Thân là kẻ miệng lưỡi sắt đá, đương nhiên nàng  thể thừa nhận lời   đây của  là sai, kiên quyết  thể tự vả  mặt !
Nếu , Ngụy Ngọc Lâm sẽ  nàng bằng ánh mắt nào đây chứ?
Chẳng  lời nàng  khác nào gió thoảng mây bay ?
Hay là những lời đại ngôn đó chỉ là lời khoác lác?
Lúc  Tiêu Vũ vẫn còn tự cho  là  ‘nhất ngôn cửu đỉnh’, nhưng nào ngờ… trong mắt những  thật sự thấu hiểu Tiêu Vũ, họ  sớm  rõ bản chất của nàng .
(Chỉ   lời giữ lời,  trách nhiệm với lời  của .)
Tiêu Vũ chính là kẻ miệng lưỡi ba hoa chích chòe!
Lại còn  thể  dối như cuội!
Tiêu Vũ  chuyện, bảy phần thật ba phần giả, nếu ai tin là thật hết thì  đó ắt sẽ chịu thiệt thòi!
Thấy Tiêu Vũ vẫn giữ nguyên thái độ đó, Tô Lệ Nương  híp mắt: “Công chúa   yêu đương  , tự Công chúa tự   rõ là , chẳng cần  phân trần cặn kẽ với .”
“Đương nhiên, nếu Công chúa thực lòng , thì chỉ cần bản   khao khát là đủ.” Tô Lệ Nương nở nụ  quyến rũ.
“Đời  mười năm ngắn ngủi, chớ để chén rượu vàng vơi cạn đối mặt ánh trăng  trời!” Tô Lệ Nương cất giọng ngâm nga.
(Ý khuyên  sống  đời hãy tận hưởng cuộc đời thỏa thích, đừng tự  cô độc mà hãy chia sẻ niềm vui với bạn bè.)
Tiêu Vũ  xong lời  liền liếc  Tô Lệ Nương: “Tô nương nương  năng thoải mái như , chẳng lẽ  thông suốt  chuyện  ?”
Tô Lệ Nương  về phía Tiêu Vũ, dường như  hiểu ý.
Tiêu Vũ tiếp lời: “Là  nghĩ thông,  còn ý định tiếp tục thủ tiết vì tiên hoàng của  nữa ?”
“Định bắt đầu một chương mới của cuộc đời ?” Tiêu Vũ hỏi dò.
Tô Lệ Nương đáp: “Người hài tử …  thật sự mong  tìm hạnh phúc mới ? Hoàng tộc các ngươi thật sự  cần giữ gìn thanh danh ư?”
Tiêu Vũ  về phía Tô Lệ Nương: “Cứ coi như  là  mẫu của , phụ hoàng đa tình, tính khí nắng mưa thất thường, mặc kệ nguyên nhân gì thì vẫn  nhiều phi tần. Bây giờ   băng hà từ lâu…”
“Ta cũng sẽ khuyên mẫu  của  tái giá để tìm kiếm hạnh phúc riêng.” Tiêu Vũ tiếp tục .
Tô Lệ Nương rơi  trầm mặc.
Tư tưởng của Tiêu Vũ quả thực quá đỗi cấp tiến… khiến  phàm ở thời đại  khó lòng thấu hiểu.
 Tô Lệ Nương  Tiêu Vũ hy vọng  đừng mãi sống trong  phận Lệ Phi.
Không  thực sự  nàng tái giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-900.html.]
Nàng  chỉ cần  hạnh phúc, cho dù gả   gả, Tiêu Vũ cũng đều thành tâm chúc phúc.
Tiêu Vũ  những lời  chỉ là  mở  một khả năng khác cho cuộc đời của nàng  mà thôi, chẳng  gì là   cả.
Tô Lệ Nương : “Đa tạ .”
Tiêu Vũ hỏi: “Ôi chao,  cảm tạ   gì,  vẫn nên  cho   chuyện của  và Võ Vương định liệu  ?”
Tô Lệ Nương : “Chuyện đó để  hãy .”
Võ Vương vô cùng chân thành.
… nàng   giống như Tiêu Vũ, nàng  từng   khác yêu một cách chân thành,   vội vàng bước  mối tình tiếp theo.
Còn Tiêu Vũ…   thể chẳng màng điều gì mà yêu   thích.
Thật  Tô Lệ Nương  thể  thấu rằng Tiêu Vũ cũng  hề chán ghét Ngụy Ngọc Lâm đến mức đó.
Nếu Tiêu Vũ thực lòng chán ghét, nàng  cả vạn phương cách để khiến Ngụy Ngọc Lâm   từ bỏ ý niệm trong đầu, thậm chí  thể khiến  biến mất khỏi cõi đời.
 Tiêu Vũ    như .
Thậm chí nàng còn ngầm cho phép Ngụy Ngọc Lâm  theo.
Xét từ một góc độ nào đó, thì chính là nàng  hề ghét Ngụy Ngọc Lâm.
Chỉ  điều, Tiêu Vũ , dẫu cho  động lòng thật  nữa thì phản ứng của tâm trí vẫn sẽ chậm nửa nhịp,  dễ dàng nhận   yêu ai.
Ở những phương diện khác, nàng thông minh lanh lợi, nhưng trong chuyện tình cảm   chút khờ khạo.
Tô Lệ Nương  thấu điều đó, nhưng nàng    ý định nhắc nhở Tiêu Vũ.
Chỉ cần cổ vũ Tiêu Vũ dũng cảm  chính  là đủ.
Gà Mái Leo Núi
Yêu  thì hạnh phúc.
 quá trình  khi yêu  ,     là một niềm hạnh phúc nhỏ bé chứ?
Đôi khi nàng vẫn miên man suy nghĩ, nếu  thể  trở  thời điểm ban sơ , khi nàng  mới  quen Tiêu Vô Lương... Lúc Tiêu Vô Lương cho rằng nàng là kẻ nặng lòng vì hư vinh, nàng vẫn vô cùng mãn nguyện.
Vốn dĩ Tiêu Vũ hi vọng Tô Lệ Nương  thể   gỡ rối tơ lòng cho  một .
Dù  thì Tô Lệ Nương cũng am tường chuyện  hơn ai hết.
Mỗi  phụ hoàng đến chốn Tô Lệ Nương, dẫu dung nhan mang đầy ưu tư sầu muộn đến nhường nào, thì lúc  ngoài đều vui vẻ hớn hở, tinh thần sảng khoái bội phần.
 Tiêu Vũ  một ...