Triệu lương  vẫn dựa  lòng thái tử  ngừng  lóc, giọng điệu thảm thiết đáng thương:
 
- Điện hạ, là  sai, lẽ  hôm nay   nên đến thỉnh an…
 
Thái tử dỗ dành nàng vài câu,   hung hăng  .
 
Ta tính toán thời gian, chắc sắp đến .
 
Lúc , một tên thị vệ vội vã chạy tới.
 
- Thái tử, Tô công công đến truyền khẩu dụ mời ngài và thái tử phi  cung.
 
Ngày thứ hai  tân hôn, vợ chồng mới cưới   cung bái kiến.
 
Thái tử quên, nhưng  thì .
 
Trước khi  ngủ tối qua,   bảo  đưa tin thái tử ngủ  ở chỗ phi tần  cung.
 
Sau một đêm lan truyền, tin tức  trở thành thái tử bất mãn với hôn lễ do hoàng đế ban, dùng hành động  để phản đối.
 
Hoàng đế vốn    nhiều lời phê bình về thái tử, nay   hành động  của thái tử tỏ vẻ chống đối, vi phạm quy định của hoàng gia. Phàm là con cháu hoàng gia, nếu  mở rộng hậu trạch đều   và  nhớ sấm sét mưa móc đều là ân sủng của trời.
 
Hành động  của thái tử  như việc nhà, thực  là phạm  điều cấm kỵ. Đồng thời, điều  càng là minh chứng rõ hơn cho sự bất mãn của thái tử đối với mệnh lệnh của hoàng thượng.
 
Vì  sáng sớm, Tô công công  đến truyền lới thúc giục chúng   cung. Có lẽ hoàng thượng  tức giận .
 
Quả đúng như  dự đoán, hành động  của thái tử khiến hoàng thượng nổi giận, trách mắng  ngay tại chỗ.
 
Trên đường về, thái tử bụng đầy lửa giận   nơi trút,   nửa đường  liền bỏ  , tự  phi ngựa .
 
Đi qua phố dài,  thấy một bóng dáng quen thuộc — Mai Thu Hương.
 
Nàng  để mặt mộc  trang điểm, mặc một chiếc áo xanh nhạt, bắt chước  ngày xưa  giữa phố bán đậu hũ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-thi-cung-can-phai-thong-minh/chuong-5-ai-va-mat-ai.html.]
Bên cạnh quầy đậu hủ là thái tử khôi ngô tuấn tú trong trang phục hoa lệ đang trò chuyện với nàng.
 
Chỉ thấy Mai Thu Hương thần sắc kiên cường, cắn môi, nước mắt lưng tròng.
 
Đối diện với thái tử, nàng tố cáo  thế nào tham lam hư vinh, ép nàng  gả cho kẻ ăn mày.
 
Ta xoa xoa trán, bảo Tiểu Diệp  nhanh lên.
 
 dù xe ngựa  nhanh đến , cũng  thể so với ngựa phi.
 
Thái tử về phủ  , cửa phủ đóng chặt kín mít.
 
Tiểu Diệp lên gõ cửa, bên trong   hồi âm. Có lẽ thái tử  quyết tâm nhốt  ở ngoài phủ,    mất mặt.
 
Xung quanh bắt đầu  dân chúng tụ tập, chỉ trỏ  xe ngựa.
 
Tiểu Diệp gõ cửa thêm vài , vẫn  mở .
 
Thấy đám đông càng lúc càng đông, Tiểu Diệp lo lắng đến đỏ cả mắt, như chú tho lo lắng  yên:
 
- Thái tử phi, giờ chúng    ?
 
Ta rút cây trâm vàng  đầu đưa cho Tiểu Diệp.
 
- Ngươi tiếp tục gõ cửa, đồng thời  với dân chúng bên ngoài, thái tử  lãng tai, nhờ   cùng hô to giúp. Nếu ai hô to mở  cửa, mỗi  sẽ  thưởng 5 lượng bạc. Nếu  ai giúp  phá  cửa lớn, thưởng năm trăm lượng bạc, cây trâm vàng  dùng để  quà.
 
Tiểu Diệp tròn mắt ngạc nhiên, trong lòng sợ hãi, nhưng vẫn cầm lấy trâm vàng,  theo lời .
 
Có trọng thưởng tất  dũng phu. Nếu   ai nguyện ý   giúp, chỉ  thể vì thưởng  đủ trọng.
 
 hiển nhiên, mức thưởng mà  đưa   vô cùng hậu hĩnh .
 
Chẳng mấy chốc   hai đại hán tiến lên cùng Tiểu Diệp phá cửa.
 
Bên ngoài tiếng hô “Thái tử mở cửa” của dân chúng vang lên càng lúc càng lớn.