Vu An Định đầu cô một cái, vẫn là câu đó: "Có cháu ở đây chú yên tâm!"
Bạch Tiên Tiên ngơ ngác.
Mặt mũi của Trưởng lão lớn đến ? cần việc ư? Nghe lời trưởng phòng , còn thể thêm việc ngoài nữa ?
Vu An Định đầu hỏi: "Cụ Bạch lão chín mươi tuổi nhỉ? Sức khỏe vẫn còn ? Mấy hôm gọi điện cho chú, giọng vẫn còn khỏe!"
Bạch Tiên Tiên vẻ ngoan ngoãn: "Vẫn khỏe ạ, cảm ơn chú Vu quan tâm."
Vu An Định giơ ngón cái về phía cô: "Nói cụ là một vị lão thần tiên cũng quá lời." Ông hạ giọng, thần bí: "Bạch gia các cháu, là bản lĩnh thật đấy!"
Nhắc đến chủ đề , Bạch Tiên Tiên dám tiếp lời.
Dù bản lĩnh thật của gia tộc, cô một chút cũng học .
Khi đợi thang máy, điện thoại của Vu An Định reo lên, tên gọi đến, khuôn mặt đang tươi của chú lập tức tối sầm , dấu hiệu với Bạch Tiên Tiên, sang một bên điện thoại.
Bạch Tiên Tiên ở cửa thang máy lấy điện thoại lướt WeChat.
Tin nhắn nhóm lớp 999+, hôm nay chợ việc tổ chức hội chợ tuyển dụng lớn, nhiều bạn trong lớp . Cô lật xem phía , thấy tên trong lịch sử trò chuyện.
——Đỗ Anh Tư: Trời nóng quá, lớp trang điểm của trôi hết , bực c.h.ế.t
——Củ Cải: Cậu phỏng vấn chứ thi hoa hậu
——Đỗ Anh Tư: Nhan sắc cũng là một lợi thế đấy ? Xung quanh là của 985/211, lấy gì mà tranh với chứ. Mình giống một trong lớp, nghiệp bệnh viện thành phố
——Tần Sương: Ai thế? Chuyên ngành của bọn mà cũng bệnh viện á? Làm gì? Sửa xe cứu thương ?
——Đỗ Anh Tư: Mạng nhà mới nối ?
——Tạ Ý: Nhan sắc thể là lợi thế của , thì bối cảnh cũng thể là lợi thế của Tiên Tiên, cần cay nghiệt ở đây chứ?
——Đỗ Anh Tư: Buồn . Mình cần cay nghiệt một kẻ thần棍 ?
——Tạ Ý: Cậu ăn tôn trọng một chút .
——Đỗ Anh Tư: Xì. Nghe công ty từ chối ? Hay là bảo Bạch Tiên Tiên tặng một lá bùa tìm việc thuận lợi ? Cơ mà loại bùa ha ha ha ha ha
——Tạ Ý: Lo cho đồ ganh tị
——Củ Cải: Chuyện riêng riêng , nhóm lớp cãi
…………
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/chuong-1-2.html.]
Bạch Tiên Tiên thoát gửi tin nhắn cho Tạ Ý: Cậu đừng để ý đến Đỗ Anh Tư
Tạ Ý là bạn cùng phòng đại học của cô, giường giường , nhanh chóng trả lời: Đỗ gà ganh tị, để nó ganh tị c.h.ế.t . Lười để ý đến nó, thủ tục nhận việc xong ? Môi trường việc thế nào? Đồng nghiệp dễ hòa đồng ?
Bạch Tiên Tiên đang cúi đầu gõ chữ trả lời, cửa thang máy "đinh" một tiếng mở .
Trong thang máy hình chữ nhật, một đàn ông mặc đồng phục liền màu xanh đẩy một chiếc giường bệnh, đeo khẩu trang cúi đầu, tóc mái lòa xòa lông mày thấy rõ mắt, phản chiếu ánh đèn huỳnh quang trắng lạnh lẽo trong thang máy, toát hàn khí âm u.
Trên giường bệnh một , vải trắng che kín đầu và chân.
Bạch Tiên Tiên chỉ một cái, lông tơ dựng ngược.
Không đợi đàn ông mở miệng, cô nhảy xa ba thước lẩn sang bên cạnh.
Người đàn ông một lời đẩy t.h.i t.h.ể khỏi thang máy, bộ đồng phục liền màu xanh khiến cả trông cao gầy, nhưng đẩy giường bệnh dường như tốn chút sức lực nào, vẫn giữ tư thế cúi đầu, đẩy xe thẳng.
Bạch Tiên Tiên trốn ở góc tường dám thẳng, chắp hai tay niệm hai tiếng "A Di Đà Phật" thấy đúng, vội vàng đổi lời: "Tổ sư gia phù hộ, thấy mà trách, thấy mà trách!"
Vô sự học, sự Tổ sư gia.
Một cái đầu toe toét thò bên cạnh: "Tiên Tiên?" Bạch Tiên Tiên sợ run cả , đầu thấy Vu An Định mặt mày hớn hở: "Để cháu đợi lâu , thôi."
Bạch Tiên Tiên thực sự c.h.ế.t cũng bước chiếc thang máy .
nghĩ , bệnh viện nào mà chẳng thang máy chở c.h.ế.t chứ?
Đành nắm chặt Pikachu túi xách, dũng cảm bước .
Nộp hồ sơ ở phòng lưu trữ xong, Vu An Định đưa cô đến nơi việc. Xe cứu thương của bệnh viện thường đậu ở bãi đỗ xe ngoài trời, tiện cho việc bất cứ lúc nào, Bạch Tiên Tiên nghĩ nơi việc của chắc là ở cạnh bãi đỗ xe, chỉ cần một căn phòng nhỏ để cô để dụng cụ và nghỉ ngơi là đủ.
Thế nhưng thang máy chạy thẳng lên tầng cao nhất.
Hầu hết các tầng của bệnh viện đều , nhưng tầng yên tĩnh lạ thường, thấy một bóng nào.
Ánh nắng chói chang chiếu qua cửa sổ kính hai bên hành lang, nhưng dường như trong quá trình khúc xạ mất nhiệt độ, biến thành những tia sáng lạnh lẽo.
Bạch Tiên Tiên thấy kỳ lạ, thì thấy Vu An Định dừng một cánh cửa, đầu tha thiết : "Chính là ở đây."
Cửa phòng đang mở, cửa sổ thông gió tường che bằng rèm dày cộp, lạnh rỉ từ cửa, Bạch Tiên Tiên do dự bên trong.
Ánh sáng trong phòng lờ mờ, mấy chiếc giường đặt t.h.i t.h.ể xếp ngay ngắn trong căn phòng lớn, thanh niên mặc đồng phục liền màu xanh gặp ở cửa thang máy đang bế một t.h.i t.h.ể đặt lên giường.
Vu An Định vô cùng nhiệt tình : "Phòng xác của bệnh viện chúng xây ở tầng cao nhất, phong thủy cực , bên cạnh là phòng nghỉ của cháu, ánh sáng , cháu ở cũng tiện."
Bạch Tiên Tiên ngất xỉu ngay tại chỗ.