Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 24 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:52:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

24.

 

Tiếng ồn của khu chợ đêm xa xôi phảng phất truyền văn phòng yên tĩnh.

Bạch Tiên Tiên tay vẫn cầm hộp đồ nướng đóng gói, khi Trần Lẫm ấn xuống sofa thì nhúc nhích. Sau một lúc lâu mới hồn từ giọng lạnh lùng mà quát lên.

Đêm khuya và yên tĩnh, Bạch Tiên Tiên nuốt nước bọt, chậm rãi dậy từ sofa. Cửa Trần Lẫm khóa, cô đặt hộp đồ nướng lên bàn việc, đến bên cửa sổ ngoài.

Ngoài màn đêm và ánh đèn neon xa xôi, thấy gì cả.

Cô bám cửa sổ, ổ khóa cửa, do dự một chút, nghĩ đến lời dặn dò của Trần Lẫm nãy, hoang mang sofa.

Trần Lẫm việc luôn khiến an tâm, cho cô ngoài, nhất định lý do của .

Nói thì , nhưng theo thời gian im lặng trôi qua, Bạch Tiên Tiên như chảo lửa, ngày càng bồn chồn. Điều luôn khiến hoảng sợ, cô chuyện gì xảy , dám mạo hiểm gọi điện thoại, chỉ thử gửi cho một tin nhắn: Trần Lẫm, khi nào về ? Tớ ở đây bao lâu nữa?

Anh trả lời.

Bạch Tiên Tiên lướt qua nhóm đồng nghiệp của bệnh viện, bên trong bình thường. Anh khí thế hùng hổ xông ngoài, nhưng hình như gây sự chú ý của ai.

Ngoài cửa sổ trăng sáng rõ, ánh sáng thanh u rải đầy hành lang, Bạch Tiên Tiên đột nhiên nhớ đến trận gió lớn thể giải thích khi cửa. Nó chỉ thổi qua tan, đổi thời tiết, cũng mưa, thổi một cách vô cớ.

Trong lòng cô dấy lên dự cảm lành, điện thoại. Thời gian trôi qua nửa tiếng, thể yên nữa, mở khóa cửa chạy ngoài.

Hành lang trống rỗng, khi chạy còn tiếng bước chân vang vọng.

Chạy đến tầng , xung quanh thấy một bóng . Bạch Tiên Tiên về hướng khu nội trú nữa, mới thấy vài bác sĩ ở cổng lớn từ xa.

Phía khu nội trú là một công viên nhỏ trồng cây xanh, bình thường bệnh nhân sẽ dạo tắm nắng ở đây, nhân viên vườn mỗi ngày đều cắt tỉa bụi cây trong bồn hoa tròn trĩnh tươi , khiến thấy tâm trạng .

Vài cây đèn đường bên cạnh chiếu xuống ánh sáng, Bạch Tiên Tiên đột nhiên phát hiện bồn hoa ban ngày còn phát triển xanh bây giờ bộ đều héo rũ xuống như sương giá đ.á.n.h qua.

Lá cây mùa hè là xanh nhất, Bạch Tiên Tiên gần đỡ một nhánh cây, thấy lá cây nhăn nheo tối khá nhiều, giống như mất sức sống.

Bạch Tiên Tiên đột nhiên nhớ đến một đoạn từng thấy trong Đạo thư, âm sát chi khí tổn thương nguyên khí con , hại căn cốt con , nơi nó qua và gia súc hại, hoa cỏ mất sức sống.

Bồn hoa mắt , giống như trong sách ?!

Bệnh viện vốn luôn sạch sẽ, đột nhiên xuất hiện sát khí sức phá hoại mạnh như ? Có thể khiến cả một vùng thực vật héo rũ, thể thấy sát khí nặng đến mức nào, oán niệm sâu đến mức nào.

Bạch Tiên Tiên đột ngột ngẩng đầu về phía cổng lớn khu nội trú.

Chẳng lẽ là t.h.a.i p.h.ụ ???

Hay lắm! Thiên đường lối , địa ngục cửa tự xông , đang lo tìm thấy ngươi đây mà! Cho dù sợ hãi, ông đây cũng bắt ngươi !

Bạch Tiên Tiên tự nhủ trong lòng kết ấn mở thiên mục, theo một tia linh quang lóe lên, trong bồn hoa héo rũ mắt quả nhiên xuất hiện những tia sát khí màu đen còn sót lá cây.

Những sát khí giống như những con sâu, lặng lẽ nuốt chửng sức sống của thực vật.

Bạch Tiên Tiên vẽ một đạo linh phù trong trung, khẽ niệm: “Hách hách dương dương, nhật xuất đông phương, ngô sắc thử phù, phổ tảo bất tường!”

Linh phù qua, hắc khí biến mất . Xua tan sát khí còn sót trong bồn hoa, Bạch Tiên Tiên hít một sâu, quanh.

Phải tìm thấy cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-24-1.html.]

Lúc còn sống cô nhảy lầu từ khoa sản tầng mười ba khu nội trú, chẳng lẽ ở khu nội trú? Bạch Tiên Tiên tìm suốt dọc đường, bệnh viện ít nhiều cũng còn sót sát khí khi cô qua, Bạch Tiên Tiên xua, đến cổng khu nội trú, sát khí thể tìm thấy một tia nào.

Nhìn từ bên ngoài sạch sẽ tinh tươm, cô thang máy lên tầng mười ba. Giờ nhân viên y tế trực đêm , hành lang yên tĩnh, Bạch Tiên Tiên tìm một vòng, vẫn phát hiện gì.

Kỳ lạ quá, chẳng lẽ cô chỉ đến bệnh viện dạo một vòng ?

Hay là bệnh viện trấn giữ, dám càn???

Bạch Tiên Tiên mặt mày mơ hồ xuống lầu, bước khỏi khu nội trú, nghĩ một lát, về hướng tòa nhà kỹ thuật y tế. Đã gần mười một giờ, ngoài khoa cấp cứu và phòng khám, các khu vực khác đều im lặng.

Đèn đường chiếu xuống ánh sáng vàng nhạt, Bạch Tiên Tiên cảnh giác quan sát, bên cạnh đột nhiên gọi cô: “Ê? Cô, cô, chính là bé gái nhà họ Bạch .”

Nhà họ Bạch?

Bạch Tiên Tiên khựng , bóng tối.

Sau ánh sáng bước hai đàn ông mặc vest một trắng một đen, nếu đàn ông mặc vest trắng đang ôm một đứa trẻ sơ sinh quấn đầy m.á.u trong , Bạch Tiên Tiên cũng nhận hai họ .

Trắng? Đen? Hai ?

Bạch Tiên Tiên lập tức mở to mắt, nhanh chóng lùi hai bước.

Hắc Bạch Vô Thường!

Cô gặp Âm !

Khoan ? Sao họ là bé gái nhà họ Bạch?

Âm mặc dù cũng là quỷ, nhưng dù họ cũng là công chức của Âm giới, tương tự như cảnh sát ở Dương gian, tồn tại để duy trì sự định của hai giới Âm Dương, hơn nữa họ ăn mặc chỉnh tề, qua giống như bán bảo hiểm, Bạch Tiên Tiên sợ như .

Chỉ là đứa bé sơ sinh quấn m.á.u trong lòng Bạch Vô Thường quá kinh dị, Bạch Tiên Tiên dám lòng nữa, do dự hỏi: “Hai vị đại nhân quen ?”

Bạch Vô Thường gần, cô mấy , hì hì : “Quả nhiên là bé gái nhà họ Bạch, nhầm.” Anh nheo mắt vẻ mặt hoài niệm, nhớ : “Cô trông thật giống với bà cố cố cố cố cố của cô.”

Bạch Tiên Tiên: “…………”

Cô thử hỏi: “Bạch đại nhân quen bà, ờ… bà cố cố cố cố cố của ?”

Bạch Vô Thường: “Tất nhiên là quen, ngày xưa chúng uống rượu vui vẻ, đối ẩm ánh trăng, thật là khoái chí.”

Bạch Tiên Tiên: “…………”

Hay lắm, bà cố cố cố cố cố của cô quả hổ danh là truyền thừa nhà họ Bạch, dám cả gan tán tỉnh với Bạch Vô Thường.

Bạch Vô Thường hoài niệm xong tình khuê các, hỏi cô: “Bé gái nhà họ Bạch, cô gì ở đây?”

Bạch Tiên Tiên thật thà trả lời: “ việc ở đây, phát hiện oán hồn, đến tìm.”

Kết quả Bạch Vô Thường : “Vậy cô đến muộn , giải quyết xong.” Anh đưa quỷ thai trong về phía cô: “Này, ở đây nè.”

Bạch Tiên Tiên la lên một tiếng Mẹ ơi lùi hai bước.

Bạch Vô Thường: “?”

Bạch Tiên Tiên: “… sợ máu.” Cô nuốt nước bọt. Giơ ngón tay chỉ quỷ thai một cái: “Chuyện gì chứ, cái ?”

 

 

Loading...