Đoàn Tiêu Vũ tiến trong thành Vọng Sơn quận, bỗng nhiên phát hiện nơi đây tiêu điều vắng vẻ, cảnh hoang tàn khắp chốn.
Trước cửa nha môn, treo một tấm bảng lớn, đó ghi rõ: “Tuyển binh trả giá cao. Gia nhập quân đội, thưởng hậu hĩnh!”
Tiêu Vũ xa xa, thầm tính trong lòng: khẩu hiệu thật khiến hiểu lầm, nàng còn tưởng trông thấy thông cáo tìm nhân với mức thưởng hậu hĩnh chứ!
Đoàn họ bèn tiến tới.
“Các ngươi đang chiêu mộ binh sĩ ?” Quỷ Mặt Đen hỏi.
Tên quân đang ngủ gật lập tức tỉnh táo: “ .”
“Các ngươi... “
“Bọn nhập ngũ, trả thù lao hậu hĩnh ? Rốt cuộc là bao nhiêu ngân lượng thế?” Sở Duyên hỏi.
Tên tiểu do dự một lát, đoạn : “Mấy vị, các ngươi nên sớm rời thì hơn, đây thực sự chuyện lành gì ...”
Lời còn dứt, một gã trung niên chạy tới, giáng cho tên tiểu một trận đòn: “Thằng nhãi ranh ăn hồ đồ gì thế!”
“Hiếm hoi lắm mới vài vị chí sĩ tòng quân, gì là hả?”
“Ta là chủ bộ của nha môn quận , chẳng các ngươi gọi tên là gì? Có ý gia nhập quân đội ?” Thôi Chủ bộ vội vàng cất lời, để tên tiểu cơ hội chen .
Tiêu Vũ : “Họ đều tòng quân, nhưng nếu nhà đều hết, một ở nhà thì bọn họ cũng yên lòng. Vậy thể cho việc bếp núc , giúp nấu cơm cũng ?”
Thôi Chủ bộ , lập tức đáp lời: “Chuyện thật dễ dàng.”
Vốn dĩ nhân lực khan hiếm, ngay cả trẻ nhỏ cũng xung quân tiền tuyến, huống hồ là một nữ nhân nấu ăn.
“Các ngươi là trong cùng một gia đình ?” Thôi Chủ bộ hỏi.
Tiêu Vũ vội vàng : “ , họ đều là ca ca của !”
Tuổi nàng nhỏ nhất, gọi một tiếng ca ca cũng hề gì.
“Muốn tòng quân, ngươi thể đội mũ che mặt. Phải xem rõ dung mạo của ngươi, ngộ nhỡ gian tế lọt thì e rằng sẽ đại họa.” Thôi Chủ bộ .
Tiêu Vũ liền đáp: “Được thôi, chỉ là khi sinh một vết bớt, trông mấy đẽ.”
Nói đoạn, Tiêu Vũ cởi mũ xuống.
Mọi qua, thấy mặt Tiêu Vũ đen sì, ai nấy đều giật kinh hãi.
những kẻ ở đó đều tinh thần bền bỉ, ứng biến linh hoạt, dù kinh ngạc nhưng cũng hề biểu lộ ngoài.
Chỉ là, kỹ vết bớt mặt Tiêu Vũ, trông giống hình , tạo cảm giác như kỹ sẽ thấy mũi miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-523-nhap-ngu.html.]
“Đây...” Thôi Chủ bộ cũng sửng sốt hoảng sợ.
Tiêu Vũ vội che mặt : “Là vết bớt từ trong bụng , sợ sẽ dọa khác.”
Thôi Chủ bộ vội vàng : “Hiểu , hiểu .”
Vết bớt ảnh hưởng đến việc nấu nướng, giờ đây nhân lực thiếu thốn, chỉ cần là khỏe mạnh bình thường là , thực tình tư cách để lựa chọn.
“Mang hộ tịch giấy tờ đến đây xem một chút là thể tòng quân.” Thôi Chủ bộ tiếp.
Việc quả là quá đơn giản.
Phải rằng Dung Phi chính là kẻ chuyên giả ấn tín mà.
Tiêu Vũ đôi khi còn treo cáo thị giả giấy tờ ở cửa thành cho Dung Phi.
Hơn nữa, họ còn cả ấn tín, bọn họ từ Nam Dương quận tới cũng chẳng thành vấn đề gì.
Tóm , hiện tại bọn họ phận rõ ràng, thể tòng quân như thứ dân bách tính bình thường.
Mọi lập tức đưa đến nơi tập trung quân sĩ.
Vừa đến nơi, thấy ít kẻ mặc y phục nhà nông, mặt mày ủ dột, vẻ thê lương, mặt một còn khô nước mắt.
Những đều cưỡng bức tòng quân.
Trước đó vì nhiều lý do, chạy trốn chậm trễ, nên bắt lính.
Đám Tiêu Vũ an tọa xuống đất.
Tiêu Vũ lấy vài chiếc bánh bắp chia cho , bắt đầu nhấm nháp.
Gà Mái Leo Núi
Quỷ Mặt Đen khi ăn cảm thấy mùi vị cũng tồi.
Tạ Vân Thịnh cảm thấy ngon miệng: “Chẳng thơm ngon bằng món bún ốc.”
Lúc Sở Duyên nhịn sự hiếu kỳ, hỏi: “Này... , dung mạo của ngươi rốt cuộc là ?”
Tiêu Vũ tươi : “Là một loại hình dán, chỉ cần tắm rửa mạnh bằng nước thì vẫn còn nguyên vẹn, thật sự hủy hoại dung nhan .”
Là thứ hình dán trẻ con nàng kiếm từ nơi kỳ lạ, nàng chọn hình dáng quái lạ như yêu ma ngoại giới, thứ ba tầng, mỗi khi bóc một tầng, hình tượng quái dị sẽ hiện rõ, nhưng vết bớt thể rực rỡ sắc màu đến , Tiêu Vũ cũng sợ dọa sợ , nên chỉ chọn màu sắc nhạt nhòa.
Vì , nàng hiện giờ là nữ nhân mang vết bớt kỳ lạ của yêu ma ngoại giới!
Nghe Tiêu Vũ thật sự hủy hoại dung nhan, cũng an lòng, tiếp tục nhấm nháp bánh bắp.
ngay cả thứ bánh ngô tầm thường cũng khiến ánh mắt kẻ xung quanh ngừng dõi theo.