Việc quả thực còn hiểm độc, còn thống khổ hơn vạn cái chết!
Lúc , Thiết Sơn khỏi rợn khi nghĩ đến: “Ngươi mới nhớ , khi Công tử nhà đưa Công chúa đến phủ, Công chúa hai suốt đêm, chẳng lẽ là để báo thù Vũ Văn Thành ư?”
Thiết Sơn nghĩ nghĩ, bổ sung một câu: “ cũng , nếu Công tử nhà thật sự cưới Công chúa, ... liệu trở thành kẻ như Vũ Văn Thành ?”
Ngụy Ngọc Lâm bước từ trong phòng.
lúc thấy Thiết Sơn ngốc nghếch ở góc hành lang đang lưng .
Hắn lạnh lùng : “Thiết Sơn, nếu ngươi quá rảnh rỗi thì hãy theo dõi Vũ Văn Thành và Thẩm Hàn Thu , nhất định khiến bọn chúng vướng víu .”
Gà Mái Leo Núi
Thiết Sơn vô tội Ngụy Ngọc Lâm: “Công tử, xem chúng dây dưa với hai kẻ gì chứ? Chẳng chúng đến tìm Công chúa để đòi món nợ cũ ?”
Ngụy Lục ngày càng phát hiện đầu óc Thiết Sơn lắm. Cũng công tử để một kẻ như ở bên cạnh !
Ban đầu, cũng thích Công chúa. khi phát hiện công tử lẽ sẽ thực hiện lời hứa cưới Công chúa, lập tức đổi suy nghĩ.
Đừng là kẻ gió chiều nào theo chiều nấy. Chủ yếu là uy lực cơn gió của công tử quá lớn, nếu thuận theo hướng gió của công tử, ắt hẳn sẽ gặp tai ương.
Ngụy Ngọc Lâm lạnh lùng Thiết Sơn: “Ngươi đang chất vấn ?”
Thiết Sơn vội vàng cúi đầu, chẳng dám lên tiếng.
Quả thực Thẩm Hàn Thu chạy về hướng Dĩnh Xuyên.
Lúc y đến Dĩnh Xuyên. Vừa đặt chân tới đây, y phát hiện đến muộn một bước, Dĩnh Xuyên tổn thất còn thảm trọng hơn bốn quận Thái Hành, những tài vật trong phủ khánh kiệt, ngay cả Thái thú cũng bỏ mạng!
Hiển nhiên, y cũng phát giác một tin tức trọng yếu tại đây. Rằng Lý Uyển và Tiêu Nguyên Cảnh từng xuất hiện ở Dĩnh Xuyên.
Triệu Kiếm theo Thẩm Hàn Thu theo dấu vết tới đây, lúc chẳng kìm lòng mà thốt lên: “Đại nhân, tiếp theo chúng thế nào?”
Thẩm Hàn Thu lạnh giọng: “Tìm Lý Uyển và Tiêu Nguyên Cảnh!”
Chỉ cần mang hai về cùng, cho dù Vũ Văn Thành là Thái tử thì thể khó y ư?
Chẳng qua là một tên vô dụng dựa nữ nhân để vươn lên, vốn dĩ y chẳng hề để mắt. Điểm mấu chốt là, y chỉ lấy lòng bệ hạ mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truoc-khi-luu-day-ta-dung-khong-gian-can-quet-hoang-cung/chuong-160-nguoi-chay-ta-duoi.html.]
“Vậy đại nhân cảm thấy bây giờ bọn họ đang ẩn ở ?” Triệu Kiếm hỏi.
“Ẩn ở thì , nhưng ước chừng thời gian, Tiêu Vũ qua đây, nhất định bọn họ sẽ tìm Tiêu Vũ, tìm cách để giải cứu Tiêu Vũ ngoài!” Thẩm Hàn Thu âm trầm .
Triệu Kiếm chẳng thể nhịn mà khuyên can: “Đại nhân, thực tình thấy chúng cần cứ bám riết lấy Tiêu Vũ mãi buông, nàng chỉ là một Công chúa vong quốc mà thôi.”
Cho dù phục vụ Vũ Văn gia cũng chẳng cần thiết tới nông nỗi .
Ánh mắt Thẩm Hàn Thu rơi Triệu Kiếm: “Sao thế? Ngươi thông cảm cho Tiêu Vũ ư?”
Triệu Kiếm khẽ lẩm bẩm trong miệng: “Thực tình Tiêu Vũ vốn đáng thương lắm , xưa là cành vàng lá ngọc, nay vong quốc chịu cảnh lưu đày.”
“E rằng cũng chẳng còn sống bao lâu, chúng tìm nàng gì?” Triệu Kiếm hỏi.
Thẩm Hàn Thu mặt biểu cảm: “Cho dù nàng chết, thì cũng chỉ thể c.h.ế.t trong tay !”
Khi lời , sắc mặt của Thẩm Hàn Thu lạnh lẽo.
Triệu Kiếm thở dài, rốt cuộc là thù oán gì, mà hận thù đến ? Trực giác mách bảo , giữa Thẩm Hàn Thu và Tiêu Vũ chắc chắn tồn tại mối ân oán sâu xa nào đó mà .
phận hèn mọn, cũng thể truy hỏi điều gì. Việc thể bây giờ, chỉ theo Thẩm Hàn Thu. Chỉ vì Thẩm Hàn Thu từng cứu mạng mà thôi!
“Đi! Chúng về phía Nam Dương.” Thẩm Hàn Thu lệnh.
Triệu Kiếm lập tức theo.
Thẩm Hàn Thu âm thầm tìm đến phủ Thái thú Nam Dương.
Khi Tạ Quảng từ nơi cứu tế thiên tai về đến thư phòng riêng thì phát giác trong thư phòng kẻ lạ.
Sắc mặt vị khẽ biến sắc, trầm giọng hỏi: “Kẻ nào đang ở đây?”
Thẩm Hàn Thu trầm giọng đáp: “Thẩm Hàn Thu.”
Nay Thẩm Hàn Thu chẳng còn là kẻ vô danh ở trong Đại Ninh triều, Tạ Quảng biến sắc.
Trước Thái tử phái tới trừ khử Tiêu Vũ, chẳng lẽ chính là Thẩm Hàn Thu ?
Nam Dương quận cách kinh thành xa cách một quãng, thế nên lẽ dĩ nhiên chẳng tin đồn lưu truyền rộng rãi nhất trong Thịnh Kinh hiện nay.