Hơn nữa hai kẻ   thể giữ ý tứ chút đỉnh , đừng   mật quá mức như . Lẽ nào bọn họ  nhận   tình hình hiện nay nghiêm trọng đến mức nào ?
Không cẩn thận một cái là dễ dàng mất mạng!
Đồng thời trong lúc , thứ Phi Đầu Man mà Tiêu Vũ xem là   ,   cái  gọi là Thánh quân  cầm ở trong tay.
Thánh quân  Phi Đầu Man, liên tục  lạnh: “Đây rõ ràng là một vật chết! Vậy mà cũng dám  trò quỷ dị ở  mặt bổn quân! Điều tra cho !”
“Nếu kẻ    thể điều khiển tài tình khéo léo ở trong Minh U sơn trang của ,  chứng tỏ   nhất định là kẻ ẩn nấp gần sơn trang, thậm chí  lén lút tiến  trong . Gần đây sơn trang   lạ đến ?” Thánh quân hỏi.
Có thuộc hạ chắp tay : “Gần đây ngoại trừ những  chuẩn  cho Thánh quân thì   một kẻ lạ mặt nào.”
“Đưa đám  đó  đây, bổn quân  tự   xem!” Thánh quân lạnh giọng .
Gà Mái Leo Núi
Tiêu Vũ đang ở đó nhắm mắt tĩnh tọa dưỡng thần, lấy  tinh thần lực.
Bên ngoài  giọng  truyền : “Thánh quân sai bảo,  dẫn hai  tại đây đến đó.”
Tô Niên Sinh  thấy câu  bỗng trở nên căng thẳng, bàn tay nhỏ bé siết chặt thành quyền, vẻ mặt mang theo vài phần sợ hãi nhưng  ánh lên vẻ kiên cường đến lạ.
Tiêu Vũ thầm nghĩ,   gấp gáp đến ?
Vừa nãy  còn ghé mắt dò xét, mấy   lấy m.á.u  hẳn là vẫn còn giá trị lợi dụng, hơn nữa chẳng    cho họ uống nước linh tuyền  ? Đâu thể c.h.ế.t vội vàng đến nhường !
Nếu   chết,  thì cũng  cần vội vàng bổ sung  thế chứ!
Ngụy Ngọc Lâm cầm lấy y phục  mặt bàn, khoác . Đoạn  đưa xiêm y của Tiêu Vũ cho nàng.
Lúc , thủ vệ bước  dẫn bọn họ , đầy hoài nghi  hai ,  bắt giữ mà còn dám cởi xiêm y? Dùng bàn che chắn là  ý gì?
Người  trong lòng dấy lên nghi hoặc sâu sắc, lạnh giọng hỏi: “Các ngươi ở đây   những gì?”
Tô Niên Sinh ở bên cạnh liếc  một cái, ung dung đáp: “Cẩu nam nữ thì  thể  gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-605-luan-bon-cau-nam-nu-co-the-lam-gi.html.]
Tiêu Vũ: “...”
Tiểu tử !
Ta ban cho tên tiểu tử  bánh thịt Hương Hà,  mà nó   những lời khó  đến thế.
Mà thủ vệ  đến đây thì khóe miệng khẽ co giật, hình như cũng thấy vô cùng bất lực, nhưng cuối cùng tin  lời mắng mỏ  của Tô Niên Sinh, nên  truy vấn thêm nữa.
Ánh mắt của    bọn họ cũng  còn vẻ phán xét nữa, xoay  bước  ngoài: “Đi theo!”
Khi Tô Niên Sinh lướt qua Tiêu Vũ, ung dung cất lời: “Không cần cảm ơn .”
Ban đầu  mắng, Tiêu Vũ  chút  vui, nhưng nàng chẳng  kẻ ngu, chỉ trong chớp mắt  ngộ  ý tứ của Tô Niên Sinh, nên nàng đáp  một câu: “Ân một giọt nước, đền một suối vàng, tiểu  , ngươi tin lời của tỷ tỷ, cứ theo sát ! Ta sẽ cố gắng giữ mạng sống cho ngươi.”
Lúc  chẳng  Tiêu Vũ khoác lác. Nàng  bảo vật  gian,  giữ một mạng  cũng chẳng  lời  suông. Tô Niên Sinh phớt lờ Tiêu Vũ. Tiêu Vũ thầm suy nghĩ trong lòng, lẽ nào Tô Niên Sinh  nghĩ  đang khoác lác?
Tiêu Vũ  Ngụy Ngọc Lâm ở bên cạnh: “Tiểu bạch kiểm, ngươi  theo sát  đấy!”
Lông mày của Ngụy Ngọc Lâm cau , mỗi khi  Tiêu Vũ gọi là tiểu bạch kiểm,  đều  hỏi xem trong đầu nàng  rốt cuộc đang nghĩ gì. Hơn nữa,  cũng tự hỏi lòng  rốt cuộc đang nghĩ gì.
Dung mạo của  quả thực tuấn mỹ, nếu là nữ tử thì với tướng mạo  sẽ  vô vàn lợi thế, nhưng   là nam tử.
Từ nhỏ, bởi vì tướng mạo quá mức kiệt xuất,  luôn   đời nghị luận,  châm chọc giễu cợt.
Lúc nhỏ khi ở trong cung      giống tiểu nương tử. Hắn   thích  khác khen   hoặc   trắng.  khi Tiêu Vũ  ,   hề cảm thấy nửa phần bất mãn.
Ngụy Ngọc Lâm lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y của Tiêu Vũ. Tiêu Vũ cau mày  Ngụy Ngọc Lâm.
Ánh mắt Ngụy Ngọc Lâm trong sáng mà đơn thuần: “Chẳng  ban nãy nàng bảo  theo sát nàng  ? Như   đủ  cận  chứ?”
Vốn Tiêu Vũ định hất tay Ngụy Ngọc Lâm , thế nhưng trong lòng  hiểu rõ, chắc hẳn lúc  là  gặp tên Thánh quân phế vật .
Kẻ  chẳng  hạng lương thiện gì, tên cẩu tặc  Tiêu Vũ    rõ  vô cùng gian xảo.
Vào lúc quan trọng, e rằng nàng còn  trốn   gian để bảo  tính mạng, cách xa Ngụy Ngọc Lâm thì  chắc  đưa  Ngụy Ngọc Lâm   gian cùng.