Trùng Sinh Ta Cưới Người Khác - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-12-31 17:41:35
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Vân Khiêm qua, dáng vẻ Thẩm Xu ở một bên che đầu vô cùng buồn , đặc biệt là ánh mắt còn đang mơ màng buồn ngủ, trông mong Bùi Vân Khiêm giống như đ.á.n.h thức nàng khỏi giấc mơ .

Thấy Thẩm Xu như thế, Bùi Vân Khiêm nhịn lạnh, “Trái tim công chúa lớn thật đó, thích khách sắp đưa xe ngựa khỏi thành mà công chúa còn ngủ .”

Nói , Bùi Vân Khiêm chậm rãi thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt , “Quay đầu c.h.ế.t cũng tại c.h.ế.t.”

Nghe , trong lòng Thẩm Xu run lên, kịp hồi tưởng hình ảnh hiện lên trong đầu, chỉ cho là mơ thấy ác mộng.

 

Nghe Bùi Vân Khiêm , nàng bắt lấy cánh tay , buột miệng thốt , “Sao gặp thích khách nữa ?”

Lần ám sát trong thành còn khiến nàng sợ hãi tới bây giờ.

Bùi Vân Khiêm sửng sốt, hiển nhiên là đoán động tác của Thẩm Xu, một lát mới nhàn nhạt ‘ừm’ một tiếng.

Thấy thế, Thẩm Xu khẽ nhíu mày, chậm rãi thả lỏng tay, nữa ngay ngắn trở về.

Thật sự là mới tỉnh ngủ đầu óc vẫn còn mây, Bùi Vân Khiêm gì thì nàng tin cái đó, bây giờ dáng vẻ định thần nhàn nhã như đang bày mưu tính kế của , nào giống như thích khách bắt cóc.

 

Lúc Thẩm Xu mới nhớ Tần Tuần đột nhiên hồi phủ, nghĩ , đuôi mắt nàng liếc Bùi Vân Khiêm một cái, nếu nàng đoán sai, lúc Tần Tuần hẳn là sớm dẫn mai phục đường .

Còn đang nghĩ ngợi, xe ngựa đột nhiên xóc nảy kịch liệt, cả Thẩm Xu bỗng chốc nghiêng ngả, vốn tưởng rằng sẽ ngã xuống, nhưng mà đợi nàng kịp phản ứng một bàn tay rắn chắc bắt lấy, ngay đó eo cũng một cánh tay cuốn lấy, nhẹ nhàng ôm nàng trong n.g.ự.c, xe ngựa xóc nảy dễ như trở bàn tay giúp nàng định vị trí.

Một bàn tay Bùi Vân Khiêm nắm lấy cổ tay nàng, một tay ôm eo nàng, cụp mắt Thẩm Xu đang suy tư.

 

Lát , Bùi Vân Khiêm chậm rãi , “Hơi gầy, chờ hồi phủ, bảo phòng bếp nhiều đồ ăn ngon một chút, bồi bổ.”

“…”

Thẩm Xu còn lời nào để , “Tướng quân… nếu nhớ lầm, chúng đang đuổi g.i.ế.c đó.”

Bùi Vân Khiêm nhướn mày, “Thì ?”

Thẩm Xu, “…” Cho thích khách chút mặt mũi

Không chờ Bùi Vân Khiêm chuyện, xe ngựa bỗng nhiên dừng , Bùi Vân Khiêm ôm lấy từ , Thẩm Xu mới theo quán tính lao xuống, nhưng vẫn nghiêng về phía , chẳng qua mới động Bùi Vân Khiêm dùng sức kéo về trong n.g.ự.c.

Ngay đó, bên ngoài xe ngựa lập tức vang lên tiếng đao kiếm va chạm, Thẩm Xu giật , theo bản năng nắm c.h.ặ.t ống tay áo của Bùi Vân Khiêm, đôi mắt , giọng chút lo lắng, “Tướng quân.”

Hắn cụp mắt, cảm nhận động tác nhỏ của Thẩm Xu, Bùi Vân Khiêm nhướn mày, khoé miệng mang theo ý .

Động tác trong vô thức của Thẩm Xu vô tình lấy lòng Bùi Vân Khiêm.

Một lát , giọng trầm thấp của vang lên bên tai nàng, “Không , Tần Tuần sẽ giải quyết tất thảy.”

Nghe Bùi Vân Khiêm thế Thẩm Xu mới yên tâm, quả nhiên, chỉ thời gian một nén nhang, tiếng đao kiếm bên ngoài dừng .

Sau đó giọng Tần Tuần truyền trong, “Tướng quân, tiêu diệt bộ thích khách.”

Dừng một chút, , “Thuộc hạ vốn định giữ sống sót, nhưng đối phương đều là t.ử sĩ, tự sát hết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-99.html.]

Vẻ mặt Bùi Vân Khiêm biểu tình gì, khoé môi mím thành một đường thẳng, ngón tay gõ nhẹ cửa sổ xe.

Cho dù lưu sống thì tám chín phần Bùi Vân Khiêm cũng đoán , mấy ngày gần đây, trong tối ngoài sáng ngáng chân họ Phùng , khiến việc ăn sinh ý của Phùng gia gặp khó khăn , tất cả vàng bạc còn rơi trong túi Bùi Vân Khiêm, nên họ Phùng mới yên, dùng danh nghĩa sinh nhật mở yến tiệc chiêu đãi thương nhân quyền quý Sở kinh thành.

Hơn nữa hôm nay Bùi Vân Khiêm còn chặn chuyện của ông , ông thể nhịn tay.

Bùi Vân Khiêm cũng sớm nghĩ tới đây, cho nên mới phái Tần Tuần một bước.

 

Chỉ là nghĩ tới, Phùng gia nuôi là một đám vô dụng, c.h.ế.t tay Tần Tuần và thuộc hạ của còn tới một nén nhang.

Một lúc lâu , mới chậm rãi mở miệng, “Không , khi nhớ ném t.h.i t.h.ể tới bãi tha ma, đừng bẩn cánh rừng.”

Tần Tuần sửng sốt, tuy rằng chút ngoài ý nhưng vẫn theo lời Bùi Vân Khiêm.

Chờ xe ngựa chậm rãi dừng ở cửa Bùi phủ cũng qua giờ Dậu.

Đường núi vốn nhỏ hẹp dễ , lẽ là sợ xảy biến cố gì, Tần Tuần còn phi nhanh, dọc đường xe ngựa xóc nảy, phong hàn của Thẩm Xu còn khỏi hẳn, cả vốn mệt mỏi, xe ngựa suýt chút nữa nàng ngất lên ngất xuống, khi xuống xe hai chân nhũn , nếu Lâm Lãng ở cửa nhanh tay lẹ mắt đỡ nàng, sợ là nàng ngã xuống đất .

Mệnh của nàng, tại mỗi ngoài cùng Bùi Vân Khiêm đều xảy chuyện , chẳng lẽ đúng là bát tự tương khắc?

Nghĩ , Thẩm Xu theo bản năng lắc đầu, đỡ cánh tay Lâm Lãng về hướng Bắc các.

“Đứng .”

Bùi Vân Khiêm xuống xe ngựa thấy tiểu cô nương một tay đỡ eo một tay Lâm Lãng đỡ lấy, hai vội vã trong phủ như phía lang sói đuổi theo .

Thẩm Xu dừng bước, cứng đờ xoay , mặt nhạt, “Tướng quân còn việc gì ?”

Không nàng trốn Bùi Vân Khiêm, chỉ là xuống xe mới cảm nhận eo lưng đau nhức, chắc là nguyệt sự tới .

Bùi Vân Khiêm mặt nặng mày nhẹ, “Đi ?”

“Đương nhiên là trở về nghỉ ngơi, lăn lộn cả ngày trời tướng quân mệt ?”

Có lẽ là lời Thẩm Xu nhắc nhở , bỗng nhiên nhớ tới một đống chuyện nên kịp mở miệng đáp Thẩm Xu.

Thấy Bùi Vân Khiêm gì, Thẩm Xu bình tĩnh lôi kéo Lâm Lãng ngay, nếu như còn ở dây dưa với thêm chốc nữa chỉ sợ sẽ giấu .

Thẩm Xu , Bùi Vân Khiêm mang theo Tần Tuần tới thư phòng, mãi cho đến giờ Tý mới xong việc.

Tối nay ánh trăng sáng tỏ, màu ngân bạch phản chiếu phiến đá xanh lục đường.

Bùi Vân Khiêm đẩy cửa phòng ngủ, một mảnh đen nhánh.

Hắn nhíu mày, gian nhà giống như lâu sức sống .

Nghĩ tới đây, Bùi Vân Khiêm quyết đoán xoay bước chân nhanh ch.óng về phía Bắc các.

 

 

Loading...