Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Cố Thừa Hi đến  cổng biệt thự nhà họ Tôn, nhưng quét mãi mà dấu vân tay  thể mở khóa. Khi   đang đập cửa liên hồi, quản gia bước , vẻ mặt lạnh tanh: “Anh Cố, tiểu thư  hủy bỏ hôn ước với . Mong  đừng  phiền cô  nữa.”
“Hủy hôn? Không thể nào! Tuyết Vi  thể  chuyện như ! Tránh ,   gặp cô !” Cố Thừa Hi bất chấp xông  trong, miệng  ngừng gào to: “Tôn Tuyết Vi, em thắng ! Ra đây !”
Quản gia lạnh lùng đáp: “Đừng gọi nữa,  Cố. Ông chủ và tiểu thư đều   ở nhà.” “Họ   ?” Cố Thừa Hi buột miệng hỏi. “  . Ông Tôn  sẽ cùng con gái đến nơi khác để phát triển,  bộ sản nghiệp ở đây cũng đang  chuyển , ngôi nhà  sắp  xử lý .” “Trước khi , họ  nhắc gì đến bọn  ? Sao  thể lặng lẽ bỏ  như …” Quản gia hừ lạnh một tiếng: “Mấy  cũng  xem là nổi tiếng trong vùng, ông Tôn đối xử với các  thế nào, ai ai cũng  rõ.” “Nói trắng , ông    họ hàng m.á.u mủ gì với các . Giúp là tình nghĩa,  giúp là bổn phận!” “Thật đúng là ân nghĩa một hạt gạo, báo đáp bằng oán hận. Trước khi , ông chủ  gọi điện cho  đấy, là   bắt máy.  tận mắt thấy ông  gọi mấy !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-toi-chon-lai-nguyen-vong/5.html.]
Cố Thừa Hi  những cuộc gọi nhỡ từ nửa tháng  do Tôn Tuyết Vi gọi đến, chợt nhớ lúc đó  đang cùng Tống Sở Sở  chơi mạo hiểm trong hang núi. “Ông Tôn   , các  đều  mười tám tuổi, từ giờ nên tự chịu trách nhiệm với cuộc đời .” “Ông   giúp những  thực sự cần giúp đỡ, còn các … tùy !”
Cố Thừa Hi ngẩn ngơ nhớ  quãng thời gian   cha  bỏ rơi, lớn lên trong đống rác rưởi. Lần đó,  chỉ vì dùng gạch ném con ch.ó dữ dọa  mà  nhà họ Tôn đưa về nuôi dưỡng. Lần đầu bước  nhà họ Tôn xa hoa tráng lệ,  âm thầm thề nhất định sẽ đối xử  với Tôn Tuyết Vi, báo đáp ân nghĩa của nhà họ Tôn.  từ  khi Tống Sở Sở  cứu giúp, tất cả  thứ… đều   đổi.
Tống Sở Sở luôn tỏ  yếu đuối đáng thương, thường xuyên  lóc kể lể rằng Tôn Tuyết Vi ỷ thế h.i.ế.p . Bọn họ xuất  bần hàn, đồng cảm với  cảnh của cô , nên  nào cũng dễ dàng mềm lòng, phớt lờ những tổn thương mà Tôn Tuyết Vi  gánh chịu. Mọi  ngầm mặc định Cố Thừa Hi là  thừa kế tương lai của nhà họ Tôn, khiến   càng trở nên ngông cuồng, cho rằng cả nhà họ Tôn đều  cúi đầu   .
Cố Thừa Hi thất thần  bộ  phố, bỗng nhận  cuộc gọi từ lớp trưởng, giọng  bên  đầy gấp gáp. “Có tin gì ?” “Cố Thừa Hi,   xem bảng vinh danh của trường ?” “Bảng vinh danh thì ?” Cố Thừa Hi bỗng cảm thấy bất an. “Tôn Tuyết Vi đậu  Bắc Thanh , tên cô   ngay vị trí đầu tiên!” Tim   bỗng chốc rơi xuống đáy vực. “Xong … Tôn Tuyết Vi sớm   kế hoạch cả , cô …  cần chúng  nữa…”
Cố Thừa Hi còn ngang nhiên hứa hẹn với các gia đình khác rằng,  khi chiếm  nhà họ Tôn, sẽ chuyển nhượng  một nửa cổ phần cho họ. Họ dùng  tiền lừa đảo  để đóng học phí, cùng Tống Sở Sở tận hưởng một cuộc sống xa hoa, đầy hưởng thụ.