Tiêu Vũ lợi dụng bóng đêm, thẳng tiến đến chốn hoa lâu phồn hoa bậc nhất kinh thành: “Ám Hương Lâu”.
Ám Hương Lâu , bề ngoài là thanh lâu tiếp đãi khách nhân, nhưng trong bóng tối  đương nhiên  những việc  thể lộ  ánh sáng, một chi nhánh của Ám Ảnh Lâu.
Sau khi Tiêu Vũ bước , tiện tay ném cho tú bà một thỏi vàng: “Ta  gặp chưởng sự của quý lâu.”
Tú bà nở một nụ  nịnh nọt: “Chao ôi, vị tiểu công tử ,  chính là chưởng sự ở đây. Ra tay hào phóng thế , ngài  tiểu thư  ?”
Tiêu Vũ nheo mắt, gằn từng tiếng một: “Ta  cần tiểu thư,  cần tiểu quan.”
“Ngài đùa  chăng? Nơi đây là thanh lâu, nào  tiểu quan. Nếu ngài thật sự  tìm nam tử phong lưu,  thể tới Nam Phong Lâu phía đối diện.” Tú bà trang điểm lộng lẫy, khiến  khác khó mà đoán  biểu cảm.
Tiêu Vũ tiếp tục : “Ta tiền bạc rủng rỉnh, hôm nay  tới là để hỏi thăm tin tức. Kẻ quang minh  lạc   lời vòng vo, nếu   tìm tới nơi  thì tất nhiên  lý do của riêng . Ngươi vẫn nên mau phái   thể quyết định đến đây.”
“Mời ngài  bên .” Tú bà đánh giá Tiêu Vũ một lượt,  tiếp tục .
Không bao lâu , Tiêu Vũ   đưa tới tầng  cùng của Ám Ảnh Lâu. Tiêu Vũ    thấy một tấm bình phong, phía  bình phong  một  đang .
“Ngươi   ngóng tin tức gì?” Giọng  của   lạnh lẽo lạ thường.
Tiêu Vũ : “Mấy ngày  Ám Ảnh Lâu các ngươi đưa một cặp mẫu tử  khỏi cung cấm, hôm nay  tới là để tìm hiểu tin tức về bọn họ.”
Người nọ  lạnh: “Ta   ngươi đang  chuyện gì!”
Tiêu Vũ quẳng chiếc túi  vai xuống đất. Một tiếng “rào rào” vang lên, miệng túi bật mở, bên trong, nào ngờ  là một túi vàng đầy ắp!
Tú bà  luôn ở bên cạnh Tiêu Vũ, nàng  thấy khoản kim thỏi  thì đôi mắt lập tức sáng rực: “Lâu chủ, đều là vàng!”
Đây là một đại khách!
Tiêu Vũ hỏi: “Có đủ ?”
“Ngươi   đôi  con ngươi hỏi thăm   phận   ? Rốt cuộc ngươi  mưu đồ gì?” Lâu chủ Ám Ảnh chất vấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-88-am-huong-lau.html.]
Qua tấm bình phong, Tiêu Vũ chỉ  thể  thấy  tấm bình phong là một bóng  dáng  mảnh khảnh như trúc đang .
Tiêu Vũ hỏi: “Chẳng  Ám Ảnh Lâu các ngươi chỉ nhận tiền là  việc ? Hỏi han nhiều lời như thế để  gì?”
Giọng  của lâu chủ Ám Ảnh Lâu lạnh lẽo, tựa như những mảnh băng vụn rơi  khay ngọc, trong trẻo nhưng thấu xương.
Chỉ   : “Cho dù là nhận tiền  việc, cũng cần  chú ý  .”
Gà Mái Leo Núi
Tiêu Vũ   thì hiểu lâu chủ    tiết lộ tin tức của Thái tử phi và Tiểu Hoàng tôn cho .
Song, Tiêu Vũ cũng chẳng lấy  tức giận, bởi lẽ, điều  minh chứng vị Lâu chủ Ám Ảnh  vẫn giữ trọn tín nghĩa. Nếu thông tin từ nơi đây dễ dàng  dò xét, e rằng an nguy của Thái tử phi và Tiểu Hoàng tôn sẽ khó bề bảo .
Thế nên, Tiêu Vũ cất lời: “Vấn đề ngươi  hỏi,   thể hồi đáp.”
“Ta cũng là huyết mạch hoàng tộc Tiêu thị, nay đến tìm ngươi, cốt là để tìm  bọn họ, tuyệt   ý mảy may  hại.” Tiêu Vũ bổ sung thêm.
Lâu chủ Ám Ảnh lâu  khẽ một tiếng: “Hiện giờ, huyết mạch hoàng tộc Tiêu thị  suy vi, ngươi tự xưng là hoàng tộc Tiêu thị,  rốt cuộc là vị nào?”
Tiêu Vũ trầm giọng : “Ngươi hãy lắng tai  cho rõ,  chính là Trưởng Công chúa Tiêu Vũ.”
Nếu Ám Ảnh lâu    tay trợ giúp Thái tử phi và Tiểu Hoàng tôn bỏ trốn, ắt hẳn họ    của Vũ Văn Phong. Vậy nên, nàng cũng chẳng còn sợ hãi  phận  bại lộ.
Vị Lâu chủ im lặng hồi lâu. Tiêu Vũ  thể cảm nhận, Lâu chủ Ám Ảnh đang dõi  nàng qua tấm bình phong, tựa hồ đang trầm ngâm suy tính điều chi.
Một lát , một quyển trục từ  tấm bình phong bay vút . Tiêu Vũ đưa tay đón lấy, mở  xem, bên trong là một tấm bản đồ,  đó  mà  điểm xuyết vài mũi tên chỉ dẫn.
“Khi  tiến  khu vực Thanh Nguyên, Ám Ảnh lâu  liền  thành sứ mệnh, sẽ  âm thầm hộ tống thêm nữa.” Giọng  của Lâu chủ Ám Ảnh lạnh lẽo vang lên.
Tiêu Vũ  chút bất ngờ, mới ban nãy còn một mực  chịu tiết lộ tin tức, nàng  thốt  danh tính Tiêu Vũ, Lâu chủ Ám Ảnh  liền lập tức tin tưởng ư?
Nghĩ , Tiêu Vũ bèn cất tiếng hỏi, giải bày mối hoài nghi trong lòng: “Ngươi quả thực tin lời   là thật ? Chẳng lẽ  nghi ngờ  là Công chúa giả mạo ư?”
Lâu chủ  khẽ một tiếng: “Vài ngày  Công chúa  tiến  Thịnh Kinh ,  chuyện của Lâm gia ắt hẳn  liên quan tới Công chúa,  chăng? Công chúa  thể tìm đến nơi đây, tất nhiên  gặp tùy tùng tiểu nội . Công chúa cho rằng... nếu   sự cho phép của , tùy tùng tiểu nội   thể   tin tức của Ám Ảnh lâu ?” Hắn hỏi ngược , ngữ khí ẩn chứa vài phần ý vị sâu xa.