“Sáng nay, chúng  dùng bữa gì ?” Tiêu Vũ hỏi.
“Sáng nay, chúng  dùng nhộng chiên.” Tô Lệ Nương  một bàn đầy côn trùng, đáp lời.
Thật chẳng  chút khẩu vị nào.
Tiêu Vũ  đây là mỹ vị giàu dưỡng chất, khi thưởng thức sẽ thấy vô cùng thơm ngon. Song thứ  cho nàng, nàng  thể dung nạp món cá quế muối hỏng đóng hộp, nhưng tuyệt nhiên chẳng thể chịu đựng nổi món ăn đang bày  mắt.
Tiêu Vũ  đưa mắt  quanh. Ngoại trừ nhộng chiên, còn  châu chấu rang và nhộng ong.
Đây là... bữa tiệc côn trùng ? Nghe đồn trong bánh bao còn trộn thêm một loài trùng giàu đạm.
Tiêu Vũ lấy  vài cái cơm nắm hải đới, chia cho  .
Đây cũng là vật phẩm cất giữ trong  gian riêng của nàng, hương vị  mấy mỹ miều. Chí ít Tiêu Vũ chẳng hề ưa thích món . Thứ   gì đáng ngon chứ? Ai ngờ  khi   cầm lấy,   hương vị phong phú đó lôi cuốn.
Sở dĩ gọi là hương vị phong phú là bởi trong cơm nắm   ruốc thịt, bắp hạt, rong biển thái vụn và một ít nguyên liệu phụ trợ khác.
Tiêu Vũ quan sát vẻ mặt của   khi thưởng thức cơm nắm hải đới, nàng thật lòng cảm thấy, nếu ai ai cũng  thể xuyên , thì những thương nhân quảng bá sản phẩm ở kiếp     thể tìm đến bọn họ để ghi hình quảng cáo.
Kỳ thực   đều  từng nếm qua các món ngon, càng  thưởng thức nhiều mỹ vị trong Hoàng cung. Thế nhưng... Món lạ miệng mà bọn họ  từng nếm thử   hóa thành mỹ vị. Con  vốn luôn chuộng cái lạ.
Gà Mái Leo Núi
Mọi   mới dùng bữa xong   kẻ đến thông báo: “Ô Trì Vương tử đến thăm hỏi.”
Tiêu Vũ   thì sắc mặt tái mét: “Tên  còn dám đến chỗ của  ư?”
Thẩm Hàn Thu lạnh lùng : “Nếu Công chúa   ý kẻ , Hàn Thu nguyện dốc sức vì Người.”
Tiêu Vũ liếc  Thẩm Hàn Thu: “Ngươi   gì? Định đoạn tuyệt sinh lộ  ư? Ngươi    càn, kẻ  vẫn còn đáng để thưởng ngoạn, nếu đoạt mạng , chẳng  sẽ mất  ý vị ?”
Nếu đoạt mạng  , một là sẽ gây họa lớn, hai là chắc chắn sẽ khiến  đời nghi ngờ chúng . Chúng  vẫn còn ở nơi  đấy, đây quả thực là một mưu kế hạ sách.
Tất nhiên, điều quan trọng nhất là nàng vẫn   mục kiến cuộc chiến giữa trống mái đảo điên. Chẳng  sẽ lãng phí linh dược của nàng ?
Thẩm Hàn Thu : “Hàn Thu tuân mệnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-791.html.]
Lúc  cất lời, kẻ  tiến  trong.
Có vài   theo Ô Trì, ai nấy đều đang mang khay lễ.
Ô Trì  thấy mặt,  cất lời: “Công chúa,  thấy Công chúa chuộng trang sức quý giá, nên  cố ý chọn vài món mang đến đây, mong Công chúa vui lòng tiếp nhận.”
Tiêu Vũ liếc  Ô Trì,  hề phát hiện  Ô Trì  bất kỳ biến chuyển rõ ràng nào, khiến nàng  thất vọng. Xem  lượng thuốc  ảnh hưởng trực tiếp tới hiệu quả.
Trước đây Vũ Văn Thành  tác dụng rõ rệt, bởi vì nàng  dốc cạn tâm huyết, dùng đủ liều lượng dược liệu.
Tiêu Vũ  tiếc nuối,  thể nào  thấy Ô Trì chuyển biến ngay lập tức.
Ô Trì thấy Tiêu Vũ  chằm chằm  thì hiện vẻ đắc ý trong thoáng chốc. Nhìn xem, Tiêu Công chúa   bắt đầu để tâm đến ,  phát hiện  điểm  của   .
Tiêu Vũ từ chối lễ vật của Ô Trì: “Vô Sỉ , ngươi hãy mang lễ vật về .”
 , trong lòng Tiêu Vũ, Ô Trì là kẻ vô sỉ, cộng thêm từ  trong  trưởng  biến từ tính thành danh, dù gì nàng cũng là kẻ cẩn trọng.
Ô Trì  Tiêu Vũ: “Sao thế? Công chúa  thích đồ  tặng ? Hay là Công chúa thiết tha vật gì,  nhất định sẽ tìm cách đoạt lấy.”
Tiêu Vũ  đáp: “Vô công bất thụ lộc, thứ    thể nhận.”
Nàng   để Ô Trì hiểu lầm rằng  thầm  ý với . Chỉ nghĩ đến thôi nàng  thấy vô cùng xúi quẩy.
Ai ngờ Ô Trì  xong câu   : “Công chúa, thật chẳng dám giấu giếm,  cảm thấy phẩm chất của Công chúa vô cùng cao quý... Chẳng  Công chúa  cái  thế nào về ?”
Tiêu Vũ liếc  Ô Trì: “Đương nhiên Ô Trì Vương tử là bậc  tài kiệt xuất.”
“Nếu ngươi cũng cảm thấy  , thà rằng ở  đây  Vương tử phi của . Mai   đăng cơ, ngươi sẽ là Vương phi chính thức của Tây Cương .” Ô Trì  tiếp.
Hai  đang  trong viện trò chuyện.
Lúc Võ Vương đến  lúc   những lời , Võ Vương chợt khựng , vẻ mặt chợt âm trầm. Tất nhiên   hướng về Tiêu Vũ, mà là sắc mặt tối sầm  Ô Trì.
Thằng nhãi  chán sống  ? Kẻ nào cũng dám động chạm.
Tiêu Công chúa   hôn ước cùng Ngọc Lâm, chính Tiên hoàng  ban định việc . Nếu bây giờ hai   chính thức hủy bỏ hôn ước,  thì chứng tỏ hôn ước  vẫn còn hiệu nghiệm...