Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trùng Sinh Trở Thành Bảo Bối Của Nhiếp Chính Vương - Chương 51

Cập nhật lúc: 2024-10-19 07:26:17
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nữ nhân trong bức họa tán cây mai, dáng duyên dáng tĩnh lặng. Nàng khoác áo choàng lớn đỏ thẫm thêu hoa mẫu đơn, phía là tuyết trắng mù mịt, nàng nhón chân lên, nhẹ ngửi hoa mai cây, chỉ lộ nửa bên gò má, và bên tai phấn hồng trong suốt, cánh môi mỉm . Gương mặt đó chút giống Ngụy La khi lớn lên, mũi và hình dạng cánh môi sai biệt lắm, chỉ là nàng nhã nhặn, yên tĩnh, lịch sự, ôn hòa; còn Ngụy La sinh động, thông minh.

Trong nháy mắt Ngụy La liền hiểu nữ nhân là ai, cũng chính vì như thế, mới tức giận trong lòng.

Ông tùy tiện an bài một mối hôn sự cho Thường Hoằng, đồng ý liền phạt quỳ từ đường, mà bản ông ở chỗ nhớ thương bức họa của Khương Diệu Lan? Ông ý gì? Hôn sự của Thường Hoằng là ước nguyệncủa Khương Diệu Lan ? Ngụy Côn lúc mới phát giác nàng tới, khi kinh ngạc cũng quên cuốn bức họa cho nàng xem: “A La, con tới đây? Đứng ở đằng cũng lên tiếng”.

Đáng tiếc chậm, cái gì nên thấy cũng thấy .

Ngụy La cách ông vài bước, mím môi ông, hồi lâu mới : “Nghe phụ mai cho Thường Hoằng, đối phương là nữ nhi của Nhữ Dương Vương Lý Tương?”

Ngụy Côn dùng lụa đỏ bọc tranh , bình tĩnh : “ . Chuyện phụ suy nghĩ kỹ càng, tiểu thư Lý Gia và Thường Hoằng tuổi tương tự , môn đăng hộ đối, mắt định hôn sự, qua hai năm nữa thành hôn cũng muộn”.

Ngụy La .

Ông tiếp: “Là Thường Hoằng với con ? Vừa vặn, con giúp phụ khuyên nó, kêu nó đổi chủ ý, cần nhất quyết giữ ý …”

“Phụ !” Ngụy La ngắt lời ông, thanh âm bén nhọn hiếm thấy: “Việc Lý Tụng từng đẩy Thường Hoằng trong hồ nước quên ? Từ hôm đó trở , Phủ Anh Quốc Công và Phủ Nhữ Dương Vương liền kết oán, bây giờ phụ cho rằng Thường Hoằng lấy Lý Tương về, hai nhà thể tiêu tan hiềm khích, bắt tay giảng hòa ?”

Ngụy Côn nàng nghẹn , phản bác, cảm giác như trúng tâm sự khó xử.

Lần Nhữ Dương Vương và Phủ Anh Quốc Công nghị , xác thật tính toán như . Mấy năm nay Anh Quốc Công phục vụ trướng Tĩnh Vương Triệu Giới, vì Triệu Giới sức, mà trong triều Triệu Giới tiếng tăm, bao lâu nữa, khi Hoàng Đế Sùng Trinh thoái vị, thiên hạ chính là của Triệu Giới. Nhữ Dương Vương thấy thế cục mắt lợi cho , liền tìm một đường lui, gả nhi nữ cho Phủ Anh Quốc Công, thời khắc mấu chốt thể cứu một mạng , nhưng Triệu Chương ngã ngựa thất thế cũng thể giữ một mạng cho nữ nhi của ông .

Về phần Ngụy Côn tại đáp ứng, thật bởi vì năm đó ông thiếu Cao Dương Trưởng Công Chúa một nhân tình.

Trưởng Công Chúa Cao Dương từng qua văn chương của ông, hâm mộ tài hoa của ông, cố ý kết giao. Lúc đó Ngụy Côn và Khương Diệu Lan tình đầu ý hợp, liền uyển chuyển cự tuyệt phần ơn tri ngộ của công chúa. Về lúc ông lấy Khương Diệu Lan về thê, Thái Phu Nhân và Anh Quốc Công đều đồng ý, cũng nhờ Trưởng Công Chúa Cao Dương mặt khuyên bảo đôi lời, hai vị lão nhân mới đáp ứng.

Bây giờ ông cho Thường Hoằng lấy Lý Tương, coi như hồi báo phần ân tình .

Ngụy Côn đen mặt : “Hồ nháo, ai chuyện với phụ như ? Phụ thể hại Thường Hoằng? Tiểu thư Lý gia chỗ nào mà hai đứa con vội vàng từ chối?”

Ngụy La tự nhiên thể sự tình đời , nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, chậm rãi : “Hôm Tết Nguyên Tiêu, ca ca Lý Tương khinh bạc con. Phẩm hạnh như , Lý Tương tất nhiên cũng thể khá hơn”.

Sắc mặt Ngụy Côn đổi, suy cho cùng ông vẫn yêu thương nữ nhi, lập tức đập bàn dậy: “Con, con là thật?”

Ngụy La mặt đổi sắc, nhẹ gật đầu.

Vì hôn sự của Thường Hoằng, lấy Lý Tụng bia đỡ đạn cũng thể. Huống gì nàng láo, ngày đó mặc dù nhiều , nhưng tránh cũng thể, nhúc nhích còn dán sát , rõ ràng là cố ý. Hơn nữa nàng cũng sợ tổn hại danh tiếng, Ngụy Côn yêu thương nàng, nhất định sẽ chuyện , chỉ cần thể bỏ ý niệm kết với Lý gia trong đầu ông, để Ngụy Côn hiểu lầm một chút cũng .

Quả nhiên, Ngụy Côn ghế bành bằng gỗ hoa lê, vẻ mặt nghiêm túc lâm trầm tư.

Ngụy La nghĩ nghĩ một chút : “Ngay cả mặt Lý Tương Thường Hoằng còn thấy qua, cứ như định hôn sự của hai cũng quá mức qua loa. Không lâu nữa sẽ là đại điển săn bắn, Ngũ Hoàng Tử mời Thường Hoằng , Lý Tương lẽ cũng sẽ theo Lý Tụng tới đó, đến lúc đó cho bọn họ gặp mặt, xem duyên , đó quyết định cũng muộn”. Nàng xong, trong mắt lộ vẻ bi thương: “Phụ nóng lòng nhất thời? Con và Thường Hoằng giống , vội vã mai cho , cũng sớm một chút gả con ngoài ? Chúng con gì khiến hài lòng ?”

Nữ nhi và nhi tử giống , nữ nhi là để nuông chiều. Ngụy Côn đối với Ngụy La yêu thương hơn so với Thường Hoằng, bây giờ thấy nàng thương tâm, sắc mặt lập tức hòa hoãn: “Phụ mấy lời khi nào? Cho dù bây giờ đính hôn cho Thường Hoằng, cũng vài năm nữa mới tiến hành hôn sự…” Nói xong ông thở dài, chút bất đắc dĩ : “Mà thôi, cứ theo ý con . Chờ qua đại điển săn b.ắ.n định đoạt, lúc đó Lý Tương chỗ nào , các con cứ đến với phụ ”.

Ngụy La đồng ý, khi rời còn âm thầm liếc bức họa trong tay ông, trong mắt lóe qua thâm ý, tuyệt khỏi thư phòng.

Một góc của bức họa ố vàng, ông vẫn thường xuyên lấy xem ? Nữ nhân sớm vứt bỏ ông, còn giữ gì?

Từ thư phòng ngoài, Ngụy La tới từ đường một chuyến.

Nàng việc với Thường Hoằng, đành gật đầu đồng ý tham gia đại điển săn bắn.

Ngụy La yên tâm: “Đệ cứ như bình thường là , cho dù Lý Tương gì, cũng đừng để ý”.

Về phần Lý Tương, nàng quá nhiều sơ hở. Đời bởi vì nàng ở Phủ Anh Quốc Công, thể gì, bây giờ nàng chỉ cần phí một chút tinh lực, liền thể vạch trần bản tính của nàng mặt . Đến lúc đó, cần nàng mở miệng, Ngụy Côn cũng sẽ đồng ý cửa hôn sự .

Bởi vì , Ngụy La cho dù tham dự đại điển săn bắn, lúc cũng .

*** *** ***​

Cách đại điển săn b.ắ.n còn bốn, năm ngày.

Sáng sớm hôm , Ngụy La giường đặt cạnh cửa sổ hướng nam, lật xem Pháp ngôn nghĩa sơ>, đếm xỉa gì tới dự định ngày đó. Một nha từ tiền viện bước bẩm báo: “Tiểu thư, trong cung tới mời tiểu thư ngoài một chuyến”.

Ngụy La để sách xuống, mở mắt : “Là ai?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-bao-boi-cua-nhiep-chinh-vuong/chuong-51.html.]

Nha lo lắngnói: “Hình như là của Thiên Cơ Công Chúa”.

Ngụy La lộ vẻ ngạc nhiên, chẳng lẽ Triệu Lưu Ly chuyện trọng yếu tìm nàng? một tiếng? Nàng cho rằng Lưu Ly thỉnh nàng cung, liền đổi xiêm y, khoác áo choàng bằng gấm Tô Châu màu đào bên trong mặc bối tử (1) thêu mẫu đơn, bên ngoài.

Đến cửa chính Phủ Anh Quốc Công, quả thật gặp một chiếc xe ngựa mui xe bằng ngọc dừng ở đó, xe ngựa hai vị ma ma mặc áo tơ trắng thẳng.Thường ngày thỉnh nàng cung cũng tư thế long trọng như , nàng thể cân nhắc trong lòng. Giẫm lên đôn để bước lên, mới vén tấm rèm lụa dệt kim, liền thấy bên trong truyền âm thanh hưng phấn: “A La, mau !”

Triệu Lưu Ly trong xe ngựa, mặc hoa phục phồn vinh, đó là cách ăn mặc giống như tiểu cô nương bình thường. Nàng vấn búi tóc đơn giản, mặc áo lụa trắng thêu hoa và váy vàng nhạt, bên ngoài mặc áo choàng vẽ tranh thủy mặc, mặc dù đơn giản, nhưng cũng mất khí thế.

Ngụy La kinh ngạc bên cạnh nàng , khó tin : “Sao công chúa ở chỗ ? Hoàng Hậu Nương Nương phê chuẩn cho xuất cung ?”

Triệu Lưu Ly vui vẻ gật đầu một cái, giống như con chim hoàng yến mới thả khỏi lồng: “Ca ca thấy cả ngày ở trong cung khó chịu, quá đáng thương, nên vài câu với mẫu hậu, còn lệnh cho thị vệ theo bảo vệ, bởi thế mẫu hậu mới miễn cưỡng đồng ý”. Nàng hưng trí bừng bừng, dựng thẳng một ngón tay lên : “Ta chỉ thể xuất cung một ngày, hát, chúng thể cùng xem ?”

Lần đầu Triệu Lưu Ly xuất cung nên cái gì cũng thấy mới mẻ. Không đường gì, càng rõ đồ chơi mới thế nào. Triệu Lưu Ly ở trong cung thường xuyên diễn, liền diễn ở ngoài cung cái gì khác biệt, vì lúc mới cùng Ngụy La coi hát hí khúc.

Ngụy La gật đầu đồng ý.

Xe ngựa chạy nhanh trong thành, qua mấy con phố, cuối cùng dừng ở cửa Vinh Xuân Phường.

Vinh Xuân Phương là chỗ chuyên diễn hí khúc, bên là đại sảnh, bày biện vài chục cái ghế dựa để diễn. Lầu hai là nhã gian, là chỗ dành cho quan quyền quý địa phương, lúc diễn còn thể thưởng thức bình thơm, vài đĩa điểm tâm, so với lầu vẻ thanh tịnh cũng như phong cách hơn.

Triệu Lưu Ly tựa hồ sớm định vị trí , theo ma ma lên nhã gian ở lầu hai, đẩy tấm bình phong , híp mắt : “Ca ca ca, bọn tới ”.

Ngụy La theo Triệu Lưu Ly, sững sờ, lúc mới phát hiện ở nhã gian sẵn.

Triệu Giới ở ghế từ gỗ tử đàn điêu khắc hình đám mây, mặc cẩm bào xanh đen thêu nhành sen, khí định thần nhàn châm trong bình sứ trắng vẽ hoa văn đỗ quyên. Triệu Giới để bình sứ xuống, ngước mắt Ngụy La ở phía , cánh môi khẽ cong : “Ngồi ”.

Ngụy La xuống bên cạnh Triệu Lưu Ly, lúc Triệu Lưu Ly tới đây , nàng cho rằng chỉ nàng, nghĩ tới Triệu Giới ở đây .

Lưu Ly với nàng một tiếng?

Ngụy La rũ mắt, mặt đột nhiên xuất hiện một chén . Triệu Giới đem chén sứ trắng đẩy tới mặt nàng, chống cằm : “Lưu Ly nghĩ cung chơi, chỉ bản vương tự dẫn mẫu hậu mới đồng ý. Nó bỏ , nửa đường liền đổi hành trình Phủ Anh Quốc Công. Bản vương ở chỗ đợi, để Lưu Ly mời liền tới ”.

Giải thích như cũng là hợp tình hợp lý. Ngụy La thoải mái, ngẩng đầu một tiếng : “Nếu là Lưu Ly mời, đến? Đa tạ của Tĩnh Vương ca ca”.

Triệu Giới cong môi, gì tiếp.

Trên đài nhanh vang lên tiếng nhạc, từ từ kéo màn biễu diễn. Triệu Lưu Ly nâng má, hào hứng chằm chằm đào kép đài, tới chớp mắt. Người khác đều đang diễn, mà Ngụy La yên lòng lầu tới xuất thần, thứ nhất là vì nàng thích diễn mấy, thứ hai là nghĩ tới hôn sự của Thường Hoằng. Đại điển săn b.ắ.n sắp bắt đầu, để Thường Hoằng thể thuận lý thành chương cự tuyệt mối hôn sự ?

Trên đài hát cái gì nàng cũng lọt, môi phấn hồng khẽ chu , cúi đầu uống một ngụm . Vị thanh nhạt, uống khiến tinh thần sảng khoái, nàng thu mắt, uống uống bắt đầu nghĩ ngợi.

Triệu Giới chăm chú nàng, tâm trạng nàng hôm nay hết sức thích hợp, trong cái đầu nhỏ đang nghĩ gì. Triệu Giới một hồi mà Ngụy La cũng phát hiện.

Nàng đang suy nghĩ gì? Hay là, đang nghĩ tới ai?

Trong mắt Triệu Giới lóe qua chút sẫm màu, nhanh liền thấy.

Vừa diễn xong, Triệu Lưu Ly vẫn thỏa mãn. Nàng và Ngụy La khỏi cửa Vinh Xuân Phường, thấy phía bán hàng rong đang bán bánh nổ nguyên tiêu, con mắt lóe sáng. Kể từ khi Ngụy La kể thứ , Triệu Lưu Ly vẫn nhớ mãi quên. Không nghĩ tới qua Tết Nguyên Tiêu mà vẫn bán nó, nàng chờ mong Triệu Giới ở phía , chỉ chỉ đằng : “Ca ca, ăn cái ….”

Triệu Giới nheo mắt , lạnh nhạt : “Đi , Dương Chẩn cùng với ”.

Triệu Lưu Ly hoan hỉ gật đầu, kéo Dương Chẩn đang ở một bên qua.

Ngụy La ở chỗ chờ.

Triệu Giới chăm chú đưa mắt nàng, chậm rãi kêu lên: “A La”.

Nàng nghiêng đầu .

Đôi mắt đen của Triệu Giới trầm tĩnh, đang mở miệng, liền lưng kêu lên: “Tĩnh biểu ca?”

Quay đầu , chỉ thấy Cao Đan Dương đang cách đó vài bước, nàng mặc áo bằng vải thun xanh bóng và váy lụa trắng. Nàng cũng tới diễn, cùng Cao Tình Dương. Nàng thấy bóng lưng Triệu Giới, cũng dám xác định, liền gọi một tiếng, chờ Triệu Giới xoay về , đôi mắt nàng khẽ cong, gương mặt diễm lệ lộ vẻ vui mừng: “Thật sự là , nghĩ tới Tĩnh biểu ca cũng tới đây diễn. Muội phụ mới về từ Tân Châu, mãi vẫn cơ hội gặp ”. Nói xong nàng ngừng một chút, lưng : “Huynh cùng ai? Mới hình như thấy Lưu Ly, ?”

Mi tâm Triệu Giới cau , phía lưng .

Sau lưng trống , Ngụy La thấy.

Loading...