Liên minh ốc đảo do Tiêu Vũ khởi xướng   tứ quốc gia nhập.
Song Tiêu Vũ vẫn cảm thấy... Cần chiêu nạp thêm một quốc gia nữa mới  thỏa.
Chủ yếu là tứ quốc như   bất tiện,   nếu  vấn đề cần biểu quyết,  dễ rơi  thế lưỡng nan!
Song... Việc lựa chọn quốc gia nào để chiêu mộ,  khiến Tiêu Vũ bắt đầu cảm thấy khó bề xử lý.
Đại Ninh các nàng   còn Công chúa ở ngoại giới, lẽ nào   thể chủ động gây sự với quốc gia khác ?
Trên thực tế, khi Đại Ninh tuyên bố triệu hồi Công chúa,   hai tiểu quốc tự động tiến cống Công chúa trở về.
Tây Cương và Cổ Trúc đều là quốc gia  thế lực tương đối hùng mạnh, bởi   chịu buông , mới cần Tiêu Vũ đích  đến một chuyến.
Sau khi tham dự đại điển kế vị của Bảo Ninh.
Tiêu Vũ dẫn theo đoàn , khởi hành  về Đại Ninh.
Lần  Yên Nhi – nay cũng  là Công chúa – cùng họ hồi kinh.
Họ  đến Tây Cương nghênh đón Ô Á.
Thêm cả Quý Hòa Công chúa, một đoàn  hạo hạo đãng đãng...
Tuổi tác của Ô Á, Yên Nhi và Tiêu Vũ đều xấp xỉ . Tiêu Vũ là ân nhân cứu mạng của hai nàng, hai tiểu cô nương ngây thơ  đều vô cùng sùng bái, luôn quấn quýt bên Tiêu Vũ, ríu rít hỏi han đủ điều.
Tiêu Vũ cũng  mực yêu thích những tiểu cô nương như thế.
Có thể  là hỏi chi đáp nấy,  chút giấu giếm.
Và điều trọng yếu nhất là…
Lại    thể cùng Tiêu Vũ thưởng thức sầu riêng!
Món ngon mà độc hưởng thì nào còn mùi vị gì.
Song nếu sẻ chia cùng  ,   đôi mắt sáng lấp lánh của các tiểu cô nương, Tiêu Vũ mới cảm thấy  cũng thật trẻ trung! Hiện giờ, nàng cũng đang là một thiếu nữ.
Giờ phút , Ô Á và Yên Nhi đang thưởng thức bánh trứng sầu riêng.
Ánh mắt Tiêu Vũ bất chợt lướt qua.
Chợt  thấy Ngụy Ngọc Lâm ở cách đó  xa đang cầm bàn chải nhẹ nhàng chải lông cho Bạch Tuyết.
Đặc Năng Lạp  ngay bên cạnh, dùng đôi mắt đen lúng liếng ngước  Bạch Tuyết, nước dãi sắp chảy thành hàng .
Tiêu Vũ cầm hai chiếc bánh trứng tiến .
Nàng trao cho Ngụy Ngọc Lâm một chiếc: “Ngươi dùng .”
Ngụy Ngọc Lâm ngẩng đầu  Tiêu Vũ, ánh mắt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, song vẫn mỉm  đón nhận.
Hắn  chút biến sắc, ăn hết chiếc bánh.
Tiêu Vũ hỏi: “Mùi vị thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-832.html.]
Ngụy Ngọc Lâm gật đầu: “Thơm ngon lắm.”
Tiêu Vũ : “Nếu ngon miệng thì dùng thêm vài chiếc nữa chứ?”
Ngụy Ngọc Lâm: “...”
Hắn đáp: “Ừm, thứ quý giá như , chi bằng để A Vũ nàng dùng .”
Tiêu Vũ  khẽ: “Ấy da,   nhiều lắm!”
Lần ,  gian thăng cấp  xuất hiện  nhiều vỏ bánh trứng, loại  thể sử dụng vô hạn.
Tiêu Vũ cực kỳ hoài nghi, là do   mộng thấy  thưởng thức bánh trứng sầu riêng, nên mới ảnh hưởng đến  gian.
Cho đến tận lúc , Tiêu Vũ  minh bạch, mỗi khi  gian thăng cấp tự động bổ sung thêm chức năng mới,   là do chịu ảnh hưởng bởi tiềm thức của nàng.
Bảo  ban đầu  thăng cấp  chức năng  bún ốc.
Bởi vì nàng thực sự  mê món !
Tiêu Vũ  Ngụy Ngọc Lâm,  nhịn  thốt lên một câu hỏi: “Ngụy Ngọc Lâm, ngươi thực sự ái mộ  đến thế ?”
Ánh mắt Ngụy Ngọc Lâm thâm trầm,  về phía Tiêu Vũ: “Công chúa nghĩ thế nào?”
Tiêu Vũ  chút  tự nhiên đáp: “Cũng chẳng lẽ vì... thực sự coi  là  nhà, nên mới đáp ứng  thỉnh cầu của  chăng?”
Ngụy Ngọc Lâm khẽ mỉm : “Ta vẫn luôn coi Công chúa như  nhà.”
Trong mắt Ngụy Ngọc Lâm, Tiêu Vũ vẫn còn mâu thuẫn với tình cảm của , nếu bộc lộ quá rõ ràng sẽ khiến nàng cảm thấy khó xử.
Hôm nay,  thể lấy  phận  nhà mà ở bên cạnh Tiêu Vũ,  là một điều   lắm .
Gà Mái Leo Núi
Hắn tin tưởng rằng nước chảy đá mòn, ắt  ngày thành công.
Tiêu Vũ ắt sẽ thấu hiểu tâm ý của .
Song Tiêu Vũ  thấu chăng?
Tiêu Vũ đương nhiên  hề  !
Giờ phút , Tiêu Vũ thấy vẻ mặt Ngụy Ngọc Lâm cương nghị, nghiêm trang  coi nàng như  nhà, nàng  cụp mắt.
Đợi đến khi Tiêu Vũ ngẩng đầu lên, nàng mới : “Ta cũng coi ngươi là  nhà.”
Vẻ mặt Ngụy Ngọc Lâm thoáng hiện chút mất mát.
Hai , xem ,  trở thành gia đình của .
Giờ phút , họ bắt đầu vui vẻ trao đổi tình cảm như những   trong gia đình.
Ví dụ như lúc , Ngụy Ngọc Lâm  Tiêu Vũ, ân cần : “A Vũ, khi  Đại Ninh, thời tiết sẽ  nóng bức như thế, hãy khoác thêm một lớp y phục.”
Về phần Tiêu Vũ, nàng đưa linh tuyền của  cho : “Loại nước  của   công dụng kéo dài thọ mệnh, ngươi hãy uống nhiều một chút.”
Võ Vương  bước đến bên cạnh Tô Lệ Nương.