Trước Khi Lưu Đày : Ta Dùng Không Gian Càn Quét Hoàng Cung - Chương 638: Thế Giới Rộng Lớn, Ta Muốn Du Ngoạn Một Chuyến ---

Cập nhật lúc: 2025-09-08 06:59:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên hạ bao la, nàng du ngoạn một chuyến!

Đã khả năng dịch chuyển gian, ai cam tâm ngày ngày xe lăn…

À , thứ cho , xe lăn mà là long ỷ. Tiêu Vũ thấy, chiếc long ỷ và xe lăn cũng chẳng gì khác biệt, đều là một chốn giam cầm, trói buộc con .

Đương nhiên, bản nàng thì quen. nàng , từ nhỏ Tiêu Dục huấn luyện để trở thành đế vương.

Hắn đối với việc lên ngôi Hoàng đế, vốn dĩ hề bất cứ mâu thuẫn nào sâu trong nội tâm.

Hắn chỉ một mực né tránh, cốt là để tránh hiềm nghi, lo ngại sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Nào ngờ, chẳng bận tâm đến giang sơn, công sức khó nhọc mới khôi phục quốc gia, 'chắp tay dâng là dâng luôn', khiến lòng Tiêu Dục trăm mối tơ vò, muôn vàn cảm xúc phức tạp.

Tiêu Vũ khẽ híp mắt , : “Giang sơn giao tay trưởng, liền an tâm. Hơn nữa, Phụ hoàng trời cao linh thiêng, hẳn cũng sẽ yên lòng.”

Hắc Phong phong quan, chợt sững sờ.

Ngự tiền thị vệ ư?

Vậy còn thể là thị vệ bên cạnh Công chúa chăng?

Thấy Hắc Phong trông mong , Tiêu Vũ : “Yên tâm, nếu ngươi đồng ý thì vẫn thể đến Công chúa điện của thị vệ… điều, chắc lẫy lừng hiển hách như Ngự tiền thị vệ.”

“Ta nguyện ý!” Hắc Phong liền đáp.

Nói đoạn, Hắc Phong thẹn thùng đáp, vội vã biện minh: “Đi theo Công chúa bún ốc, còn sầu riêng để thưởng thức, nào chuyện !”

Tiêu Vũ: “…”

Rất , một lý do thể nào chối cãi.

Tiêu Vũ vung tay áo, tức thì mặt đất chất đầy bún ốc và sầu riêng.

“Trước đó là phong quan, giờ đây là ban thưởng vật phẩm.”

“Bún ốc thì chư vị cứ thoải mái dùng, bao nhiêu cũng đủ. Sầu riêng thì mỗi hãy nhận hai quả.”

“Về phần… phủ , điền sản các loại, Tống Kim Ngọc, việc giao cho khanh thống nhất sắp xếp. Tiền thưởng của mỗi cũng phát xuống.”

Đã Hộ Bộ Thượng thư ở đây, chẳng dùng thì thật uổng phí.

Khi giao phó xong việc cuối cùng, Tiêu Vũ dậy vươn vai, định hồi tẩm điện nghỉ ngơi.

Cho đến khi Tiêu Vũ trở về Công chúa điện của , nàng chợt nghĩ… hình như còn thiếu sót điều gì đó chăng?

Khoan , hôm nay phong thưởng khá đầy đủ .

Song, chẳng sót mất một chăng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-638-the-gioi-rong-lon-ta-muon-du-ngoan-mot-chuyen.html.]

Quỷ Mặt Đen ?

Đã ba ngày nay nàng thấy Quỷ Mặt Đen.

Cuối cùng, Hắc Phong vẫn chọn theo Tiêu Vũ.

Cứ như , bên cạnh Tiêu Vũ vẫn đáng tin cậy để chạy vặt.

Thế là Tiêu Vũ căn dặn Hắc Phong: “Ngươi hỏi thăm một chút xem Quỷ Mặt Đen ?”

Hắc Phong tìm một hồi, song chẳng hề tìm thấy Quỷ Mặt Đen. Hắn trở về bẩm báo: “Hồi bẩm Công chúa, một ai thấy Dương Trung.”

Tiêu Vũ thầm lẩm bẩm trong lòng: “Quỷ Mặt Đen rốt cuộc ? Gạt bỏ suy đoán Quỷ Mặt Đen gặp chuyện chẳng lành, kẻ vốn dĩ còn nhanh nhẹn hơn thường nhiều.”

Tạm thời vẫn thể tìm thấy Quỷ Mặt Đen.

Tiêu Vũ nghĩ nên tìm Ngụy Ngọc Lâm .

Hôm nay là buổi phong thưởng nội bộ, Tiêu Vũ mời Ngụy Ngọc Lâm, song cáo bệnh thể đến dự.

Tiêu Vũ vốn dĩ tin rằng Ngụy Ngọc Lâm sẽ đổ bệnh, nên nàng định tìm hiểu xem sự tình . Vả Ngụy Ngọc Lâm là dốc sức ủng hộ , nay quốc gia phục hưng, Tiêu Vũ dự định thực hiện lời hứa của nàng với .

Phải rằng thì vẻ Ngụy Ngọc Lâm chẳng hề động thủ chút nào.

chuẩn binh khí, tiền bạc, lương thực đầy đủ.

Quan trọng nhất, Ám Ảnh lâu là sản nghiệp của Ngụy Ngọc Lâm.

Kế hoạch của Tiêu Vũ thể thực hiện một cách thuận lợi đến , công lao của Ám Ảnh lâu thật chẳng thể phủ nhận.

Tiêu Vũ cứ nghĩ như , chẳng mấy chốc xuất hiện trong phủ Ngụy Ngọc Lâm.

Nay Tiêu Vũ đến Ngụy Vương phủ tựa chốn vô nhân, tự do.

Cho dù trong Ngụy Vương phủ phát hiện hành tung của Tiêu Vũ cũng sẽ chẳng dám hỏi nhiều, thế nên Tiêu Vũ thẳng đến thư phòng của Ngụy Ngọc Lâm.

Lúc Ngụy Ngọc Lâm đang phóng bút vẽ tranh.

Gà Mái Leo Núi

Thấy Tiêu Vũ đến, Ngụy Ngọc Lâm ngẩng đầu, nghi hoặc hỏi: “Công chúa, nàng đích đến đây?”

Tiêu Vũ mỉm : “Sao ? Chẳng hoan nghênh ?”

“Ngươi đang vẽ gì thế?” Tiêu Vũ dứt lời liền liếc tờ giấy của Ngụy Ngọc Lâm một cái.

Ánh mắt khiến nàng ngượng ngùng.

Bức họa , chẳng vẽ nàng đó ?

Ngụy Ngọc Lâm cất lời: “Đại nghiệp phục quốc của Công chúa điện hạ đại thành, đại sự trong lòng Ngọc Lâm xong xuôi, lâu nữa sẽ khởi hành về Ngụy quốc.”

Loading...