Trùng Sinh Thành Vợ Tổng Tài, Cả Giới Kinh Doanh Phát Sốt - Chương 82: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-22 17:11:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dường như rằng hai vợ chồng thể sẽ "xa mặt cách lòng, gần mặt cách lòng" một thời gian, nên lúc trong nhà họ Lục ai cả.

Lục Ngôn Xuyên lâu gặp vợ, suốt dọc đường gần như biến thành cái móc áo của Cố Minh Châu.

Lục Ngôn Xuyên tay nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ , tự nhiên nhận lấy chiếc khăn choàng của Cố Minh Châu đặt lên ghế sofa, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa bóp bờ vai trắng nõn của Cố Minh Châu: “Vợ vất vả , tắm nhé?”

Cảm nhận lòng bàn tay nóng bỏng vai, Cố Minh Châu đỏ mặt gật đầu, định dậy thì Lục Ngôn Xuyên kéo lòng: “Cùng nhé?”

Cố Minh Châu định giơ tay đẩy thì điện thoại bàn đột nhiên rung lên. Cô liếc màn hình, đôi lông mày thanh tú lập tức cau .

“Sao thế?” Lục Ngôn Xuyên nhận sự khác thường của cô, thuận theo ánh mắt cô mà .

【Cô Dương, ý của chắc cô hiểu, quá giữ kẽ thì mất cả thú vị.】

Đến lượt mặt Lục Ngôn Xuyên cũng tối sầm .

Cố Minh Châu càng thêm cạn lời, cô sớm chặn điện thoại đó , ngờ cái tên Lương Hạo yên ắng mấy ngày đổi khác để quấy rầy cô.

Lục Ngôn Xuyên tức giận một lúc, chụp ảnh gửi thẳng cho Mạnh Lan, đó sang cố gắng dằn nén cảm xúc để dỗ dành vợ.

Tâm trạng của cả hai phá hỏng. Cố Minh Châu nghĩ lâu gặp Lâm Vũ Hoan, đúng lúc Lục Ngôn Xuyên về, Mạnh Lan bên cũng rút vốn, cô quyết định ngủ một giấc chuẩn đoàn phim xem tình hình.

Lục tổng đương nhiên trở thành tài xế kiêm vệ sĩ của Cố Minh Châu.

Tại phim trường 《Cửu Thiên》.

Lâm Vũ Hoan xong một cảnh, đến khu vực nghỉ ngơi thì thấy Hứa Ninh vội vàng chạy tới: “Chị Vũ Hoan, cái tên Lương Hạo đó đến .”

Nghe , cô nhướng mày, nghĩ đến những ngày qua giả vờ với , nghĩ đến Minh Châu lâu đến thăm cô vì , tiện tay cầm lấy chiếc ô của tổ đạo cụ, giả vờ như che nắng ngoài.

Bên ngoài phim trường, Lương Hạo ăn mặc bảnh bao, bày một tư thế tự cho là trai.

Lâm Vũ Hoan lạnh lùng Lương Hạo giả tạo chỉnh sửa cà vạt, chiếc ô cán dài trong tay cô vẽ một đường cong bạc ánh nắng.

Cô chậm rãi tiến đến, cách hai mét.

“Lương ,” cô giơ tay chỉ tấm biển, giọng trong trẻo, ánh mắt còn lạnh hơn cả giọng , “Khu vực phim trường quan trọng, phận sự miễn .”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Vũ Hoan, em quên ? Anh là nhà đầu tư, thể coi là phận sự chứ?” Biểu cảm của Lương Hạo một thoáng biến dạng, nhưng nghĩ đến mục đích hôm nay đến đây, lập tức vẻ lớn chấp nhặt kẻ tiểu nhân, “Hôm nay đến là hỏi một chút…”

Có lẽ vì quá lâu gặp Cố Minh Châu, tâm trạng của Lâm Vũ Hoan thực sự , lúc đối mặt với kẻ đầu sỏ, cô càng thêm bực bội.

“Nếu nhớ nhầm,” cô trực tiếp ngắt lời Lương Hạo, “Lam Hải Khoa Kỹ còn là nhà đầu tư của 《Cửu Thiên》 nữa .”

“Tin tức của Vũ Hoan cũng nhanh nhạy đấy, nhưng mà…” Sắc mặt Lương Hạo cứng , dường như ngờ Lâm Vũ Hoan một diễn viên quèn quan tâm đến chuyện , nhưng nhanh đó nở một nụ tự cho là nắm chắc phần thắng, “Dù Lam Hải rút vốn nữa, cũng Lâm tiểu thư thể đắc tội , tin rằng với thực lực của Lam Hải, phong sát một diễn viên nhỏ bé vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay…”

Lâm Vũ Hoan , đôi mắt trong trẻo cụp xuống, chỉ chậm rãi xoay cán ô nhưng gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-thanh-vo-tong-tai-ca-gioi-kinh-doanh-phat-sot/chuong-82.html.]

Lương Hạo thấy mỹ nhân lạnh lùng thường ngày giờ khá ngoan ngoãn, tưởng rằng cô chịu thua, Lâm Vũ Hoan với vẻ khác biệt, lòng ngứa ngáy đến gần cô, tiếp tục : “Vậy nên Vũ Hoan, lúc nào em thể giới thiệu quản lý của em cho … A ——!!!”

Anh đang đắc ý , tiện thể đưa tay về phía Lâm Vũ Hoan, nhưng ngờ ngay khoảnh khắc chuẩn chạm tay cô, chiếc ô trong tay Lâm Vũ Hoan đột nhiên "vô tình" tuột khỏi tay, mũi ô bằng kim loại cắm phập chiếc giày da bóng loáng của Lương Hạo.

Nhắc đến chiếc ô , nó cũng coi là báu vật của đoàn phim, bởi vì đây chính là pháp khí quan trọng của nữ chính ở giai đoạn đầu trong nguyên tác.

Để gần với nguyên tác nhất thể, ô bằng hợp kim cứng, mũi ô chế tác đặc biệt thành hình hoa sen sắc nhọn, ánh nắng mặt trời phản chiếu ánh kim loại lạnh lẽo.

Lâm Vũ Hoan thấy cảnh tượng t.h.ả.m hại của đàn ông, cau mày "chậc" một tiếng, tiếc cho chiếc ô , nhưng may mắn là sứ mệnh của nó thành .

Hứa Ninh ở cách đó xa gật đầu, thầm ghi cảnh tượng theo một cách khác, bắt đầu gọi : "Anh Lương, cần giúp gọi xe cấp cứu ?"

Lương Hạo những năm nay sống quen cảnh nuông chiều, chịu nổi điều , ngẩng đầu thấy sự khiêu khích trong mắt cô, lập tức nhận gài bẫy.

Cơn đau thể xác cộng với sự nhục nhã khi lừa gạt khiến lập tức quên mất đây là nơi công cộng, ngay lập tức nhịn mà c.h.ử.i bới ầm ĩ: "Mày đt cố ý đúng !!!"

"Anh Lương ," Lâm Vũ Hoan vẻ mặt "hoảng sợ", vô tình giật mạnh chiếc ô , " sẽ tìm giúp gọi xe cấp cứu ngay."

"A--!!!" Lại một tiếng kêu t.h.ả.m thiết, Lương Hạo đau đến nhe răng trợn mắt, cuối cùng cũng xé bỏ lớp ngụy trang: "Lâm Vũ Hoan! Mày là một con hát mà dám đối xử với tao như ! Tin tao chỉ cần một câu thể khiến mày và quản lý của mày thể lăn lộn trong ngành nữa!"

"Xin Lương, thật sự xin ..." Hứa Ninh cũng kịp thời chạy đến, ngừng cúi xin Lương Hạo: "Chị Vũ Hoan thật sự cố ý, thật là chị Vũ Hoan quá sợ Lam Hải phong sát, nhất thời run tay, mong đừng chấp nhặt với chúng ..."

Lương Hạo còn gì đó, nhưng Đạo diễn Vương thấy động tĩnh bên dẫn chạy tới.

Người ở trường đến đúng lúc, thấy những gì Lâm Vũ Hoan với Lương Hạo, nhưng đúng lúc thấy lời đe dọa kiêu ngạo của Lương Hạo và lời xin yếu ớt của Hứa Ninh Lâm Vũ Hoan.

Khoảng thời gian , sự hào phóng của Cố Minh Châu và sức hút cá nhân của Lâm Vũ Hoan khiến ngần ngại về phía Lâm Vũ Hoan.

Lương Hạo trong phút chốc cảm nhận những ánh mắt giận dữ từ bốn phương tám hướng.

lúc cơn giận cho mờ mắt, giữ hình tượng mà chỉ Lâm Vũ Hoan gào lên: "Các đều con đàn bà lừa , cô nãy rõ ràng là cố ý!"

Đạo diễn Vương mớ hỗn độn mắt.

Một tập đoàn Lam Hải rút vốn và thiên kim nhà họ Tống kiêm phu nhân tổng giám đốc Lục thị, kẻ ngốc cũng nên chọn bên nào.

Huống hồ, ông còn hài lòng với Lâm Vũ Hoan.

Hơn nữa, Lương Hạo vốn dĩ chỉ mượn danh Tổng giám đốc Mạnh để mượn oai hùm, chỉ là ông lăn lộn trong giới lâu như , nhiều chuyện đều chừa một đường.

giờ đây Lương Hạo bắt đầu trở nên hổ, thì ông cũng cần giữ thể diện cho nữa.

"Tổng giám đốc Lương, việc thương ngoài ý ở đoàn phim chúng quả thực là trách nhiệm của đoàn phim. Mọi chi phí y tế của đều do cá nhân chi trả, nhưng Lam Hải hiện tại còn là nhà đầu tư của "Cửu Thiên", mong Tổng giám đốc Lương đừng tự tiện đến nữa, tránh thương ngoài ý ."

"Các !" Lương Hạo Đạo diễn Vương chỉ bằng vài lời gỡ tội cho Lâm Vũ Hoan, khỏi tức đến run rẩy , "Dám đắc tội với tập đoàn Lam Hải chúng ! Các sẽ tay thôi!"

Anh cố nén cơn đau dữ dội móc điện thoại , gọi cho Mạnh Lam, mà bình thường coi thường nhất——

 

Loading...