Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 35 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-25 15:59:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

35.

 

Hai tay còng, pháp khí tịch thu, yêu đạo thể giở trò gì nữa. Cảnh sát nhặt thanh kiếm gỗ của lên, tò mò mấy , nên lời với đồng nghiệp bên cạnh: “Là đồ gỗ.”

Lúc nãy họ thấy vung vẩy c.h.é.m chém, cứ tưởng là vũ khí cấm chứ.

Một cảnh sát khác ân cần hỏi Bạch Tiên Tiên: “Hay là băng bó tay về đồn cảnh sát biên bản lời khai nhé?”

Bạch Tiên Tiên: “Vết thương nhỏ thôi, !”

Hai cảnh sát áp giải yêu đạo tới, đầy vẻ oán hận trừng mắt Bạch Tiên Tiên, nghiến răng nghiến lợi : “Thì ngươi chính là kẻ sáng nay phá pháp trận thương, nỗi nhục ngày hôm nay, ngày nhất định sẽ gấp bội trả !”

Bạch Tiên Tiên sợ hãi trốn lưng chú cảnh sát: “Ing qaq”

Cảnh sát áp giải nổi trận lôi đình, vung tay vỗ gáy yêu đạo: “Còn dám uy h.i.ế.p nạn nhân ngay mặt chúng ! Mau thành thật một chút!”

Yêu đạo: “…………”

Hắn bực bội ngậm miệng .

Đoàn khỏi cửa hẻm mấy bước, một bóng vội vã chạy đến, tốc độ quá nhanh, khiến mấy cảnh sát đều giật . Bạch Tiên Tiên đầu tiên kêu lên: “Trần Lẫm! !”

Bóng cao gầy dừng , lồng n.g.ự.c phập phồng vì chạy, thấy cô đó bình an vô sự, đôi môi mỏng đang căng thẳng mới từ từ thả lỏng.

Bạch Tiên Tiên gọi 110 báo cảnh sát xe Trần Lẫm thấy, bây giờ thấy yêu đạo bắt giữ thì gì ngạc nhiên. Sau khi , Chử Chính Minh và hai đạo sĩ khác cũng thương khập khiễng chạy đến, thấy cảnh tượng kỳ ảo , đều lộ vẻ mặt kinh ngạc còn thể như .

Bạch Tiên Tiên chỉ trầy xước mu bàn tay, vết thương bên ngoài của Chử Chính Minh và hai đạo sĩ qua vẻ nghiêm trọng hơn nhiều, đều mặc đạo bào, kẻ thù gặp , lập tức mắng c.h.ử.i , khiến cảnh sát đều ngơ ngác.

Cuối cùng đoàn đều đưa về đồn cảnh sát biên bản lời khai.

Cảnh sát là Bạch Tiên Tiên báo, trong phòng thẩm vấn, viên cảnh sát lớn tuổi cầm ghi chép xem xét, chút rõ tình hình, nghi ngờ hỏi Bạch Tiên Tiên: “Là cô báo cáo tụ tập đ.á.n.h ?”

Bạch Tiên Tiên: “ đúng đúng, .”

Viên cảnh sát lớn tuổi quanh: “Ai với ai tụ tập đ.á.n.h ?”

Bạch Tiên Tiên chỉ yêu đạo: “Hắn đ.á.n.h hội đồng chúng !”

Các cảnh sát: “?”

Viên cảnh sát lớn tuổi: “... Một , đ.á.n.h hội đồng tất cả các ?”

Cô gọi đây là đ.á.n.h hội đồng ?

Một cảnh sát khác nhắc nhở: “Còn cướp bóc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-35-1.html.]

Viên cảnh sát lớn tuổi hỏi Bạch Tiên Tiên: “Cướp bóc cũng là ? Hắn cướp gì của cô?”

Yêu đạo nhịn mắng: “Cô vô liêm sỉ! Rõ ràng là cô đuổi theo đ.á.n.h suốt quãng đường! Dựng chuyện vu oan lo lời!”

của Chử Chính Minh tức giận : “Ngươi mới vô liêm sỉ! Những chuyện ngươi cảnh sát b.ắ.n c.h.ế.t ngươi một trăm cũng quá đáng! Ngươi là sỉ nhục của Đạo môn! Ung nhọt trong giáo phái!”

Hai cảnh sát bên cạnh thì thầm bàn tán: “Liên quan đến tôn giáo , chuyện phiền phức .”

Đang chuyện, điện thoại của viên cảnh sát lớn tuổi reo. Ông bắt máy một lúc, chút kinh ngạc lướt qua Bạch Tiên Tiên mấy , đáp vài tiếng xong, cúp điện thoại : “Các thể .” Lại lạnh giọng với tên yêu đạo: “Ngươi thành thật một chút!”

Bạch Tiên Tiên đoán là bên Hiệp hội Đạo giáo mặt.

Tên yêu đạo hừ một tiếng đầy phẫn uất.

Những sự kiện huyền môn như thế giữa chính quyền và Hiệp hội Đạo giáo đều bộ phận chuyên trách liên lạc xử lý, Hiệp hội Đạo giáo tiếp nhận, Bạch Tiên Tiên tự nhiên yên tâm, cảm ơn mấy cảnh sát xong liền rời khỏi đồn cảnh sát.

Chử Chính Minh thương nhẹ, họ cũng ngờ yêu đạo dám thả Dưỡng Quỷ Đàn trong khu dân cư, lúc đó yêu đạo đập vỡ chum, mười mấy con lệ quỷ ồ ạt xông , nhập hồn thì nhập hồn, c.ắ.n xé thì c.ắ.n xé, Chử Chính Minh dẫn theo đủ, còn ngăn lệ quỷ trốn khỏi khu chung cư hại , suýt chút nữa cho ngựa ngã lăn.

Lúc Bạch Tiên Tiên gặp họ, kỳ thực cả hai bên đều bó tay. Nếu cô kịp thời chạy đến, e rằng tên yêu đạo thật sự sẽ chạy thoát.

Chử Chính Minh và những khác còn xử lý những con lệ quỷ đó và vết thương , khỏi đồn cảnh sát liền cáo biệt Bạch Tiên Tiên, rõ đợi xử lý xong xuôi sẽ thông báo cho cô, đến lúc đó Hiệp hội Đạo giáo sẽ luận công ban thưởng, phần thưởng chắc chắn sẽ ít.

Bạch Tiên Tiên vui vẻ, mặt trời đầu, đồn cảnh sát phía , chút chân thật ngẩng đầu hỏi Trần Lẫm: “Thế là xong ? Chúng bắt kẻ ?”

Trần Lẫm chằm chằm mu bàn tay thương của cô, giọng trầm thấp: “Về bệnh viện băng bó vết thương.”

Bạch Tiên Tiên vô tư xua tay: “Ôi vết thương nhỏ, lát nữa mua chút nước khử trùng ở tiệm t.h.u.ố.c lau là .”

Chiếc xe bên cạnh bấm còi hai tiếng, Vương Hiểu nhảy xuống xe, chút kích động gọi cô: “Bạch Đại sư!”

Bạch Tiên Tiên tò mò qua: “Sao dì cũng đến đây?”

Vương Hiểu : “ thấy mấy lên xe cảnh sát, liền theo.” Bà chỉ trong xe: “Chồng thấy , chính là đó!”

Bạch Tiên Tiên trong xe, hồn phách bán trong suốt của Trương Phàm đang bay lơ lửng trong xe, vẻ mặt kích động như báo thù lớn, hưng phấn vẫy tay với cô.

Vương Hiểu lấy điện thoại mở ứng dụng Đạo Sao , mở trang đặt hàng cho cô xem: “Bạch Đại sư, thành đơn hàng . thấy còn thể đ.á.n.h giá, nên cho cô đ.á.n.h giá năm !”

Mắt Bạch Tiên Tiên sáng lên: “Oa! Đơn hàng đầu tiên trong đời ! Cảm ơn!”

Vương Hiểu lấy một bao lì xì từ trong túi, chút ngượng ngùng đưa tới: “Là đây mắt kém, còn nghi ngờ bản lĩnh của Đại sư, thật sự xin . Lần nếu cô, chồng thể nhốt cả đời mà ai , cảm ơn cô, thật sự cảm ơn cô. Số tiền đơn hàng quá ít, đây là thù lao bù thêm cho cô!”

Bạch Tiên Tiên thấy bao lì xì phồng lên, trông vẻ ít tiền, chút ngại dám nhận.

Vương Hiểu lý lẽ nhét bao lì xì lòng cô, hỏi: “Không Đại sư thể giúp chồng thêm một nghi thức siêu độ ?”

 

Loading...