Sau khi Tiêu Vũ thấy cái tên , nàng ngẩn trong chốc lát, chợt nhớ phận của .
Đây chẳng là sinh phụ của Cảnh Hành đó ?
Cố nhân của Dung Phi nương nương!
khi Dung Phi giả chết, từng đến tương kiến Lý Vi.
Song, nhắc đến việc ... Tiêu Vũ vẫn vô cùng bội phục Dung Phi.
Tiêu Vũ vốn tưởng rằng, khi Dung Phi sinh hạ hài tử ắt sẽ tìm đến phụ của đứa bé, nào ngờ... Dung Phi từng đến gặp.
Giờ đây Lý Vi... nhập cung .
Rốt cuộc là thật lòng , là ẩn chứa mục đích khác?
Tiêu Vũ Lý Vi, kìm bèn hỏi: “Lý Vi, ngươi... Đã bái kiến chư vị nương nương trong cung ?”
“Chưa, tại hạ là nam nhân ngoài cung, tiện diện kiến chư vị nương nương.” Lý Vi đáp lời, vô cùng cung kính.
Tiêu Vũ trầm tư trong chốc lát, dù thì Lý Vi cũng tuyển chọn bằng con đường chính thống.
Huống hồ, duyên nợ tình trường giữa Lý Vi và Dung Phi nương nương, cũng sẽ ảnh hưởng đến việc của y.
Nghĩ ... Tiêu Vũ còn ý định đuổi Lý Vi nữa.
nếu đuổi Lý Vi ...
Vậy thì bên Dung Phi cũng nên thông báo một lời.
Tiêu Vũ thừa nhận, tâm tư nàng vẫn luôn hướng về Dung Phi.
Bởi , Tiêu Vũ bèn tìm đến Dung Phi, lúc nàng đang dỗ dành nhi tử yêu của .
Thấy Tiêu Vũ đến, Dung Phi mỉm hỏi: “Sao Công chúa thời gian ghé thăm nơi ? Chẳng Công chúa đang bận rộn chuẩn hôn lễ đó ?”
Tiêu Vũ ngay lập tức đáp lời: “Tuổi của Cảnh Hành cũng còn nhỏ nữa, cùng Đại Đặc và Tiểu Đặc học ?”
Dung Phi trầm ngâm chốc lát: “Tuổi tác của bọn nhỏ chẳng chênh lệch là bao, cũng .”
Tiêu Vũ ho nhẹ một tiếng: “ vị , chỉ là, chẳng ngươi ưng thuận chăng.”
Dung Phi ngẩn : “Là ai cơ chứ?”
“Lý Vi.” Tiêu Vũ khẽ thốt.
Dung Phi thấy , sắc mặt chợt biến đổi, lập tức dặn dò: “Người ! Mau dẫn công tử ngoài!”
Sau đó, Dung Phi hỏi: “Vì lẽ gì Lý Vi nhập cung?”
“Vốn dĩ là để dạy học... Có lẽ, thật sự yêu thích việc .” Tiêu Vũ tiếp tục .
Dung Phi thốt nhiên hoảng hốt: “Ba năm , ngỡ rằng Lý Vi sớm lãng quên , ngờ giờ đây nhập cung.”
“Ngươi tính toán ? Ta tôn trọng ý kiến của ngươi.” Tiêu Vũ hỏi.
“Tuy nhiên, vẫn khuyên ngươi một lời, cảm thấy Lý Vi kẻ xa, ngược còn vô cùng si tình, ngươi... chẳng cân nhắc một phen ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-970.html.]
Dung Phi trầm ngâm hồi lâu, : “Thôi , cứ đưa hài tử qua đó .”
“Để xem hài tử... thật sự cần đến vị phụ .” Dung Phi khẽ thở dài một tiếng.
Chuyện của nàng và Lý Vi thì cứ để hẵng luận bàn.
Gà Mái Leo Núi
để hài tử gặp phụ, cũng là việc cần .
Chẳng qua, tạm thời thể cho Lý Vi đây là cốt nhục của ai mà thôi.
Tiêu Vũ cũng , lòng Dung Phi chắc chắn đang vô cùng rối bời, nhất thời thể hạ quyết tâm.
Bởi , nàng theo lời căn dặn của Dung Phi, đưa nhi tử của nàng đến gặp Đại Đặc và Tiểu Đặc.
Từ thuở nhỏ, Đại Đặc và Tiểu Đặc vốn vẫn thường chơi đùa cùng nhi tử của Dung Phi. Bởi , khi gặp công tử nhỏ, bọn trẻ vẻ vô cùng hớn hở.
“Giang ca ca!” Tiểu Đặc thấy nhi tử của Dung Phi, vô cùng mừng rỡ hô lên.
Vị ca ca hiền lành hơn cả ca ca ruột của nhiều!
Thỉnh thoảng ca ca ruột còn trêu chọc bé nữa chứ!
Bé thích ca ca nhà Dung Phi nương nương hơn!
Lý Vi nhi tử mà Tiêu Vũ dẫn đến, nhiều lời, chỉ ôn hòa một bên chờ Tiêu Vũ giới thiệu.
Tiêu Vũ cất lời: “Vị là Giang công tử, là cốt nhục của một trọng thần trong triều đình, ngươi hãy dạy dỗ cả đứa bé luôn.”
Lý Vi gật đầu: “Vâng.”
“Nào, Cảnh Hành, ngươi mau mau hành lễ bái kiến .” Tiêu Vũ mỉm .
Giang Cảnh tiến lên, cung kính hành lễ với Lý Vi.
Tiêu Vũ dặn dò thêm: “Cha của đứa nhỏ khá bận bịu, mong ngày thường hãy chiếu cố chăm sóc nhiều hơn cho đứa bé.”
Sau khi giao nhi tử cho Lý Vi, Tiêu Vũ cũng vội vã rời ngay mà tìm một nơi vắng , tiến gian riêng, dịch chuyển trở về nơi bí mật để ẩn quan sát.
Cả ba hài tử, lúc theo học đều vô cùng ngoan ngoãn.
Lý Vi cũng tận tâm dạy dỗ các hài tử.
Đợi đến giờ tan khóa.
Có đến đón Đại Đặc Tiểu Đặc về, chỉ duy Giang Cảnh Hành vẫn đến đón.
Lý Vi hỏi: “Ngươi ?”
Cảnh Hành đáp lời: “Mẫu dặn theo .”
“Tiên sinh , sẽ đó.”
“Ta về nhà.” Lý Vi đáp.
Cảnh Hành hỏi: “Vậy thể đưa về nhà cùng ?”
“Chuyện ... “ Lý Vi chợt ngập ngừng.
“Ngươi là công tử nhà ai? Ta đưa ngươi về.” Lý Vi hỏi.