Trưởng lão ép tôi làm Thiên sư - Chương 22 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:56:49
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh hoàng hôn và giờ cao điểm tan tầm khiến thành phố Vân Xương tràn ngập khí náo nhiệt.

Trần Lẫm bước đường, kéo khẩu trang gần như xuống tới mí mắt, khi chiếc áo hoodie rộng thùng thình mặc , xương bả vai phía trở nên nhô , vai thẳng lưng mỏng, đội mũ trùm đầu cúi gằm mặt, cả toát lên sự cô đơn hợp với môi trường xung quanh.

Mọi thường gọi xương bả vai nhô lên là xương cánh bướm, vì hình dạng giống cánh bướm, và tinh tế. thực y học cho rằng đây là một tư thế bất thường, nếu nghiêm trọng thể gây bệnh thoái hóa đốt sống cổ.

Anh cứ cúi đầu bước như , hai tay đút trong túi phía của chiếc áo hoodie, khi gặp những đám đông cùng , sẽ chủ động nghiêng tránh .

Điểm đến là một quán cà phê gần bệnh viện.

Trần Lẫm ở cửa một lúc, đến khi nhân viên bên trong bắt đầu cảnh giác , mới cuối cùng đẩy cửa bước . Chuông gió cửa phát âm thanh trong trẻo khi cửa mở, một đàn ông trung niên ở vị trí gần cửa sổ thấy tiếng động, ngẩng đầu sang, khi thấy Trần Lẫm, khuôn mặt đang ngó nghiêng hiện một nụ ngượng ngùng nhưng mong đợi, dậy vẫy tay với .

Trần Lẫm chậm rãi bước về phía ông.

Khi đến bàn, đàn ông xoa hai ngón tay, gượng: “Con đến cũng khá nhanh ha.”

Trần Lẫm gật đầu, phục vụ theo bên cạnh hỏi: “Thưa ngài, xin hỏi ngài uống gì?”

Người đàn ông : “Con uống gì?”

Trần Lẫm : “Nước lọc.”

Người đàn ông phục vụ một cái: “Một ly nước lọc, và một ly Mocha nhé.”

Lúc quán cà phê ít , trong quán đang phát một bài hát tiếng Anh giai điệu nhanh nhẹ. Người đàn ông cầm ly cà phê mặt lên uống một ngụm, đối diện chỉ lộ đôi mắt, cảm thán hỏi: “A Lẫm, mấy năm nay sống thế nào?”

Trần Lẫm cụp mắt, giọng lãnh đạm chút cảm xúc nào: “Rất .”

Người đàn ông khựng : “Tết năm ngoái bố cô cả con , cô gặp con ở Bệnh viện thành phố, con việc ở đó. Bố cũng khá bất ngờ, bây giờ con vẫn việc ở bệnh viện ?”

Trần Lẫm gật đầu.

Người đàn ông dường như quen với sự im lặng của , hai tay ôm ly cà phê vô thức xoa xoa: “Con nhiều năm liên lạc với gia đình, bố thực vẫn luôn lo lắng cho con. Bố bố cha xứng đáng, nhưng thấy con lớn thế , công việc cũng định, bố yên tâm .”

Người phục vụ mang một ly nước chanh đến, khi Trần Lẫm nhận lấy, ông : “Em trai con đỗ đại học , bố đưa nó đến nhập học, cũng gặp con.” Ông khựng , ngẩng đầu sang, dường như xem phản ứng của .

ngờ Trần Lẫm đeo khẩu trang, cụp mắt, cuối cùng thấy rõ gì, đành tiếp tục: “Ngày mai bố sẽ về , điện thoại gọi cho con hôm nay chính là của bố, con lưu nhé. Có chuyện gì, thường xuyên liên lạc…”

Trần Lẫm vẫn gật đầu.

Mặc dù gọi nước lọc, nhưng hề tháo khẩu trang uống một ngụm nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-22-1.html.]

Người đàn ông cứ như , ánh mắt phức tạp, luôn gì đó, nhưng đối diện với sự im lặng của , nên lời. Hai cha con nhiều năm gặp cứ im lặng đối diện như , điện thoại của đàn ông đột nhiên vang lên.

Ông màn hình hiển thị cuộc gọi, vẻ mặt trở nên quái lạ, nhưng khi máy tươi tắn: “Ôi chao bố cả, chỉ đến gặp một bạn cũ thôi. Con gì thế, chắc chắn là nam mà.”

“Bố sẽ về ngay, là con và Dương Dương đợi bố một lát ở cổng trường? À? Các con qua tìm bố ?”

“Được! Sao chứ! Bố gửi địa chỉ cho con là , ôi chao là bạn học nam mà, , bố gửi cho con đây.”

Trần Lẫm cụp mắt, chờ ông cúp điện thoại, dậy: “ đây.”

Người đàn ông cầm điện thoại khựng : “Êi…” Ông gượng: “Được, dì con và em trai con sắp đến , con… con việc nhé, chuyện gì nhớ gọi cho bố.”

Trần Lẫm gật đầu, cũng lắc đầu, chỉ khẽ ngước mắt ông một cái, xoay bước .

Người đàn ông bóng lưng , tay ôm chặt ly cà phê, chờ đẩy cửa ngoài, mới thở dài một thật dài.

Ông ở quán cà phê nửa tiếng.

Cho đến khi một phụ nữ trung niên và một thiếu niên bước .

Chưa kịp đến gần, thiếu niên lớn tiếng phàn nàn: “Bố, bố chạy xa thế uống cà phê ? Không sợ lạc !”

Người đàn ông trung niên tươi vẫy tay với : “Con trai, mau đây. Bố gọi sữa lắc cho con .”

Người phụ nữ trung niên vui ông mấy , đột nhiên hỏi phục vụ ngang qua: “Người ở đây nãy là nam nữ ?”

Người phục vụ hỏi ngây , lịch sự đáp: “Chào quý khách, là một quý ông.”

Người đàn ông : “Con thấy , bố con tin, bây giờ tin ?”

Người phụ nữ hừ một tiếng.

Người thiếu niên xuống uống sữa lắc một cách ngang nhiên, đàn ông dậy kéo phụ nữ đến bên cạnh, dỗ dành: “Ôi chao đừng giận nữa, đợi Dương Dương uống xong chúng ăn tối nhé? Muốn ăn gì?”

Một gia đình , vui vẻ hòa thuận.

Không ai thấy, bóng gầy gò tấm biển quảng cáo gần tủ kính bên ngoài quán cà phê.

Anh cứ ở đó từ xa, gia đình ba ấm áp qua tấm kính một cách im lặng. Cho đến khi họ chuẩn rời , mới cuối cùng kéo mũ trùm đầu xuống một chút, xoay rời .

……

 

Loading...