Minh U Thánh quân nào ngờ,    âm thầm ném đá tấn công. Hắn  từng chứng kiến máy b.ắ.n đá, trong lòng liền nghi ngờ  đá  ắt hẳn do máy b.ắ.n đá của quân địch phóng .
Hắn liền hạ lệnh: “Mau  tìm cho ! Rà soát xem kẻ ẩn  trong bóng tối là ai!”
Minh U Thánh quân vẫn luôn né tránh mưa đá.
Tiêu Vũ cũng nhận , mưa đá  nào  dễ dàng đánh trúng Minh U Thánh quân. Lòng nàng chợt lạnh băng, liền lập tức lấy  phân lợn mà  tích trữ bấy lâu để dùng  phân bón, trực tiếp đổ từ trong  gian .
Thẩm Hàn Thu  cách khá xa, song   vẫn  vấy bẩn đôi chút.
Còn về phần Minh U Thánh quân,     phân lợn đổ ụp xuống đầu...
Thẩm Hàn Thu  thấy cảnh , chợt nhớ  cảnh tượng Thái Tử phủ năm xưa bỗng xuất hiện vô  phân lợn.
Hắn    thể khẳng định, chuyện năm xưa quả thực do Công chúa . Lực sát thương của việc  chẳng mấy to tát, song sự sỉ nhục  vô cùng lớn.
Minh U Thánh quân  vấy bẩn khắp đầu, liền c.h.ế.t sững tại chỗ.
Thẩm Hàn Thu nhân cơ hội ,  b.ắ.n  ba mũi tên.  lúc đó, Tiêu Vũ cũng từ  ngọn cây hiện diện, trong tay nàng là cây liên nỏ.
Tên rời dây, vút vút!
Nàng  tin, dẫu cho kẻ  thực sự sở hữu Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, cũng  thể duy trì tình trạng vô địch mãi !
Quả nhiên  ngoài dự liệu, khi Minh U Thánh quân đang trong lúc hoảng loạn tột độ, tiễn mũi của Tiêu Vũ  ghim trúng  thể . Trong nháy mắt, đầu óc của Minh U Thánh quân trở nên trống rỗng lạ thường. Tốt lắm, giờ đây, Minh U Thánh quân   Tiêu Vũ đinh chặt  đống phân lợn bốc mùi!
Cả đời Minh U Thánh quân  từng  chịu thiệt thòi lớn đến thế ... ,  chính xác hơn, cũng     từng nếm trải mùi vị thua thiệt,   là ở trong tay lão Hoàng đế của Tiêu gia.
Chẳng ngờ Trường Giang sóng  xô sóng , trò giỏi hơn thầy, hậu sinh khả úy! Thế mà Tiêu Vũ còn  bản lĩnh tài giỏi hơn cả phụ  nàng!
Gà Mái Leo Núi
Tiêu Vũ khẽ lướt xuống từ ngọn cây. Triệu Kiếm cũng tiến đến bên cạnh Thẩm Hàn Thu. Thẩm Hàn Thu thấy Tiêu Vũ đến,  chút kinh ngạc.
Thẩm Hàn Thu thấp giọng hỏi: “Điện hạ, tiếp theo chúng  nên  gì đây?”
Phân lợn khắp nơi, thật khiến   buồn nôn quá đỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-621-vo-cung-si-nhuc.html.]
Tiêu Vũ đáp: “Ngươi hãy bảo những kẻ khác lui xuống, chuyện còn   sẽ dễ dàng xử lý.”
Dứt lời, Tiêu Vũ ném  một sợi dây thừng, nhanh chóng quấn quanh cổ tên Thánh quân đang định bỏ chạy . Nàng dùng sức kéo mạnh một cái, liền lôi  từ trong đống phân lợn  ngoài.
Thánh quân khẽ nhúc nhích tay, định lấy độc dược trong tay  để đối phó với Tiêu Vũ. Động tác của Tiêu Vũ nhanh như chớp, lập tức lấy Kim Đăng , trút một đống cát lên đầu Thánh quân. Số cát  chính là lượng cát tồn đọng tại Ninh Nam bấy lâu. Lúc , Thánh quân    Tiêu Vũ tra tấn đến mức mất hết cả tính khí ương ngạnh.
Lúc , Tiêu Vũ mới lấy bao bố, trùm lên  Thánh quân, đoạn cất lời: “Kẻ ... nếu   mang ,  ngươi  tiện giải thích với lão cẩu Vũ Văn  chăng?”
Thẩm Hàn Thu  những tử sĩ của Vũ Văn gia ở đằng xa, mở miệng: “Người của  thì  thành vấn đề, nhưng những tử sĩ ... e rằng  chút phiền phức.”
Tuy  đám tử sĩ   vẻ ít lời, nhưng Thẩm Hàn Thu vẫn  mấy yên tâm. Hắn híp mắt, : “Điện hạ, chẳng bằng...”
Trong mắt Thẩm Hàn Thu tràn đầy hàn ý thâm thúy. Mặc dù đám    thấy Điện hạ sử dụng kim đăng, nhưng cũng chính mắt chứng kiến  chuyện xảy  đêm nay, Thẩm Hàn Thu quả thực  bất an.
Trước đó, đám tử sĩ  xông lên  tiên, hiện giờ ít nhiều đều   thương hoặc trúng độc, bọn họ   còn sức chiến đấu nữa .
Tiêu Vũ suy nghĩ  : “Cũng là những  vô can.”
Kẻ nào tự nguyện hiến   tử sĩ? Chẳng  vì  Vũ Văn gia uy h.i.ế.p  ?
Tiêu Vũ trầm ngâm: “Trói hết bọn họ ,  sẽ nghĩ cách đưa về quân doanh của .”
Thẩm Hàn Thu  tiếp: “Sau khi  về,  sẽ  Minh U Thánh quân   ăn năn hối cải, tử sĩ đều tử trận.”
Tiêu Vũ : “Chuyện  đến nước , nếu ngươi    về thì theo  về quân doanh cũng chẳng .”
Thẩm Hàn Thu lắc đầu: “Bây giờ  ở  trong cung,  lẽ hằng ngày sẽ hữu dụng hơn cho Điện hạ.”
“Đợi đến khi Vũ Văn Phong nghi ngờ  thì   vẫn còn kịp.” Thẩm Hàn Thu  thêm.
Tiêu Vũ  Thẩm Hàn Thu: “Vất vả cho ngươi .”
Ánh mắt Thẩm Hàn Thu sáng rực  Tiêu Vũ: “Vì Điện hạ mà  việc, Hàn Thu  đến c.h.ế.t cũng  từ.”
Tiêu Vũ khẽ lắc đầu: “Thẩm Hàn Thu,  hy vọng ngươi  thể hiểu rằng đối với ngươi mà ,  ai trọng yếu hơn chính bản  ngươi.”