Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 24 (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:52:46
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Vô Thường vì nể mặt bà cố cố cố cố cố của cô, thật kiên nhẫn giải thích với cô: “Là t.h.a.i p.h.ụ nhảy lầu ở bệnh viện các cô hôm qua thôi, hối hận , đưa đứa bé bụng khác, bé ở bệnh viện các cô g.i.ế.c c.h.ế.t .”
Bạch Vô Thường , bắt đầu phàn nàn: “Cậu bé ở bệnh viện các cô thật sự gây rắc rối cho chúng . Đứa bé , sinh c.h.ế.t, trở thành thành quỷ, thì trong sổ danh sách của chúng tên nó mà. Cô mang về chứ? Lại thể trực tiếp đưa nó đầu thai, còn tài liệu báo cáo lên , thật là phiền phức! Cậu g.i.ế.c c.h.ế.t t.h.a.i p.h.ụ , chỉ còn đứa bé sơ sinh , mang về còn tìm cho nó b.ú sữa!”
Bạch Tiên Tiên xong cảm thấy cả đều ngây .
Mình còn gì cả, chuyện giải quyết ?
Cậu bé ở bệnh viện ? Nói là ai? Bệnh viện còn trong Đạo môn ngoài ?
Bạch Tiên Tiên đột nhiên nhận , hóa bệnh viện sạch sẽ như , là do một khác luôn trấn áp trừ tà.
Là ai?
Trong đầu cô lờ mờ lóe lên một bóng , còn hỏi thêm, Hắc Vô Thường bên cạnh vốn im lặng : “Phải .”
Bạch Vô Thường gật đầu, vẫy tay với Bạch Tiên Tiên: “Bé gái nhà họ Bạch, gặp .”
Nói xong hai ôm quỷ thai về phía , dần dần biến mất trong màn đêm.
Bạch Tiên Tiên tại chỗ một lúc, điện thoại rung lên, là Trần Lẫm cuối cùng cũng trả lời tin nhắn của cô: về .
Cô mím môi, xoay về phía văn phòng.
Khi cô , đang ở vị trí cô , thấy cô đẩy cửa , lập tức thẳng dậy. Vẻ lạnh lùng nãy hình như chỉ là ảo giác của cô, cụp mắt, những ngón tay dài khớp xương cấu chặt đường may quần như đang căng thẳng.
Bạch Tiên Tiên tay chống hông: “Cậu chạy ? Tớ tìm mãi!”
Trần Lẫm ngước mắt cô một cái, cụp xuống, khẽ: “Xin .”
Bạch Tiên Tiên: “Xin vì cái gì!”
Trần Lẫm im lặng một lát, chậm rãi mở miệng: “Vừa nên gắt với .”
Bạch Tiên Tiên hừ một tiếng, ánh mắt tìm tòi lướt , lướt đến khi Trần Lẫm cảm thấy sắp mọc gai , cô mới cuối cùng thu ánh mắt, lầm bầm phàn nàn: “Đồ nướng lạnh hết .”
Trần Lẫm khẽ: “Lạnh cũng ngon.” Thấy cô trừng mắt sang, khô khan cúi đầu: “Xin …”
Bạch Tiên Tiên thật sự thể liên kết bé dễ thương rụt rè mắt với bé g.i.ế.c quỷ trong miệng Bạch Vô Thường.
Cô xua tay: “Thôi thôi, tớ cũng lời chạy lung tung , chúng hòa nhé, hòa .”
Trần Lẫm lúc mới ngẩng đầu cô, đôi mắt khẩu trang trong màu đen của màn đêm, nhưng trong sáng hơn cả ánh trăng tối nay, giống như , giống như : “Được.”
Đồ nướng vẫn nguội.
Bạch Tiên Tiên ăn cùng hai xiên, lau miệng: “Tớ về đây nhé, ăn xong nghỉ ngơi sớm!”
Trần Lẫm gật đầu, đưa cô thang máy mới về.
Bạch Tiên Tiên mở WeChat, kể chuyện tối nay cho Tịnh Vân và Thanh Vân, để Chân Võ Miếu khỏi mất công. Hôm nay chạy cả ngày, thực khá mệt, vốn nghĩ chạm giường sẽ ngủ ngay, kết quả nhắm mắt là cảnh Trần Lẫm ấn cô sofa với ánh mắt lạnh lùng.
Cô thực chín mươi phần trăm chắc chắn rằng Bạch Vô Thường chính là Trần Lẫm, nhưng vẫn còn mười phần trăm vì hình ảnh con ong chăm chỉ thường ngày của mà d.a.o động.
Cứ d.a.o động mãi đến nửa đêm mới ngủ , khi mơ ngay cả Tổ sư cũng hỏi cô: “Hôm nay đến muộn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-24-2.html.]
……
Ngày thứ hai Bạch Tiên Tiên như thường lệ ngáp ngắn ngáp dài .
Ghế sofa trong văn phòng trở thành chiếc giường thứ hai của cô.
Khi cô ngủ, Trần Lẫm sẽ yên tĩnh như vô hình, một chút động tĩnh. Chỉ tiếng nhân viên vườn c.h.ử.i bới vang lên ngắt quãng từ tầng , c.h.ử.i ai là vô văn hóa c.h.ế.t hoa của ông .
Đang ngủ say, đột nhiên gõ cửa văn phòng.
Bạch Tiên Tiên dụi mắt hai cái, Trần Lẫm ở đó, trèo dậy mở cửa.
Ngoài cửa là một trai trẻ, béo, đeo kính, thấy cô lười biếng mở cửa, vẻ mặt vốn hời hợt biến thành ngạc nhiên, thò đầu ngó nghiêng trong.
Bạch Tiên Tiên hỏi: “Cậu tìm ai ?”
Chàng trai : “ tìm Trần Lẫm.” Ánh mắt quanh quẩn khuôn mặt Bạch Tiên Tiên, lộ vẻ hưng phấn khi thấy chị gái xinh : “ Trần Lẫm việc ở đây, đúng ? Chị là đồng nghiệp của ? Chị cũng việc ở đây ?”
Bạch Tiên Tiên nghi ngờ quét mắt hai cái: “Cậu là ai?”
Chàng trai : “ tên là Trần Hải Dương, là…” Anh khựng : “Em họ của Trần Lẫm.”
Bạch Tiên Tiên lúc mới cho : “Trần Lẫm chắc bận , đây đợi .”
Trần Hải Dương lúc đầu đây là nhà xác còn sợ, bây giờ thấy chị gái xinh , tia sợ hãi đó biến mất, vui vẻ theo cô nhà.
Bạch Tiên Tiên hỏi: “Cậu uống nước ?”
Trần Hải Dương : “Uống uống uống.”
Bạch Tiên Tiên chỉ máy nước uống: “Dưới đó cốc giấy dùng một , tự lấy .”
Trần Hải Dương: “…” Anh kéo ghế xuống bên cạnh Bạch Tiên Tiên, nhiệt tình hỏi: “Chị gái, chị cũng việc ở đây ?”
Bạch Tiên Tiên vẫn còn chút ngái ngủ, ừ một tiếng khẽ.
Trần Hải Dương tặc lưỡi: “Vậy chị gái gan thật lớn! Đây là nhà xác mà!”
Bạch Tiên Tiên lấy điện thoại lướt Đạo Rồi Sao, vẫn đơn, thất vọng qua loa đáp: “Cũng tàm tạm.”
Trần Hải Dương tiếp tục chủ động tìm chuyện để : “Hơn nữa chị thật sự dám đồng nghiệp với , quả là gan lớn gấp bội!”
Ngón tay Bạch Tiên Tiên khựng , lúc mới đầu sang. Ánh mắt quét một vòng khuôn mặt béo tròn của , hì hì hỏi: “Anh ?”
Trần Hải Dương bây giờ chỉ với chị gái xinh , hỏi gì nấy: “Anh tà môn lắm, thầy bói chỗ chúng là Thiên Sát Cô Tinh, khắc cha khắc khắc em, ai tiếp xúc với cũng kết cục ! Hơn nữa hồi nhỏ còn thể thấy ma, còn tự một với khí, sợ c.h.ế.t .”
Bạch Tiên Tiên mặt biểu cảm .
Trần Hải Dương dần dần im lặng.
Bạch Tiên Tiên : “Thiên Sát Cô Tinh?”
Trần Hải Dương: “À…”
Bạch Tiên Tiên: “Thầy bói chỗ các xem tiểu thuyết quá nhiều ?”