Trùng Sinh Tôi Cho Gã Tra Nam Và Đứa Con Mắt Trắng Kia Xuống Đáy Xã Hội - Chương 9:

Cập nhật lúc: 2025-10-29 16:59:31
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

:

“Đưa 10 vạn, ly hôn xong tha cho các .”

Chu Trị Quốc gào lên:

“Cô điên ?! 10 vạn?! Sao cô cướp luôn ?!”

lạnh nhạt:

“Vậy thì cứ chờ tòa ly hôn, đợi Thẩm Gia tù vài năm đoàn tụ với nhé?”

“Đừng tưởng mấy năm nay đưa một đồng tiền sinh hoạt, nhưng đầu nuôi Thẩm Gia ăn ngon mặc , còn mua cả nhà cho cô . Số tiền tiêu cho cô mấy năm nay, chắc chắn chỉ 10 vạn nhỉ?”

hỏi luật sư , tất cả đều là tài sản chung của vợ chồng. Nếu đòi …”

“Cô…” Chu Trị Quốc sửng sốt.

“Đường Thụ Chi, thật ngờ cô tính toán đến mức ! thật sự lầm cô !”

nhạt:

“Bây giờ cũng muộn. Anh cứ từ từ suy nghĩ, vội. cả đống thời gian để dây dưa với ~”

Chu Trị Quốc chọc đến méo cả mặt, cuối cùng tức giận chỉ mắng:

“Đường Thụ Chi, chờ đấy!”

cứ tưởng còn sẽ cứng miệng thêm vài tuần nữa, ai ngờ ngày Thẩm Gia tòa hai tuần, tức điên tìm đến , chuyển thẳng 10 vạn, hôm đó chúng lập tức thủ tục ly hôn.

cũng dứt khoát, bắt trả luôn phí luật sư vụ Thẩm Gia, đó xách vali lên tàu về phía Nam.

đổi tên, gọi là:

Đường Chiếu.

Trọng sinh trở , thấy nhật nguyệt!

Từ đó về , dựa những ký ức từ kiếp và nắm bắt thời cơ của thời đại, lấy 10 vạn Chu Trị Quốc đưa vốn, từng bước lập nên đế chế thương mại của riêng .

Trong thời gian đó, quê nhà thỉnh thoảng vẫn tin tức truyền đến.

Nghe khi bố tù, họ bắt trai và chị dâu cố sinh con trai, chị dâu vì tránh chuyện sinh con, dứt khoát bỏ trốn theo khác.

Thế là bố cùng trai đem tất cả sự tức giận vì chị dâu bỏ trốn trút lên Đường Nhụy.

Cuối cùng, nó thậm chí học xong cấp hai, bán cho một chủ nợ cờ bạc.

đưa thì chẳng ai nữa.

Còn về đ.á.n.h gãy cả hai chân, trở thành phế nhân thật sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-toi-cho-ga-tra-nam-va-dua-con-mat-trang-kia-xuong-day-xa-hoi-ucer/chuong-9.html.]

Về gia đình Chu Trị Quốc, Thẩm Gia dụ dỗ triệt sản, đó vì sảy thai mà nhập viện.

Chu Trị Quốc nhân lúc đó kiểm tra mới : Thẩm Gia quan hệ với Lâm Khải, thậm chí đứa con mà tưởng là của , thật là của Lâm Khải.

Hắn tức điên, bèn nhờ dì cả – bác sĩ – lấy cớ phẫu thuật để lén cắt bỏ tử cung của Thẩm Gia.

Khi cô tỉnh , trực tiếp đề nghị ly hôn.

Thẩm Gia đồng ý — cô nếu rời khỏi Chu Trị Quốc, căn bệnh chắc sống nổi quá hai năm.

Sau đó, khi tử cung cắt bỏ một cách trái phép, Thẩm Gia đ.â.m đơn kiện Chu Trị Quốc và cả dì của , nhất định đòi đưa dì tù.

Mọi chuyện trở nên hỗn loạn, gà bay ch.ó sủa.

Cuối cùng, Chu Trị Quốc chịu ly hôn, Thẩm Gia rút đơn kiện, nhưng dì vẫn vì chuyện mà mất việc.

nhân lúc đó động chút tay chân, để những từng hại gây rắc rối cho bà — kết quả, cuối cùng cũng tống tù.

Còn Thẩm Gia, ngoài miệng thì dứt khoát với Lâm Khải, nhưng cuối cùng c.h.ế.t trần truồng giường của Lâm Khải.

Nguyên nhân cái c.h.ế.t: kích động quá mức, nhồi m.á.u cơ tim.

nghi ngờ kiếp cũng là lén lút vụng trộm với Lâm Khải mà đột tử, chẳng qua Chu Trị Quốc — tên đội nón xanh đáng thương — vẫn chẳng gì, cắm sừng còn tưởng .

Sau chuyện đó, Chu Trị Quốc bắt đầu lén lút dò hỏi tung tích của .

mặc kệ .

Cuộc đời còn vô vàn chuyện ý nghĩa hơn.

Năm ba mươi tư tuổi, cơ bản đạt tự do tài chính.

Không còn gánh nặng lưng, quyết định một nữa bước phòng thi, thành giấc mộng sách năm mười mấy tuổi vẫn còn dang dở.

Chước Chước Xuân Sơn Hạ

nỗ lực hơn một năm trời, đăng ký vô lớp luyện thi.

Mọi kiến thức gần như bắt đầu từ con 0, cuối cùng cũng mấp mé đậu một trường 211.

Năm nghiệp đại học, Chu Trị Quốc tìm đến trường .

Hắn mặc bộ vest cũ kỹ thời — kiểu dáng, nhận đó chính là bộ đồ từng dùng hai tháng lương để may cho khi kết hôn.

Tháng Sáu nắng đổ lửa, vẫn cố diện vest sơ mi chỉnh tề, mồ hôi túa ướt đẫm cả đầu.

Hắn rõ ràng cố chải chuốt, nhưng vẻ già nua tiều tụy cùng cách ăn mặc hợp thời , khiến trông vô cùng t.h.ả.m hại và nực .

“Anh nợ em một lời xin ,”

“Anh nghĩ lâu... Dù muộn đến , cũng nên một tiếng mặt em…”

 

Loading...