Trước Khi Lưu Đày : Ta Dùng Không Gian Càn Quét Hoàng Cung - Chương 400: Xử Lý ---
Cập nhật lúc: 2025-09-08 06:50:05
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng vốn dĩ kính nể Tiêu Thần An, nên mới đồng ý cho phép kẻ khác gọi Tiêu Thần An là Vương gia.
Giống như vẫn gọi Dung Phi là Dung Phi nương nương .
Thế nhưng, gia tộc Tiêu Thần An chẳng xứng đáng để nàng tôn trọng.
Thậm chí lúc Tiêu Vũ khỏi hối hận, năm xưa nên nể tình mà mềm lòng dung dưỡng đám trong căn cứ!
Xưa Tiêu Vũ vẫn đinh ninh rằng dẫu y cũng là Ngũ hoàng thúc của nàng, nhưng chuyện ngày hôm nay khiến Tiêu Vũ phẫn nộ vô cùng!
Trần Trắc phi vốn là của Tiêu Thần An, gây náo động lớn đến thế, dù cho Tiêu Thần An , y cũng khó thoát khỏi tội trách.
Huống hồ, Trần Trắc phi cố gắng khuấy động nhân tâm như , bức ép đám Dung Phi chính là để Tiêu Thần An lên nắm đại quyền!
Tiêu Thần An hoảng loạn chốc lát, đoạn nét mặt chợt u buồn.
“Công chúa, chuyện hôm nay đều do gia phong bất nghiêm, để Trần Trắc phi gây lầm tày đình. Công chúa xử phạt thế nào, tuyệt dám nửa lời bất tuân!” Tiêu Thần An Tiêu Vũ, vẻ mặt chút chân thành.
Nhất thời, lòng Tiêu Vũ bỗng hóa phức tạp khôn cùng.
Tính , vị Hoàng thúc năm xưa đày tới Ninh Nam, cũng bởi họa từ chính Tiêu gia mà .
Thêm nữa, từ khi Tiêu Thần An đến Ninh Nam, y vẫn luôn an phận thủ thường, từng hành vi vượt quá khuôn phép.
Là do Trần Trắc phi gây rối, khiến tình hình bất , khắp nơi gây chuyện thị phi. Nếu nàng vì chuyện mà trừng trị Tiêu Thần An, trong lòng nàng cũng chút băn khoăn.
nếu nàng khoan nhượng cho chuyện ? Vậy nàng thể lập uy nơi căn cứ ?
Liệu tất cả đều cảm thấy nàng là kẻ yếu mềm, chỉ cần nàng tạm thời vắng mặt ở căn cứ, hoặc tình huống bất trắc xảy , thì sẽ dám đến căn cứ loạn?
Cuối cùng gây chuyện thành công, thì sẽ chiếm đoạt căn cứ nàng vất vả xây dựng thành của riêng. Nàng cũng hề màng đến vùng đất , nhưng căn cứ chỉ một nàng, mà là công sức của mỗi bỏ để xây dựng nơi đây!
Nếu như hôm nay nàng về kịp lúc, thực sự để Trần Trắc phi đạt mục đích .
Với sự thù địch của Trần Trắc phi đối với Dung Phi và Tô Lệ Nương mà , e rằng hai vị nương nương khó lòng tháng ngày bình yên.
Còn Thái tử phi tẩu tẩu của . Tẩu tẩu còn đang mang cốt nhục!
Nếu bản về kịp lúc, Hắc Phong trở về kịp thời, đám Trần Trắc phi tập hợp đến, chẳng sẽ xông thẳng ?
Những mà Trần Trắc phi tập hợp, kẻ nào kẻ nấy đều hung hãn vô cùng. Đến lúc đó, lớn kẻ nhỏ đều hoảng sợ, khiến Lý Uyển động thai nhi!
Tuy rằng trong căn cứ năm ngàn quân sĩ, nhưng quân sĩ hôm nay đều Liễu Sơn mang ngoài huấn luyện .
Trần Trắc phi ắt thăm dò rõ ràng quy luật huấn luyện của quân sĩ. Nghĩ rằng chỉ cần bản ép đám Dung Phi, phò tá Tiêu Thần An lên nắm đại quyền, dù cho những kẻ còn chịu lời, bọn họ cũng tuân theo!
Tuy rằng cuối cùng gây hậu quả nghiêm trọng, nhưng cũng thể đổi sự thực Trần Trắc phi hề thiện tâm.
Tóm , lòng Tiêu Vũ chất chứa một ngọn lửa cuộn trào.
Đang lúc Tiêu Vũ khó xử nên xử lý một nhà Tiêu Thần An , khiến bá quan tâm phục, mang tiếng bội tình bạc nghĩa.
Tiêu Thần An Trần Trắc phi, lạnh giọng : “Trần Tố Cầm, ngươi còn mau quỳ xuống nhận với Công chúa Điện hạ?”
Trần Trắc phi mím môi, miễn cưỡng hành lễ với Tiêu Vũ: “Công chúa Điện hạ, .”
Tiêu Vũ Trần Trắc phi một cái: “Ngươi cảm thấy bổn Công chúa nên phạt ngươi thế nào?”
Trần Trắc phi sửng sốt, đó : “Chẳng tạ với Công chúa ? Như vẫn đủ ư?”
Tiêu Vũ sững .
Lời xin của , ý gì gọi là vẫn đủ ư?
Lời lẽ thốt , chẳng khác nào hàm ý nàng đang cố hăm dọa kẻ khác!
Tiêu Vũ nghiêm mặt: “Kẻ mưu phản, đáng tru di!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-400-xu-ly.html.]
Vốn Tiêu Vũ còn hạ quyết tâm lời , nhưng lời Trần Trắc phi khi nãy chọc cho nàng nổi cơn lôi đình.
Trần Trắc phi ngẩn đó, nhưng nhanh nàng mở miệng : “Ai mưu phản? Ngươi thể ăn hồ đồ!”
Chương 401 --- Người rằng mẫu phi đang hoài thai chăng?
“Ngươi Hoàng đế, chẳng qua là một Công chúa mà thôi, nếu căn cứ là cơ nghiệp tổ tông, thì Vương gia phủ cũng một phần! Ngươi biến mất , chỗ nên một chủ trì đại cục, để Vương gia phủ chủ trì đại cục đó cũng là vì suy nghĩ cho hoàng tộc Tiêu thị!” Trần Trắc phi lời lẽ xác đáng.
“Ta thừa nhận sai , nhưng tâm ý ban đầu của nào hề ác độc, hơn nữa cũng tạ , ngươi còn thế nào?” Trần Trắc phi tiếp tục chất vấn.
Tô Lệ Nương , lạnh đáp: “Làm thế nào ư? Chẳng Công chúa rõ với ngươi ? Tội phản nghịch, ắt tru di!”
Dung Phi nheo mắt, lạnh lùng phán: “Người ! Mau bắt Trần Trắc phi !”
Tô Lệ Nương và Dung Phi cũng chuyện phát triển ngày càng nghiêm trọng.
Hơn nữa, Dung Phi càng lấy việc công trả thù riêng. Sở dĩ nàng mặt, là vì một gánh vác việc . Suy cho cùng Tiêu Vũ họ Tiêu, Nam An Vương cũng họ Tiêu, nếu giải quyết thỏa, thể sẽ ảnh hưởng sâu rộng hơn.
Dù cũng là huyết mạch của Tiêu Vũ. Vai kẻ ác , chi bằng để nàng gánh vác thì hơn!
lúc , Tiêu Tiên Nhi từ ngoài điện vội vã chạy , chắn ngang mặt Trần Trắc phi.
Nàng hề kiêu ngạo như Trần Trắc phi mà quỳ đất : “A Vũ , mẫu phi của nhất thời hồ đồ, nể mặt , hãy tha cho mẫu phi một !”
“Sau con nguyện trâu ngựa báo đáp .” Tiêu Tiên Nhi lóc thảm thiết Tiêu Vũ.
Dáng vẻ yếu đuối đáng thương , dù ai trông thấy cũng khó tránh khỏi động lòng trắc ẩn. Song, Tiêu Vũ lúc chẳng còn chút thiện tâm nào dư thừa.
Khi đó nàng cứu Tiêu Tiên Nhi khỏi phủ của Tiết Quảng Sơn, nàng thực lòng thương cảm cho cảnh ngộ của Tiêu Tiên Nhi.
Nàng từng cứu Lý Uyển thoát khỏi hiểm cảnh, tựa như việc hôm nay . Nàng thực lòng thương cảm cho những nữ tử phận đời lênh đênh giữa thời loạn lạc, thể tự định đoạt phận của .
Tiêu Vũ đang định cất lời, Dung Phi vội vàng lên tiếng , hỏi Nam An Vương: “Không Nam An Vương kiến giải gì về việc xử lý chuyện ?”
Nam An Vương điểm danh, mày khẽ nhíu , bước tới đoạt lấy một thanh trường kiếm từ tay hộ vệ.
Giữa ánh mắt kinh ngạc của bao , lạnh lùng rút kiếm, đ.â.m thẳng Trần Trắc phi!
Gà Mái Leo Núi
Trần Trắc phi sững sờ trong chốc lát, ánh mắt đầy vẻ tin nổi hướng về Nam An Vương.
Nam An Vương ghìm chặt Trần Trắc phi, gương mặt hiện rõ vẻ đau khổ nhưng giọng lạnh như băng: “Việc ngươi quả thực khiến bổn vương vô cùng thất vọng!”
“Phụ vương! Ngài mẫu phi đang mang thai cốt nhục của ngài !” Tiêu Tiên Nhi kinh hãi thốt lên.
Nam An Vương thoáng chút bất ngờ.
Song nhanh, thu hồi trường kiếm, sang Tiêu Vũ : “A Vũ, việc ngày hôm nay là do , thúc thúc, trị gia nghiêm. Đáp án ngươi , bổn vương cho ngươi .”
Chứng kiến cảnh tượng , trong lòng Tiêu Vũ ngũ vị tạp trần. Nàng quả thực ngờ Tiêu Thần An bất chợt tay độc ác với chính cận của đến .
Tiêu Vũ cất lời: “Nếu việc chẳng liên quan đến Hoàng thúc, Hoàng thúc cứ lui về nghỉ ngơi .”
Tiêu Tiên Nhi khụy xuống, ôm lấy thể của Trần Trắc phi, nghẹn ngào gọi: “Mẫu phi!”
Ngay đó, Tiêu Tiên Nhi dùng ánh mắt đầy thù hận quét qua trong điện, tựa nuốt sống tất thảy. Tiêu Vũ khẽ nhíu mày, rõ giờ đây Tiêu Tiên Nhi ôm hận với bọn họ .
Theo lẽ thường, kẻ như thể giữ . Song, bề ngoài Tiêu Tiên Nhi chẳng liên can gì đến chuyện , nàng cũng thể chỉ vì một thoáng nghi kỵ mà diệt trừ Tiêu Tiên Nhi.
Dẫu , Nam An Vương mắt bao cho nàng một lời giải đáp thỏa đáng.
Nam An Vương Trần Trắc phi, chẳng hề vương vấn chút lưu luyến nào mà dứt khoát rời . Đồng thời, dặn dò hai tùy tùng theo : “Đưa Quận chúa hồi phủ!”
Trong khoảnh khắc, Nam An Vương và Tiêu Tiên Nhi đều khuất bóng. Chỉ còn Trần Trắc phi gục ngã mặt đất. Nàng trút thở cuối cùng. Nhát kiếm của Nam An Vương, quả thực hề nửa phần lưu tình.
Tiêu Vũ vẫn còn cho rằng Nam An Vương sẽ mặt cầu xin cứu Trần Trắc phi, dẫu Trần Trắc phi chỉ là một trắc phi, song gì cũng kề cận Nam An Vương bấy nhiêu năm.
Dù Trần Trắc phi phần hồ đồ, nhưng đối với Tiêu Thần An mà , nàng quả thực hết lòng trung thành. Cũng coi như là cùng Tiêu Thần An trải qua hoạn nạn.