Chuyện tà vật ác hôm nay chắc hai vị chứ? Bần đạo nghi ngờ nó nhắm Bạch gia các vị, chắc là nguồn gốc với tổ tiên Bạch gia, hai vị ** manh** mối gì ?”

Nhị Trưởng lão thở dài: “Hiện tại quả thực , chỉ thể đợi về tra cứu tộc ký.”

Đỗ Thanh Nguyên trầm mặc một lát, Bạch Tiên Tiên bên cạnh, vẻ mặt thôi.

Nhị Trưởng lão nhận , mở lời : “Có gì Đỗ đạo trưởng cứ thẳng .”

Đỗ Thanh Nguyên thở dài một tiếng, lúc mới : “Thực đây bần đạo luôn cảm thấy, sự sa sút của Bạch gia là hợp lý. Một thiên sư thế gia truyền thừa ngàn năm, đời đời trừ yêu diệt tà, Lục Linh truyền đạo, cho dù nhân đinh đời còn hưng thịnh, cũng đến mức trăm năm xuất hiện một kế tục cầm Lục Linh Kiếm.”

Lời ông là khách sáo, tương đương với việc chạm nỗi đau của Bạch gia mặt họ. hai vị trưởng lão tức giận, chờ ông tiếp.

 

Loading...