Trùng Sinh Trở Thành Bảo Bối Của Nhiếp Chính Vương - Chương 123
Cập nhật lúc: 2024-10-20 23:05:10
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Diệu Lan vốn là ở nơi , nhưng nếu tới đây, nàng cũng quên những chuyện quá khứ, lưu chốn sống cho .
Khương Diệu Lan gặp Ngụy Côn tết Nguyên Tiêu, lúc đó nàng đang một sạp đoán đố đèn, đó là thứ nàng giỏi nhất lúc còn học đại học, thể một đoán trúng mười mấy cái sai cái nào. Đèn lồng với ánh sáng rực rỡ vây quanh, ánh lên mặt nàng, phản chiếu lên gò má nghiêng nghiêng, khiến Ngụy Côn ngẫu nhiên qua chỉ một cái liền trở nên ngây ngốc.
Đôi mắt rạng rỡ, lấp lánh như , mũi ngọc tinh xảo, đôi mắt xinh , cánh môi đào hé mở vô cùng câu dẫn, đều phát ánh hào quang khiến hưng phấn. Càng khiến Ngụy Côn cảm thấy bất ngờ là, xiêm y của nàng vô cùng cũ nát, giống như miễn cưỡng lấy từ khác xuống, chẳng nàng chút nào, tay áo còn miếng vá nổi bật. Bộ dáng Khương Diệu Lan chật vật, cùng với sự hoa lệ rực rỡ của đèn hoa đăng thật hợp , nhưng lạ là nó ảnh hưởng tới nàng chút nào, nàng thắng thêm một chiếc đèn hoa đăng, hai tay cầm hết, khiến tài tử giai nhân xung quanh nhịn rối rít ghé mắt .
Khương Diệu Lan hào hứng tới đây, vô cùng phấn khích, tay trái chỉ một cái đố đèn : “Vạn lục tùng trung nhất điểm hồng, từ phi cách, một vị thuốc Đông y - -“, nàng nghiêng đầu chủ quán đố đèn: “Ta đoán đáp án là chu sa, đúng ?”
Chủ quán buồn vui, biểu tình mặt phong phú đa dạng: “, đúng…Có điều… cô nương thể đến nơi khác ? Hoa đăng của quán đều cô nương lấy , cũng ý nghĩa…”
Khương Diệu Lan nhận lấy lồng đèn thỏ ngọc chủ quán đưa cho, , gật đầu rời .
Vào Tết Nguyên Tiêu, khắp nơi đều là chỗ đoán đố đèn, suốt cả đường , Khương Diệu Lan dễ dàng thắng mười mấy cái đèn nhỏ. Nàng coi như cũng chút thông minh, đem hoa đăng bán cho mấy tiểu nha đầu hầu hạ tiểu thư quyền quý, đổi lấy ngân lượng, cũng đủ cho nàng sống vài ngày.
Ngụy Côn ma xui quỷ khiến theo nàng một đường, lúc tới đường tắt, Khương Diệu Lan báo xoay , đuổi .
Ngụy Côn sờ sờ mũi, : “Ta thấy cô nương đoán đèn lợi hại, thể mời cô nương cùng tới lâu phía uống nước ?”
Cứ như , hai coi như quen .
Ngụy Côn Khương Diệu Lan là cô nhi, bình thường luôn hết sức chiếu cố nàng, thậm chí gạt phụ mẫu mua một tòa nhà bên ngoài cho nàng ở. Lúc Ngụy Côn rảnh rỗi liền tới thăm Khương Diệu Lan, lúc mới phát hiện xiêm y rách nát là một cô nương tinh xảo yểu điệu. Đêm nguyên tiêu đó thoáng qua, mặt nàng vô cùng bẩn thỉu, còn tưởng nàng chỉ một đôi mắt , nghĩ tới óng ánh trong suốt mê như .
Khương Diệu Lan nhiều suy nghĩ cổ quái, ví dụ như bài tú, ví như dùng cánh hoa thành nước hoa; ví như ngâm rượu nho… Giọng hát của Khương Diệu Lan êm tai, ca khúc nàng hát Ngụy Côn bao giờ qua, đặc biệt uyển chuyển, khiến như mê như say, Đối với Ngụy Côn, Khương Diệu Lan thật sự là một bảo bối, một bảo bối gì .
Hai quen một năm, Ngụy Côn nhịn thẳng thắn với gia đình, với Anh Quốc Công và thái phu nhân ông thành với một cô nhi xuất rõ ràng.
Cho dù thế nào, phu thê Anh Quốc Công cũng đồng ý, vì thế Ngụy Côn liền quỳ ở cửa ba ngày ba đêm, khiến bọn họ thể gật đầu.
Sau khi Khương Diệu Lan gả cũng thái phu nhân La Thị chào đón, điều nể mặt mũi Ngụy Côn, bà cũng gây khó dễ quá nhiều cho Khương Diệu Lan. Chỉ là mỗi sáng khi Khương Diệu Lan thỉnh an, La Thị ít khi chuyện.
Khương Diệu Lan cửa ba tháng thì mang thai.
Ngụy Côn mừng rỡ như điên, đối với nàng càng thêm ân cần.
Ba tháng đầu , đôi phu thê ân ân ái ái, như keo như sơn, phần ân ái đó khiến ai thấy cũng đều đỏ mặt.
Chỉ là La Thị thủy chung vẫn thích con dâu , nhân lúc Khương Diệu Lan mang thai Ngụy Côn tìm một nha đầu hầu hạ, nha đầu chính là Đỗ Nguyệt Doanh của Phủ Trung Nghĩa Bá.
Đỗ Nguyệt Doanh tuy cùng họ với Phủ Trung Nghĩa Bá nhưng khác chi, xuất lắm, phụ là thứ xuất, cho nàng của Ngụy Côn cũng tính là ủy khuất.
La Thị vụng trộm hỏi ý kiến Đỗ Nguyệt Doanh, nàng đỏ mặt cúi đầu, đồng ý.
Có điều lúc thái phu nhân chuyện với Ngụy Côn, Ngụy Côn sống c.h.ế.t chịu, vì thế chuyện liền giải quyết gì.
Mười tháng , Khương Diệu Lan sinh hạ một đôi long phượng thai, trai gái khỏe mạnh, nhưng nàng vì lúc sanh xuất huyết nhiều mà thiếu chút nữa mất mạng. Khi đó đúng lúc Ngụy Côn thi tiến sĩ, chỉ kịp tới một cái liền tham gia thi cử.
Kết quả là Ngụy Côn phong độ thất thường, khi yết bảng xong, Ngụy Côn đậu Tiến Sĩ, cả Đồng Tiến Sĩ cũng đậu.
Đó là đoạn thời gian tâm tình Ngụy Côn xuống thấp, thể Khương Diệu Lan suy yếu, đem tâm tình của lây sang cho nàng nên ông ngủ ngoài thư phòng. Lúc Ngụy Côn thăm Khương Diệu Lan, thường xuyên thấy nàng đang ngủ, cho dù ngủ, Khương Diệu Lan cũng tâm tư chuyện, tất cả chú ý đều dồn lên hai đứa nhỏ mới sinh.
Lại thêm một bạn hữu đồng môn của Ngụy Côn đột nhiên qua đời, đối với ông đây quả thật là đả kích. Ông uống rượu, thường một ở trong đình giữa hậu viện mà uống rượu giải sầu.
Đỗ Nguyệt Doanh theo phu nhân Trung Nghĩa Bá đến Phủ Anh Quốc Công uống rượu đầy tháng, liền thấy bộ dáng buồn bực thất bại của Ngụy Côn.
Lúc đó Đỗ Nguyệt Doanh cũng thật thông minh, hiểu tay với Ngụy Côn ở điểm . Ông buồn bực vui, bà liền bồi bên cạnh, tán thưởng, khích lệ, an ủi ông. Ngụy Côn đối với Đỗ Nguyệt Doanh tuy cảm kích, nhưng vẫn bảo trì cách, chuyện gì khác.
Đỗ Nguyệt Doanh lấy danh nghĩa bạn với thái phu nhân Anh Quốc Công, ở Phủ Anh Quốc Công gần một tháng.
Thời gian đúng là thời gian Khương Diệu Lan dưỡng bệnh, điều thể nàng , càng dưỡng càng , cuối cùng ngay cả giường cũng xuống . Mỗi ngày Ngụy Côn bỏ một canh giờ bạn với nàng, Khương Diệu Lan ông bận, bận rộn chuyện thi cử, cho nên cho ông ở lâu, thường ông nửa canh giờ kêu . Cho đến khi một , Ngụy Côn bồi Khương Diệu Lan mãi mới chút tinh thần tản bộ trong hậu viện, liền gặp Đỗ Nguyệt Doanh bên hồ, Đỗ Nguyệt Doanh cẩn thận đạp trúng một tảng đá, thể lảo đảo ngã .
Ngụy Côn chút nghĩ ngợi, buông tay đang nắm Khương Diệu Lan , đỡ lấy Đỗ Nguyệt Doanh.
Đó là đầu tiên Khương Diệu Lan thấy Đỗ Nguyệt Doanh.
Một khi để tâm tới một nào đó, liền phát hiện khắp nơi trong cuộc sống đều là dấu vết của đó.
Ví dụ như nha Quế Nhi của Khương Diệu Lan , Đỗ Nguyệt Doanh thường thư phòng của Ngụy Côn, bưng đưa điểm tâm, ngẫu nhiên còn thể lấy chữ của thỉnh giáo Ngụy Côn. Mà chút chuyện đều thái phu nhân Anh Quốc Công ngầm đồng ý. Thái phu nhân vốn chướng mắt xuất của Khương Diệu Lan, vì Ngụy Côn tìm một thê thử , Phủ Trung Nghĩa Bá liền sai.
Khương Diệu Lan xong sắc mặt càng thêm trắng bệch, nàng gọi Ngụy Côn tới hỏi, chuyện . Ngụy Côn lắc đầu phủ nhận, cầm tay nàng nghiêm túc hứa hẹn: “Lan nhi, đời chỉ cần nàng”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-bao-boi-cua-nhiep-chinh-vuong/chuong-123.html.]
Khương Diệu Lan lựa chọn tin tưởng ông.
Tin tưởng đến một ngày Ngụy Côn từ trong phòng nàng ngoài, ở hành lang chuyện với Đỗ Nguyệt Doanh: “Sao tới đây? Thân thể , hôm mới cảm . Trong phòng Lan nhi bệnh khí quá nặng, sợ lây cho , nên trở về ”.
Trong phòng, Khương Diệu Lan nắm chặt chăn đệm , tư vị trong lòng là gì. Nàng vẫn cho rằng bản nàng trong lòng Ngụy Côn là đặc biệt, mới phát hiện là , ông đối với tất cả đều nhu hòa, đều kiên nhẫn, đều khoan dung. Giống như ông đối với Đỗ Nguyệt Doanh .
Tin tưởng cho tới một ngày Đỗ Nguyệt Doanh phòng nàng, ngượng ngùng đặt tay lên bụng, với nàng: “Tỷ tỷ, mang thai đứa nhỏ của Ngũ gia”.
Ngũ lôi oanh tạc.
Khương Diệu Lan nhắm mắt, như bình tĩnh, thật trong lòng như d.a.o khoét.
Nàng tin lời Đỗ Nguyệt Doanh , hỏi cho rõ ràng, nhưng đêm đó Ngụy Côn về nhà. Khương Diệu Lan kêu Quế Nhi hỏi thăm một chút, Ngụy Côn ngoài xã giao.
Ngày hôm , Khương Diệu Lan bệnh nặng dậy nổi, đại phòng, nhị phòng đều tới thăm, khi đó tam gia Ngụy Xương còn lấy vợ. Ngụy Xương nghĩ gì trong lòng, trong Phủ Anh Quốc Công điều rõ. Ngũ Phu nhân xinh những khiến Ngũ gia chung tình, ngay cả Tam gia cũng nhất kiến chung tình với nàng. Đáng tiếc Ngũ phu nhân và Ngũ gia chim cá tình thâm, chỗ cho Tam gia dung .
Ngụy Xương thấy bộ dạng của Khương Diệu Lan, thừa dịp rời mới dám tới đầu giường nàng, hai mắt đỏ hồng hỏi: “Sao gầy như thế ? Có hạ nhân chăm sóc cho ?”
Khương Diệu Lan đầu , yếu ớt : “Đa tạ Tam bá quan tâm, ”.
Ngụy Xương nàng, lời nào.
Hồi lâu , Khương Diệu Lan mới lên tiếng, nhưng là hỏi một chuyện khác: “Hôm qua… trong phủ thỉnh đại phu ?”
Nàng hỏi cái gì, Ngụy Xương đương nhiên rõ.
Ngụy Xương nhớ tới những thủ đoạn của Đỗ Nguyệt Doanh và vị hôn thê Liễu Thị của , vì đuổi nữ nhân , hai đàn bà đó cái gì cũng . ông cũng lúc đó bản nghĩ gì, mà cho nàng , ngược thẳng: “Đỗ Thị mang thai, là đứa nhỏ của Ngũ …”
Khương Diệu Lan rốt cục cũng mất chút khí lực chống đỡ cuối cùng của , giống như thời gian ai đó lấy , đầu óc nàng trống trơn, nghĩ gì. Nàng ở đầu giường, nhắm mắt , tất cả sức lực của hai tháng như cạn sạch, nàng chỉ cảm thấy như đến bước đường cùng, chỉ còn sự tiều tụy. Nếu như vì hai đứa bé, lẽ nàng cũng chống đỡ nổi tới bây giờ.
Lúc Ngụy Côn , thấy cảnh Khương Diệu Lan đang , Ngụy Xương ở đầu giường nàng lau nước mắt.
Ánh mắt Ngụy Côn trầm xuống, ông xông tới đánh với Ngụy Xương, tình thâm như thể tay chân, cuối cùng vì một nữ nhân mà trở mặt.
Đây cũng giống như một cọng rơm cuối cùng đè c.h.ế.t lạc đà.
Ngụy Côn cơn tức giận nỗi giận ầm ĩ với Khương Diệu Lan, ông vài câu khó , đó ngay cả bản ông cũng nhớ gì, chỉ nhớ rõ sắc mặt Khương Diệu Lan trắng như giấy, trong mắt tức giận, chỉ lộ sắc xám tro chán chường.
Tiếp theo đó, Ngụy Côn liền thấy Khương Diệu Lan nữa.
Nàng rời sạch sẽ, nhân lúc đêm tối mà rời cùng nha Quế Nhi của nàng. Nếu trong phòng còn mùi thuốc nhè nhẹ, Ngụy Côn cảm thấy tất cả thứ phát sinh trong thời gian đều là một giấc mộng, Khương Diệu Lan, hai đứa nhỏ…
Hài tử! Ngụy Côn chợt nhớ tới điều gì, vội vàng chạy tới thiên phòng bên cạnh. Ông thấy hai đứa trẻ sơ sinh trong tã lót, mặt giống như đúc, một đứa tỉnh, một đứa vẫn còn ngủ say. Ngụy La mở to đôi mắt đen lúng liếng ông, nắm tay nhỏ mềm mềm trắng trắng hình quả đấm, rõ chuyện gì xảy , ông chằm chằm, thậm chí còn nhếch miệng khúc khích.
Ngụy Côn quỳ bên cạnh nôi, nhịn rống thất thanh.
Ông sẽ nguyên nhân Khương Diệu Lan rời , cũng vĩnh viễn chân tướng là gì. Ngụy Côn chạm Đỗ Nguyệt Doanh, chỉ là ông uống rượu say, coi Đỗ Nguyệt Doanh là Khương Diệu Lan, ôm bà hai câu mê sảng. Còn chuyện mang thai, là lời vô căn cứ. Cho dù Ngụy Côn chạm bà , cũng dễ dàng mang thai như , chỉ Khương Diệu Lan vốn sớm cho rằng bọn họ cẩu thả, mới dễ dàng tin lời Đỗ Thị . Mục đích của bọn họ là bức tử Khương Diệu Lan, bây giờ tuy Khương Diệu Lan rời , nhưng một nữ nhân thể nơi nào? Không lưu lạc xóm cô đầu thì là chết, coi như đạt mục đích.
Ngụy Côn chẳng gì, lúc từ bên ngoài trở vốn giải thích hết với Khương Diệu Lan, nhưng khi thấy hành động mật của nàng và Ngụy Xương, nhớ tới tình ý của Ngụy Xương đối với nàng, ông nhất thời nổi m.á.u ghen, bất an và phẫn nộ khiến đầu óc mụ mị mới thể chuyện sai lầm.
chuyện Ngụy Côn chạm qua Đỗ Nguyệt Doanh là thật, cho dù tới bước cuối cùng, nhưng cũng tổn hại trong sạch của cô nương . Ông tìm Khương Diệu Lan, tâm như tro tàn, trở Thịnh Kinh Thành , thể cưới Đỗ Thị.
Dù tình đầu ý hợp thế nào cũng bù duyên phận nông cạn.
Cho nên Phủ Anh Quốc Công mới thể với bên ngoài là Khương Diệu Lan qua đời vì bệnh, dù một tức phụ nhi bỏ nhà nếu truyền ngoài cũng là một vụ tai tiếng.
Sau khi Khương Diệu Lan rời khỏi Phủ Anh Quốc Công, vốn cũng cho rằng sống bao lâu, nghĩ sẽ gặp Phó Hành Vân.
Phó Hành Vân là đại phu, y thuật cao siêu, cứu nàng một mạng.
Chỉ là lúc ở Phủ Anh Quốc Công thể nàng thương kéo dài quá lâu, đả thương căn cơ, sớm thể sinh nở.
Khương Diệu Lan rời nhiều năm như , lúc mới đầu cũng Ngụy La và Thường Hoằng sẽ nhận nàng, nàng cũng chuẩn tâm lý. hôm nay thấy, kìm xúc động, cho dù Ngụy La nhận nàng, nàng cũng cho Ngụy La , nàng mà của nó.
Khương Diệu Lan Ngụy Côn: “… Nghe ông cưới Đỗ Nguyệt Doanh, hai sống chứ?”
Ngụy Côn che mặt, nên lời.
Cũng ai vẻ mặt ông lúc đó thế nào, chỉ thể thấy thể ông run rẩy và thoát một tràn thanh âm thống khổ.