Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trùng Sinh Trở Thành Bảo Bối Của Nhiếp Chính Vương - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-10-19 05:36:38
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , quả nhiên như A La , mưa xuân liên tiếp nửa tháng rốt cuộc cũng ngừng, trời quang mây tạnh.

Ánh nắng chiếu lên mái ngói lưu ly của Phủ Anh Quốc Công, phản chiếu xuống sân , tạo nên những bóng cây loang lổ sáng.

Nha ở Tùng Viên hầu hạ chủ tử xong, sớm cầm dây thừng ngũ sắc ở trong viện chơi nhảy dây. Bọn nha mặc váy hồng phấn, qua giữa đám dây thừng, dáng uyển chuyển, tiếng reo hò hoan hô. Trong đó một nha lợi hại, thể nhảy dây đá cầu, chỉ thấy nàng đem quả cầu đá lên trung, nhảy lên né dây thừng, chân duỗi vững vàng tiếp quả cầu. Bọn hạ nhân đều trầm trồ khen ngợi nàng .

Phủ Anh Quốc Công quản lý hạ nhân cũng quá mức nghiêm khắc, bình thường chỉ cần bổn phận của , đó xin phép chủ tử, ngẫu nhiên thể chơi đùa một chút.

Đang trong lúc đám nha hưng phấn, bỗng nhiên từ trong tàng cây nhảy một tiểu nha đầu đeo mặt nạ răng nanh nhọn hoắc hung tợn, hướng tới chỗ giang tay: “Vù… oa oa….”.Có mấy nha nàng hù giật kịp phòng . Có nhát gan, trực tiếp sụp xuống đất, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch!

Dưới lớp mặt nạ bật tiếng trong trẻo, Ngụy La ưỡng bụng to, thở hồng hộc chỉ nha mặt đấu: “Kim Các tỷ tỷ thật là nhát gan!”.

Kim Các chậm rãi dậy, phủi phủi bùn đất dính áo váy, chút mất mặt: “Tứ tiểu thư khi dễ khác!”

Tiểu nha đầu đưa tay cởi bỏ dây cột đầu, tháo mặt nạ xuống. Đầu tiên lộ đôi con ngươi đen láy, cái mũi nhỏ xinh, cánh môi phấn nộn, cuối cùng là gương mặt như tượng tạc. Nàng mặc váy lụa màu xanh non, thêu những nụ hồng viền vàng kéo dài tới đuôi váy. Ngụy La táng cây tủm tỉm, những bông hoa bay lượn dừng đầu nàng, hai tay chống nạnh hỏi: “Ta đều dùng mặt nạ hù dọa các ngươi nhiều , giờ còn dọa đến như thế, rốt cuộc là khi dễ các ngươi do các ngươi quá ngốc?” Rõ ràng nàng chỉ mới sáu tuổi, nhưng miệng mồm nhanh nhẹn, càng quấy đạo lý, khiến ai cũng thể .

Kim Các phản bác , đỏ mặt bỏ chạy.

*** *** ***​

Ngụy La hiên, phảng phất thấy bản .

Đó là cuộc sống của nàng khi trọng sinh, vô cùng ấu trĩ.

Cảnh tượng hôm nay, nàng nhớ rõ. Nàng đeo mặt nạ hù dọa một đống , đó phụ và Đỗ thị , Đỗ thị hai ba câu dỗ dành, một mang theo nàng khỏi phủ, để Ngụy Tranh ở nhà. Đáng lý lúc đó nàng nên cảm thấy kỳ quái, Đỗ thị thương Ngụy Tranh như , chuyện lễ Thượng Tị1 náo nhiệt như đem nàng theo mà bỏ nàng ở nhà? Hóa tất cả đều lên kế hoạch , phụ chuyện ? Nàng năm đó thiếu chút nữa Đỗ thị hại chết, phụ phản ứng gì?

Ngụy La , dù nữa, nàng vẫn hận Ngụy Côn. Hận ông sớm lấy kế mẫu, hận ông cho nàng sanh mẫu của nàng là ai, càng hận ông bắt nàng gọi nữ nhân tâm ngoan thủ lạt2 đó là mẫu . Nàng giơ hai tay lên, đem mặt nạ hung tợn tay ném xuống bậc thang, chiếc mặt nạ cũng ứng thanh vang lên tiếng nứt, vỡ đôi.

Hạ nhân trong viện đều tiếng động dọa tới, vội vàng ngừng động tác nàng.

Nàng cảm thấy thống khoái, thậm chí còn nhảy hai chân tới dẫm lên nó, khiến chiếc mặt nạ vỡ năm bảy mảnh mới chịu dừng . Cái mặt nạ đó là Ngụy Côn đưa cho nàng hôm tết Nguyên Tiêu. Nàng vốn dĩ ham chơi, cũng thích chiếc mặt nạ , hai ba ngày đều lấy dọa khác, đem nó trở thành bảo bối. Hiện tại, nàng một chút cũng nó, chỉ phá hư.

“A La, đem mặt nạ ném ?”

Phía truyền tới tiếng chất vấn nghiêm túc. Ngụy La đầu , chỉ thấy hành lang cách đó xa hai đang , một là phụ Ngụy Côn, còn là kế mẫu Đỗ thị. Giọng chính là của Ngụy Côn.

Ngụy Côn mặc áo bào đỏ tía thêu lá trúc, gương mặt nghiêm khắc, sâu trong ánh mắt đầy sủng nịch. Ông phía : “A La thích mặt nạ phụ tặng ?”

Ngụy La để ý tới ông, cúi đầu đạp một cước lên mặt nạ, giống như thấy câu hỏi .

Ngụy Côn khom lưng ôm nàng lên, cong môi : “Có ai chọc giận A La ? Nói cho phụ , phụ giúp con hả giận!”

Đỗ thị cách vài bước, bà mặc áo yếm thêu hoa sen bằng tơ vàng,phối với váy màu tím ráng chiều, đầu đeo trang sức ngọc trai, y phục thật mắt. Đỗ thị vốn dĩ đang tươi , thấy Ngụy Côn yêu sủng Ngụy La như , tươi mặt trở nên cứng ngắc.

Ngụy La ghé đầu vai Ngụy Côn, vặn thấy biểu tình biến hóa của bà .

Trước nàng còn nhỏ, hiểu cách đối nhân xử thế, cho dù thấy những điều cũng nghĩ nhiều. bây giờ giống như , nàng chỉ cần Đỗ thị, lúc nào cũng cảm giác bà dối trá.

Ngụy La ở vai Ngụy Côn cọ cọ, thanh âm mềm mại, tội nghiệp lên án: “A La ngã bệnh phụ cũng tới thăm, phụ thương A La…”

Hóa là vì cái !

Ngụy Côn thể thương nàng chứ? Chính là vì thương nàng, cho nên khi nàng sinh bệnh, ông mới chăm cả đêm, đợi tới lúc trời sáng mới rời . Đứa nhỏ lương tâm , chỉ tỉnh thấy ông, lúc nàng ngủ ông tới thăm vài . Ngụy Côn thở dài một :”Là phụ , phụ tới thăm con nhiều một chút. A La ném mặt nạ là đúng, đều là phụ sai”.

Ngụy La ngẩng đầu, thấy sắc mặt Đỗ thị càng lúc càng khó coi.

Ngụy Côn sủng ái nàng như , bà hẳn cảm thấy nguy cơ ! Là vì sợ nàng cướp sủng ái của Ngụy Tranh , cho nên mới chờ kịp mà đem nàng bán ?

Cẩn thận ngẫm , phụ quả thật sủng ái nàng hơn so với Ngụy Tranh. Là vì cái gì chứ? Cả hai đều là nữ nhi của phụ , gì khác ?

Ngụy La nghĩ nghĩ, chuyện chắc từ ruột của nàng mà .

Ngụy La đối với ruột của cũng ấn tượng gì. Nàng Tứ bá mẫu , nàng cùng Thường Hoằng sinh bao lâu, . Người ngoài đều bà vì hậu sản xuất huyết nhiều mà chết, nhưng tứ bá mẫu , mẫu nàng chết, chỉ là cần bọn họ, tìm khắp nơi cũng thấy. Tứ bá mẫu còn phụ thương mẫu , yêu đến lúc nào cũng ở bên cạnh. Lúc cho Anh Quốc Công đáp ứng phụ lấy mẫu về, ước chừng quỳ ở từ đường ba ngày ba đêm, cuối cùng ngất vì đói. Cũng vì thế Anh Quốc Công mới miễn cưỡng đáp ứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-bao-boi-cua-nhiep-chinh-vuong/chuong-2.html.]

Nghe , khi thành , phụ gần như đem mẫu sủng lên trời, cuộc sống của hai cũng ân ái. Sau cũng xảy chuyện gì, mẫu khi sinh nàng và Thường Hoằng xong liền rời . Lúc đó phụ thật sự điên , tìm kiếm tung tích mẫu khắp nơi, tìm ba tháng cũng kết quả. Không bao lâu , phụ lấy Đỗ thị kế thất, chín tháng thì sinh hạ Ngụy Tranh.

Hiện tại trong lòng ông còn mẫu ? Còn nhớ bộ dạng của mẫu ?

Ngụy La chôn đầu trong hõm cổ Ngụy Côn lạnh. Nàng thấy qua mẫu , đối với bà cũng bao nhiêu tình cảm. Chỉ một điều nàng , đó là năm xưa vì ruồng bỏ phụ tử nàng mà .

*** *** ***​

“Mặt nạ cũng vỡ , vặn hôm nay mẫu mang A La ngoài, mua cho con cái mới ?” Đỗ thị mới chen miệng , bây giờ thấy A La im lặng liền đề nghị.

Ngụy La nâng mắt bà, ánh mắt lạnh băng, giống ánh mắt mà một đứa trẻ nên . Đỗ thị bổng dưng sửng sốt, mạc danh kỳ diệu ánh mắt cho kinh hãi. Bà đang kĩ, thì A La đổi dang bộ dáng tươi ngọt ngào: “Phụ cũng cùng ? A La lâu cùng phụ ngoài chơi, A La phụ cùng!”.

Cho dù Đỗ thị thế nào, cũng tìm biểu tình , chẳng lẽ lúc nãy bà hoa mắt?

Ngụy Côn tiếc nuối sờ sờ đầu nàng: “Bây giờ phụ Hàn Lâm viện, thể cùng con ngoài”.

Ngụy Côn mấy năm thi đỗ trung tiến sĩ3, hiện giờ là thứ cát sĩ của Hàn Lâm Viện, mỗi ngày đều vội vàng học tập, chuẩn cho cuộc thi, thường xuyên ở nhà. Mấy ngày gần đây Ngụy Côn ở nhà thời gian dài là vì Ngụy La ngã bệnh, ông yên tâm, ở nhà chăm sóc nàng.

Đỗ thị ở một bên thở phào nhẹ nhõm.

Ngụy La thầm trong lòng, cố ý ôm chặt Ngụy Côn: “Vậy phụ mang nữ nhi Hàn Lâm Viện !”

Ngụy Côn cho rằng nàng luyến tiếc xa ông, vui sướng bất đắc dĩ: “Phụ chính sự, mang con theo? Ngoan ngoãn cùng mẫu ngoài, hai Hộ Quốc tự dâng hương về thì phụ cũng về !”

Trở về? Nếu nàng thật sự ngoan ngoãn theo, còn cơ hội trở về ?

Ngụy La nghiêng đầu, cuối cùng thẳng Đỗ thị: “Kim Lũ tỷ tỷ , bệnh của con còn khỏe, vẫn uống thuốc. Phương thuốc ở chỗ Phó mẫu, phu nhân, con thể mang theo Kim Lũ tỷ tỷ và Phó mẫu cùng ?”

Đỗ thị ngẩn : “Con gọi là gì?”

Ngụy La lặp một nữa: “Phu nhân!”

Đỗ thị luống cuống Ngụy Côn, bà chau mày: “Đứa nhỏ ? Trước đều gọi mẫu , hôm nay sửa miệng? Có mấy nha phía năng lung tung gì ?”

Ngụy Côn cũng hỏi Ngụy La chuyện gì, nàng cái hiểu cái : “Tứ bá mẫu con mẫu , phu nhân mẫu của con”. Nàng nắm lấy góc áo Ngụy Côn, ngẩng đầu ngây thơ hỏi: “Phụ , mẫu của con là ai?”

Đỗ thị giống như tát một cái, nét mặt thong dong bình tĩnh cũng giữ nữa.

khi gả cho Ngụy Côn, ông từng một chính thê. Bởi vì nhà đẻ là Phủ Trung Nghĩa Bá, bình thường ai dám ở mặt bà nhắc tới Khương Diệu Lan. Nay A La chừng mực , thể , trong lòng Đỗ thị cảm thấy chán ghét vô cùng.

Trong mắt Ngụy Côn chợt lóe vẻ đau xót, nhanh khôi phục bình thường: “A La lời, phu nhân chính là mẫu của con, hỏi vấn đề nữa”.

mẫu nào đem nữ nhi còn sống sờ sờ bóp c.h.ế.t ?

Đuôi mắt A La lộ vẻ rét lạnh, nàng hạ quyết tâm, cho dù mẫu cần nàng và Thường Hoằng, nàng cũng bao giờ gọi Đỗ thị một tiếng “mẫu ”.

*** *** ***​

Ngã tư đường của Kinh thành Thịnh phồn vinh. Từ khi nhà Lương4 khai quốc tới nay, Sùng Trinh Hoàng Đế5 cách cai trị, thưởng phạt phân minh, đem mấy quan trong Kinh thành Thịnh quản lý chặt chẽ, dân chúng an cư lạc nghiệp, các nẻo đường ngày càng phồn hoa. Người trong xe ngựa đều thể thấy âm thanh thương khách tới lui, cùng với tiếng thét to của mấy tửu lầu hai bên đường.

Ngụy La từ lúc theo Đỗ thị ngoài vẫn luôn bên khung cửa, nàng nhấc nửa bên mành thêu mờ hoa văn, mắt chuyển chằm chằm bên ngoài.

Đỗ thị cho rằng Ngụy La nổi tính trẻ con, đối với phố phường nhộn nhịp cảm thấy tò mò cho nên cũng quản nàng. Bà chỉ cần nghĩ tới một lát nữa thôi liền thể bỏ cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt , trong lòng kìm vui sướng, khóe miệng khẽ cong.

Mấy năm nay, bà chán ghét nhất là Ngụy La và của nàng – Ngụy Thường Hoằng. vì thanh danh hiền thê, bà thể giả bộ tươi , trăm y ngàn thuận đối xử với bọn họ. Kỳ thật, bà sớm thấy phiền chán! Hai đứa nhỏ chính là nhắc cho bà nhớ, bà bất quá cũng chỉ là một kế thất, điều giống như cái gai đ.â.m trong lòng, khiến bà ngủ cũng thấy thoải mái.

Nhất là Ngụy La, Ngụy Côn đối với nàng yêu thương vô cùng.

Hơn nữa Ngụy La thông minh lanh lợi, khả ái, xinh ; nay đều đoạt hết hào quang của Ngụy Tranh ở Phủ Anh Quốc Công. Bà thể ghen ghét ? Tranh tỉ nhi tuy rằng xinh , nhưng so với Ngụy La, vẫn là kém một phần.

Đỗ thị nghĩ tới lâu dài, vì để Ngụy Tranh thể thuận buồm xuôi gió, đính hôn với một môn đăng hậu đối, bà chỉ thể loại bỏ Ngụy La, bán nàng càng xa càng , để nàng về . Về đứa nhóc Ngụy Thường Hoằng … Chờ bà sinh con trai nghĩ biện pháp đối phó !

 

Loading...