“...  cũng  tự kiểm điểm .” Tiêu Vũ mở miệng  về sự tự vấn.
“Ta nên cắt cử thêm vài nữ hộ vệ ở đó.” Tiêu Vũ bổ sung.
Sự tự vấn và hành động  của Tiêu Vũ đều  nghiêm cẩn, chẳng hề  ý nhằm  bất kỳ ai, nhưng Tiêu Vũ càng nghiêm cẩn, Tiêu Tiên Nhi  càng thêm tủi hờn.
“Tạ Vân Thịnh, việc  cứ giao cho ngươi xử lý.” Tiêu Vũ căn dặn.
Tạ Vân Thịnh gật đầu, đáp lời: “Được.”
Tiêu Tiên Nhi càng  càng thấy bất : “Chỉ đến thế thôi ư?”
Thấy Tiêu Tiên Nhi còn  hỏi tiếp, Tiêu Vũ  chút chán ghét sự vương vấn của Tiêu Tiên Nhi, nàng cau mày : “Lời    thế  ? Không    tự vấn bản , nên cử thêm nữ hộ vệ  ? Hơn nữa,  sẽ cho  đặt biển cảnh cáo nơi đó, kẻ  phận sự miễn .”
Một tiếng “kẻ  phận sự”  tựa hồ giẫm  đuôi mèo, khiến Tiêu Tiên Nhi bỗng chốc mắt đỏ hoe, xách váy vội vã bỏ .
Gà Mái Leo Núi
Tạ Vân Thịnh  ở bên cạnh  thấy cảnh   chút mờ mịt.
Rõ ràng kẻ chịu oan ức  là y,   Tiêu Tiên Nhi  trông giận dỗi đến ?
Tiêu Vũ đưa tay nhẹ vỗ vai Tạ Vân Thịnh, ôn tồn an ủi: “Việc  quả  khiến ngươi chịu  ít uất ức .”
Tạ Vân Thịnh trầm ngâm giây lát  đáp: “Bẩm Công chúa,   hề tủi , song vẫn mong Công chúa lưu tâm đến Tiêu Tiên Nhi đôi chút. Nàng   vẻ thích  lung tung, tính tò mò cũng  nặng một chút.”
Nói đoạn, Tạ Vân Thịnh  bổ sung: “Ta cũng   hủy hoại danh tiếng của một cô nương, nhưng  nãy   đẩy nàng  , nàng  vẫn cố bám víu lấy , giằng co một hồi nên mới xé rách y phục của nàng .”
Tiêu Vũ  Tạ Vân Thịnh, bỗng nàng sực nhớ đến một chuyện khác, bèn cất tiếng hỏi: “Tuổi của ngươi cũng chẳng còn nhỏ nữa ,  nghĩ đến việc lập gia thất ?”
Tạ Vân Thịnh là con trai mà Tạ Quảng lão đại nhân mới   khi tuổi  xế chiều.
Há lẽ nào Tạ Quảng và Tạ phu nhân   mong mỏi  thành ?
Đương nhiên, Tiêu Vũ hỏi điều  cũng là  hỏi giúp Ngụy Ngọc Lâm, xem thử Ngụy Ngọc Lâm  cơ hội nào chăng.
Tạ Vân Thịnh cảnh giác  Tiêu Vũ, trong lòng thầm nghĩ, cho dù thế nào thì Tiêu Tiên Nhi và Công chúa đều là   thích, phụ vương của Tiêu Tiên Nhi  là hoàng thúc của Công chúa.
Công chúa sẽ  hồ đồ đấy chứ?
Lỡ Công chúa thực sự lầm lỡ thì ?
Phòng ngừa hậu họa  khi tai ương phát sinh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-360-the-con-nam-nhan-thi-sao.html.]
Thế là Tạ Vân Thịnh bèn : “Bẩm Công chúa,   nghĩ đến chuyện tìm ý trung nhân, vả   cũng  hề  cảm tình với bất kỳ nữ nhân nào cả.”
“Thế còn nam nhân thì ?” Tiêu Vũ buột miệng hỏi luôn.
Cả  Tạ Vân Thịnh bỗng thấy   .
Công chúa điên  ư?
Tạ Vân Thịnh lập tức từ chối: “Dù là nam nhân  nữ nhân,  đều  hề thích.”
Tiêu Vũ  chút lấy  tiếc.
 cũng mừng cho Tạ Quảng.
Suy cho cùng, đối với Tạ đại nhân mà , chắc chắn sẽ  mong nhi tử  già  mới   thích nam nhân.
Tiêu Vũ thấy cảm xúc của Tạ Vân Thịnh  lắng , lúc  mới cáo từ với , chuẩn  rời .
Chẳng ngờ    mấy bước, Tiêu Vũ   Trần Trắc phi chặn .
Tiêu Tiên Nhi   lưng Trần Trắc phi, nét mặt uất ức tột cùng  nàng.
Tiêu Vũ  thấy cảnh , bỗng nàng cảm thấy đau đầu nhức óc.
Vừa  vẻ mặt của hai  họ là , Trần Trắc phi đến   bênh vực Tiêu Tiên Nhi .
Trần Trắc phi  Tiêu Vũ: “A Vũ, Tiên Nhi  kể  chuyện   cho  . Ta  lấy  phận trưởng bối mà trách mắng ngươi.  chúng  đều là  một nhà, Tiên Nhi là đường tỷ của ngươi,  ngươi  thể đối xử với Tiên Nhi như ?” Trần Trắc phi mặt nặng mày nhẹ cất lời, giọng điệu tỏ vẻ bất mãn.
Nếu như  chuyện tử tế, Tiêu Vũ còn  thể nhẫn nại giải thích đôi ba câu.
Có thể để chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa .
 Trần Trắc phi  lấy  phận trưởng bối , mở miệng là  huấn thị nàng, lòng nàng  chẳng còn vui vẻ gì nữa.
Vả , trong chuyện  vốn dĩ Tạ Vân Thịnh  hề  gì sai trái.
Tiêu Vũ vốn  hề thấy  giải quyết  điều gì bất .
Vậy nên, Tiêu Vũ nghiêm mặt : “Trần Trắc phi, e là ngươi vẫn   quyền khiển trách  .”
Trong hoàng tộc,  là Trắc phi của Vương gia thì cấp bậc còn kém xa Công chúa, cho dù  bày   phận trưởng bối,  cũng  đến lượt Trần Trắc phi.
Trần Trắc phi thấy khí thế của Tiêu Vũ mạnh mẽ như , sắc mặt nàng  khẽ biến, : “A Vũ, nay nước  mất ,   vẻ như   thì dường như cũng  còn ý nghĩa gì nữa. Nếu chúng   là  trong gia tộc,  thì  cần thiết  xa cách như .”