Chuyện phiền não của Vũ Văn Phong gần đây quá đỗi nhiều, ông chẳng còn bình tĩnh thong dong như nữa. Về phần cái gọi là sách lược ư? Khi xưa ông Hoàng đế thì vẫn , nhưng khi Hoàng đế...
Vũ Văn Phong từ lâu tật ham công háo đại, hành sự kích động lỗ mãng. Đây cũng là lẽ thường khiến bao bậc hùng dù giành giang sơn giữ vững. Loại thiếu, chính là những kẻ quên bản tâm thuở ban sơ.
Gà Mái Leo Núi
Vũ Văn Phong trầm giọng hỏi: “Vậy Thẩm ái khanh cao kiến gì để giải quyết chuyện ?”
“Theo ngu kiến của thần, xin Bệ hạ ban lệnh, thần sẽ dẫn quân san bằng Minh U sơn trang !” Thẩm Hàn Thu đáp lời, giọng trầm đục.
Vũ Văn Phong nheo mắt gật đầu: “Nếu cách nào khiến dâng nộp linh dược, giữ cũng chỉ là một mối họa lớn! Chi bằng diệt trừ !”
Thẩm Hàn Thu cung kính đáp: “Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ phụ trọng trách!”
Ngay lập tức, Thẩm Hàn Thu dẫn theo một đội nhân mã, bí mật tiến hành mai phục quanh Minh U sơn trang.
Minh U Thánh quân cũng nhanh chóng phát hiện tình hình bất thường. Sau khi rõ ngọn ngành, sắc mặt tái mét: “Vũ Văn Phong điên ? Hắn bản sắp mất nước nên kéo cùng c.h.ế.t chăng!”
Minh U Thánh quân dẫn đầu bước , thấy Thẩm Hàn Thu đang hàng quân, cất tiếng: “Ngươi là Thẩm Thống lĩnh ? Xin hãy về bẩm báo Bệ hạ rằng diện kiến ngài.”
Thẩm Hàn Thu lạnh lùng đáp: “Nếu ngươi gặp Bệ hạ, chi bằng hãy khoanh tay chịu trói .”
Minh U Thánh quân hỏi : “Thẩm Thống lĩnh dẫn đến đây, chăng sự hiểu lầm nào chăng?”
Lúc , Minh U Thánh quân cũng dần bình tĩnh . Hắn rõ và hoàng tộc Tiêu thị mối thù sâu sắc, nếu như giờ đây trở mặt với Vũ Văn Phong, e rằng sẽ thực sự còn nơi dung trong thiên hạ . Bởi , Minh U Thánh quân hề ý định chống cự.
Hắn : “Ngươi hãy dẫn gặp Bệ hạ, sẽ đích giải thích hiểu lầm với ngài!”
Thẩm Hàn Thu thấy liền lệnh cho quân lính phía trói Minh U Thánh quân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-619-tap-kich-dem-toi.html.]
Khi , Minh U Thánh quân vẫn ý thức sự nghiêm trọng của biến cố. Hắn chỉ nghĩ rằng đây là một sự hiểu lầm. Hắn tin rằng chỉ cần gặp Bệ hạ và đích dâng lên linh đan mới luyện chế, Vũ Văn Phong nhất định sẽ nguôi giận.
Hắn chút hối hận, bản nên gây xung đột với tên cuồng Vũ Văn Phong. Ai ngờ tên đó cá c.h.ế.t lưới rách đến chứ?
Thẩm Hàn Thu tiến đến cách Minh U Thánh quân ba trượng dừng , đó hỏi: “Thánh quân lời gì với Bệ hạ chăng?”
“Cứ luyện xong linh đan , đó là do tâm tình nóng nảy, nhất thời lỡ lời, mong Bệ hạ tha tội.” Trong mắt của Minh U Thánh quân, chỉ cần thể luyện chế linh đan thì Vũ Văn Phong sẽ nỡ lấy mạng . Hơn nữa, cũng chẳng gì sợ hãi, chỉ bằng mấy thứ đồ chơi cỏn con mà thực sự g.i.ế.c c.h.ế.t , đó là chuyện hoang đường! Minh U Thánh quân chỗ dựa nên hề e ngại.
Chỉ Thẩm Hàn Thu cất giọng căn dặn: “Triệu Kiếm!”
“Thuộc hạ mặt!”
“Ngươi hãy với Bệ hạ, Minh U Thánh quân rằng là một lão cẩu!” Thẩm Hàn Thu thốt những lời một cách chững chạc, đàng hoàng.
Triệu Kiếm ngẩn cả , tự hỏi bản nhầm ?
Sắc mặt của Minh U Thánh quân tái mét: “Ý của là xin Bệ hạ tha tội, nào dám tự xưng là khuyển cẩu.”
Thẩm Hàn Thu tiếp: “Ta ngươi chó, thế nên lời vốn là nhắm Vũ Văn Phong.”
Vẻ mặt của Minh U Thánh quân ngày càng khó coi hơn: “Thẩm Thống lĩnh, rốt cuộc ngươi ý gì?”
Nếu như lời thực sự truyền đến tai Vũ Văn Phong thì cho dù thể luyện chế linh đan, bản thể khống chế thiên quân vạn mã thì ngày cũng sẽ sống yên . Suy cho cùng, thể khống chế đám đó, nhưng căn cơ vững chắc, vẫn dựa Vũ Văn gia tộc. Vũ Văn gia vẫn còn một trung thần.
Thẩm Hàn Thu : “À đúng , thêm một câu, cứ Minh U Thánh quân thề với trời rằng nhất định sẽ buông tha cho Vũ Văn Phong.”
Sự địch ý của Thẩm Hàn Thu hiện rõ mồn một.
Minh U Thánh quân tức giận quát: “Hôm nay đến thương lượng với ngươi là cho ngươi thể diện , thấy bây giờ ngươi uống rượu mời uống rượu phạt!”