Trùng Sinh Thành Vợ Tổng Tài, Cả Giới Kinh Doanh Phát Sốt - Chương 67:---Thời tiết đẹp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:56:47
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Minh Châu hành động bất ngờ của giật khẽ kêu lên.
Chưa kịp trả lời câu hỏi của , một nụ hôn thử thăm dò nuốt trọn âm thanh của cô.
Khác hẳn với cái chạm khẽ như chuồn chuồn đạp nước vòng Ferris, nụ hôn mang theo chút vội vã và sự chiếm hữu.
Cảm nhận trong lòng hề chống cự, thậm chí còn bắt đầu vụng về đón nhận , đàn ông như tiếp thêm động lực lớn.
Có tiếng vải vóc rơi xuống đất.
Nụ hôn nồng nhiệt và bỏng cháy của đàn ông in từng tấc làn da từ cổ phụ nữ.
Những ngón tay trắng nõn, mềm mại luồn qua mái tóc ngắn mềm mại.
Hai linh hồn cô đơn bấy lâu cuối cùng vẹn khoảnh khắc .
Ngoài cửa sổ, vầng trăng treo cao.
Ánh trăng xuyên qua tấm rèm voan, rắc lên chiếc ga trải giường lộn xộn.
Thỉnh thoảng vài tiếng nức nở vụn vặt tràn từ khe cửa, kèm theo tiếng thở dài thỏa mãn, nhưng nhanh chóng nuốt chửng trong màn đêm dịu dàng.
Đêm còn dài.
Và đôi tai thỏ , vứt ở xó xỉnh nào .
Ừm, tối nay là một đêm trời.
…
Ánh nắng xuyên qua tấm rèm, chiếu thẳng mặt Cố Minh Châu.
Cố Minh Châu nhíu mày, cố gắng lật tránh ánh nắng hỏng giấc mơ của cô, nhưng cơ thể dường như thứ gì đó giam cầm, thể nhúc nhích.
Cô vật lộn mở mắt , một cánh tay thon dài, mạnh mẽ đang ôm lấy eo cô, khóa chặt cô trong lòng.
Trong tầm mắt, làn da trắng nõn của Lục Ngôn Xuyên đầy những vết đỏ ám , rõ ràng là “tác phẩm” của cô.
Những mảnh ký ức đêm qua lướt qua trong đầu, mặt Cố Minh Châu lập tức đỏ bừng.
Dù sống hai kiếp, nhưng cảnh tượng vẫn là đầu tiên cô đối mặt, Cố Minh Châu cẩn thận gạt tay khỏi , nhưng bàn tay ở eo đột ngột siết chặt.
“Vợ ơi…” Lục Ngôn Xuyên theo bản năng hôn lên đỉnh đầu cô, giọng khàn khàn vang lên, ôm cô chặt hơn: “Người em còn khó chịu ?”
Nhớ , tất cả đều nhớ .
Tối qua Lục Ngôn Xuyên khó dễ cô là bao, ngược là cô cầu xin đau nhức khắp , Lục Ngôn Xuyên chịu khó xoa bóp cho cô lâu.
“Đỡ… đỡ hơn nhiều , đừng nữa.” Không đàn ông sinh vốn dạn dĩ hơn trong chuyện , Lục Ngôn Xuyên chút kiêng dè nhắc đến chuyện tối qua, mặt Cố Minh Châu đỏ bừng, vội vàng bịt miệng Lục Ngôn Xuyên.
Lục Ngôn Xuyên khẽ, bàn tay xương xẩu bao lấy bàn tay nhỏ của cô, hôn lên lòng bàn tay cô, đôi mày mắt đẽ mang theo vẻ thỏa mãn của kẻ trộm hương thành công.
“Vợ ơi…” Anh cúi đầu, cố tình kéo dài âm cuối, nũng cọ nhẹ chóp mũi má hồng của cô, tay thì quen đường mò lên eo cô, giọng cũng mang theo vài phần dụ dỗ: “Đỡ hơn nhiều , thể…”
“Vậy… chỉ một thôi…” Nhìn đôi mắt đẽ đáng thương của , Cố Minh Châu như ma xui quỷ khiến mà đồng ý.
“Ừm…” Lời Cố Minh Châu dứt, đôi môi ấm nóng của Lục Ngôn Xuyên phủ lên, quên đáp lời cô.
…
Ký ức cuối cùng của Cố Minh Châu dừng ở việc đàn ông nịnh nọt bế cô bồn tắm để sạch.
Khi cô mở mắt nữa, giường bên cạnh trống. Cô động đậy ngón tay, phát hiện từ lúc nào đồ ngủ sạch sẽ, ngay cả chăn cũng đắp cẩn thận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-thanh-vo-tong-tai-ca-gioi-kinh-doanh-phat-sot/chuong-67-thoi-tiet-dep.html.]
Căn phòng tối om, như thể sợ phiền giấc ngủ của cô, tấm rèm cửa dày ngăn cách ánh nắng bên ngoài.
Lúc căn phòng tối đen, khiến Cố Minh Châu giật giơ tay bật đèn, vội vàng tìm điện thoại xem, mới phát hiện hơn năm giờ chiều.
Cô hậm hực chui chăn, thề sẽ bao giờ tin lời dối của đàn ông nữa.
Đang suy nghĩ thì cửa phòng khẽ mở.
“Tỉnh ?” Lục Ngôn Xuyên đẩy xe đẩy thức ăn bước , đó là một bát mì gà nóng hổi.
Cố Minh Châu ngước mắt lên, lập tức cảm thấy giận nguôi hơn nửa.
Chỉ thấy Lục Ngôn Xuyên bất ngờ mặc một bộ đồ ở nhà, mái tóc mềm mại rũ xuống hàng lông mày, khiến cả trông thật sảng khoái và sạch sẽ, khác biệt với vẻ ngoài đầy tính chiếm hữu đó.
Lục Ngôn Xuyên thấy sự đổi trong nét mặt của vợ , khẽ cụp mắt che một nụ đắc ý.
“Ăn chút gì .” Anh đẩy xe thức ăn xuống cạnh giường, cúi chuyện với cô, cổ áo mở, để lộ vài vết cào rõ ràng xương quai xanh.
Vành tai Cố Minh Châu nóng bừng, lập tức dời ánh mắt .
Ngửi thấy mùi gà hầm thơm lừng, nửa phần tức giận còn của cô cũng tan biến, cô liền chuẩn dậy vệ sinh cá nhân, nhưng cảm giác đau nhức ở eo khiến cô lập tức phịch xuống.
Cô bực bội lườm kẻ gây chuyện một cái.
“Anh sai .” Lục Ngôn Xuyên nhận tín hiệu chút do dự, lập tức nhận : “Lần nhất định sẽ chú ý.”
Sau đó bế vợ thơm tho mềm mại phòng tắm, nếu Cố Minh Châu ngăn cản, còn giúp cô đ.á.n.h răng nữa.
Một bát mì gà nóng hổi bụng, Cố Minh Châu cảm thấy cả sống .
Liếc Lục Ngôn Xuyên đang xổm bên cạnh xoa bóp cho , cô còn chút giận hờn nào nữa.
“Anh ăn ?” Nghĩ đến việc chăm sóc cô cả đêm, cũng ít vất vả.
“Ừm, ăn trưa .” Lục Ngôn Xuyên lời vợ quan tâm, động tác tay càng thêm sốt sắng.
“Hôm nay cũng đến Lục thị ?” Cố Minh Châu nhỏ nhẹ ăn mì, liếc thấy Lục Ngôn Xuyên vẫn đang .
“Ừm, bố ,” Ngón tay Lục Ngôn Xuyên trượt xuống bắp chân Cố Minh Châu xoa bóp, chút phân tâm: “Mẹ tiểu Triệt đang nghỉ hè, thời gian ở nhà chơi với thằng bé nhiều hơn.”
Thực Lục thấy tình cảm vợ chồng son hòa hoãn, nên nắm lấy cơ hội , vội vàng phái Lục bố đến Lục thị việc.
Chỉ là sợ con dâu ngại, nên mới đổi cách .
“Vậy tiểu Triệt ?” Đũa Cố Minh Châu khựng , lúc cô mới giật nhận , cô ngủ đến tận giờ mà con trai tìm cô?
Hơn nữa, chẳng bây giờ cả nhà đều ?
Cố Minh Châu Lục Ngôn Xuyên, vẻ mặt đầy vẻ trách móc.
“Mẹ lâu gặp cháu trai, nên cùng bà ngoại đưa tiểu Triệt ngoài chơi , hôm nay ở nhà chỉ chúng thôi.”
Lời của Lục Ngôn Xuyên thành công khiến Cố Minh Châu yên tâm, cuối cùng cô cũng ăn hết bát mì, cảm giác khó chịu trong cũng tan phần lớn.
“Mẹ và họ đưa tiểu Triệt ?” Cố Minh Châu sấp chiếc gối mềm mại, khẽ nghiêng đầu hỏi Lục Ngôn Xuyên vẫn đang “thầy mát xa”.
“Đi tham gia đấu giá .”
Cố Minh Châu “ồ” một tiếng: “Khi nào thì kết thúc? Chúng bây giờ còn kịp ?”
Động tác tay Lục Ngôn Xuyên khựng , còn tưởng ở cùng bố sẽ khiến Minh Châu thoải mái.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Không kịp ,” khóe môi cong lên nụ : “Tính thời gian thì chắc sắp về đến .”