Bùi Kiêm gật đầu: “Lần , tại hạ phụng mệnh Công chúa đến đây là để bàn bạc chuyện tăng cường bố phòng vùng duyên hải, ngươi đến thật đúng lúc, chúng thể cùng thương nghị đôi điều.”
Ngô Thú vội vàng tâu: “Chẳng Công chúa cùng Thừa tướng đại nhân cao kiến gì? Thuộc hạ nguyện dốc sức tuân theo.”
Tiêu Vũ ôn tồn đáp: “Hãy trưng binh thêm, đóng thuyền thêm.”
Ngô Thú Tiêu Vũ, thầm nghĩ Công chúa tuổi đời còn non trẻ, kiến nghị tuy xác đáng song việc thi hành muôn vàn khó khăn.
“Bẩm Công chúa điện hạ, việc trưng binh thành vấn đề, triều đình ắt sẽ chu cấp đủ tiền bạc và lương lực. Song việc đóng thuyền e rằng mấy thuận lợi.” Ngô Thú khẽ thở dài tâu.
Tiêu Vũ hỏi: “Những chiến thuyền của Oa , chẳng lẽ các ngươi thể ?”
Ngô Thú đỏ bừng mặt, dù trong lòng thừa nhận, song vẫn đành thành thật tâu: “Kĩ thuật đóng thuyền của Đại Ninh chúng … quả thực còn kém cỏi.”
Tiêu Vũ đến đây, khẽ nhíu mày, đưa tay xoa trán tỏ vẻ mệt mỏi.
Nàng từng đoán kỹ thuật của Đại Ninh còn phát triển, song từng nghĩ tới thua kém đến nhường . Nàng thầm rõ cố quốc của nàng ở kiếp vốn hề lạc hậu như .
xét cho cùng, nơi đây là gian song song, nhiều chuyện chẳng giống với kiếp , Tiêu Vũ cũng đành lý giải.
Tiêu Vũ hỏi: “Nếu như thể lấy một chiếc thuyền cướp biển, ngươi thể tìm thợ mộc để m.ổ x.ẻ nghiên cứu nó ?”
Ngô Thú lập tức đáp lời: “Đương nhiên thể! Lâm Hải quận của chúng cũng ít thợ đóng thuyền ưu tú, song thuyền của Oa há dễ kiếm như thế?”
Tiêu Vũ : “Việc ngươi chẳng cần bận tâm.”
Phương pháp đơn giản nhất chính là vớt một chiếc từ đáy biển.
Đương nhiên cũng phương pháp phiền phức hơn, đó là biển tìm kiếm những chiếc thuyền của Oa đang ý định xâm phạm Đại Ninh.
Những kẻ Oa thoạt như hải tặc, song thực huấn luyện kỷ luật, bọn ô hợp. Từ đầu đến cuối, Tiêu Vũ đều cảm thấy mấy chiếc thuyền mà bản đánh chìm đó chỉ là tiền trạm, ắt hẳn phía vẫn còn hậu binh.
Nàng cũng thể mãi mãi giám sát vùng duyên hải .
Hơn nữa, bờ biển kéo dài vạn dặm, nàng thể giám sát Hải Đới thôn, song khó lòng trông coi khắp nơi.
Việc phòng ngự ở những nơi khác của Đại Ninh, chủ yếu vẫn dựa việc xây dựng tường thành.
ở vùng biển , há thể xây một bức tường thành kiên cố ngăn chặn?
Để Oa lên bờ cướp phá, Đại Ninh ắt sẽ rơi thế động yếu thế. Thế nên Tiêu Vũ nhận định, khiến Oa còn dám lăm le xâm phạm Đại Ninh, chỉ một cách duy nhất: xây dựng hải quân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-858.html.]
Mà hải quân, tất yếu chiến thuyền.
Những chiếc thuyền câu nhỏ của thôn dân tuy dùng để đánh bắt, song thể khơi tác chiến. Nếu thực sự giao chiến với Oa, chẳng khác nào tự chui đầu miệng hổ.
Thế nên Tiêu Vũ cảm thấy, nhiệm vụ cấp bách hàng đầu mắt chính là đóng thuyền.
Tiêu Vũ là trọng hành động hơn lời . Nàng chỉ dặn dò Ngô Thú đôi lời, bảo y rằng bản mệt mỏi, cần về nghỉ ngơi.
Tiêu Vũ thuấn di biển, gom hai chiếc thuyền cũ túi Càn Khôn Lưỡng Cực. Khi trở bờ, nàng liền thả thuyền xuống biển. Nương theo lực đẩy của sóng biển, hai chiếc thuyền liền xuất hiện bờ cát.
Trên bờ cát, bất chợt xuất hiện hai chiếc thuyền.
Đương nhiên sẽ khiến tuần tra của Hải Đới thôn chú ý. Chúng vội vã chạy về bẩm báo tin tức động trời .
Khi Ngô Thú tin , kinh ngạc khôn xiết.
Câu đầu tiên khi thấy Tiêu Vũ là: “Công chúa, chẳng lẽ chúng đạp vận may hiếm ? Chẳng ngờ nghĩ đến thuyền của Oa, chúng hiện hữu ngay bờ biển của chúng !”
Tiêu Vũ mỉm : “Vậy ngươi hãy tìm tháo dỡ chúng .”
Mắt thấy Ngô Thú kích động rời , Hắc Phong nhịn mà lầm bầm: “Theo thấy, đây nào vận may trời cho, mà chính là khí vận của Công chúa! Chuyện nhất định là do khi tiện tay giải quyết sự tình mà thành.”
Tiêu Vũ liếc Hắc Phong một cái.
Hắc Phong giật hoảng sợ, vội vã ba chân bốn cẳng chạy ngoài.
Khi chạy ngoài, suýt đ.â.m sầm Ngụy Ngọc Lâm đang tiến .
Ngụy Ngọc Lâm tránh Hắc Phong, bước , Tiêu Vũ cất tiếng: “A Vũ.”
Ánh mắt của Tiêu Vũ dừng ống tay áo của Ngụy Ngọc Lâm, quả nhiên, một ống tay áo cắt mất nửa đoạn.
Tiêu Vũ cũng chẳng ngờ ngày bản thể vướng hai từ “đoạn tụ” .
Gà Mái Leo Núi
Đoạn tụ: cắt ống tay áo, chỉ gay.
Chuyện đoạn tụ thực hề gây bận tâm cho nàng, nàng vẫn luôn bày tỏ sự tôn trọng.
Hiện tại, nàng chỉ cảm thấy… một nữ nhân như liên quan đến đoạn tụ, thật sự chút buồn khó tả.
Tiêu Vũ : “Trước khi ngươi đến, vì báo một tiếng?”
Nàng chuẩn gì cả.