Nàng nắm lấy một bên tay trút giận, cẩn thận chạm đúng miệng vết thương của Bùi Vân Khiêm, sợ tới mức vội vàng thu hồi tay, cũng bất chấp ch.óp mũi đau nhức, giãy giụa khỏi l.ồ.ng n.g.ự.c , “Xin , … cố ý đụng miệng vết thương của ngươi, ngươi đau chỗ nào, mau cho xem.”
Bùi Vân Khiêm nhíu mày, cánh tay vẫn lôi kéo nàng như cũ cho nàng tiếp tục, một lúc mới như suy tư gì đó khẽ ‘ừm’ một tiếng, “ là đau.”
Thẩm Xu giật , “Ta lấy t.h.u.ố.c giảm đau cho tướng quân.”
Nghe , Bùi Vân Khiêm khẽ đáp một tiếng, tầm mắt dừng khuôn mặt Thẩm Xu, đôi mắt sâu thẳm loé sáng, âm cuối mang theo ý , “Cần t.h.u.ố.c giảm đau gì chứ.”
Nói , Bùi Vân Khiêm đưa tay nâng cằm nàng lên, buộc nàng mắt , hề cho Thẩm Xu đường lui, cúi đầu in một nụ hôn lên môi nàng.
Thẩm Xu giơ tay đẩy chuẩn xác nắm c.h.ặ.t t.a.y ở n.g.ự.c.
Chạm làn da của Bùi Vân Khiêm, khuôn mặt Thẩm Xu tức khắc đỏ bừng, tuy rằng giờ cũng lúc cách Bùi Vân Khiêm gần tới nhưng đụng chạm thì cũng chỉ qua lớp vải, từng hổ như thế .
Cảm nhận nhịp tim đập của Bùi Vân Khiêm, Thẩm Xu chỉ cảm thấy trái tim cũng bắt đầu loạn nhịp.
Không đợi nàng khôi phục tinh thần, nháy mắt cảm nhận thứ gì đó ấm nóng ở bên khoé môi, đó cạy mở khớp hàm tiến quân thần tốc trong khoang miệng nàng, tuỳ ý bơi lội trong đó.
Hô hấp Thẩm Xu như ngừng , bàn tay đặt n.g.ự.c Bùi Vân Khiêm tự chủ mà nắm c.h.ặ.t.
Sao , giống như …
Bùi Vân Khiêm càng dùng sức ôm lấy nàng hơn giống như gia tăng nụ hôn , mãi cho tới khi cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của bàn tay Bùi Vân Khiêm đặt eo nàng, Thẩm Xu mới khôi phục tinh thần, dùng sức c.ắ.n một cái lên khoé miệng .
Bùi Vân Khiêm khẽ xuýt xoa một tiếng.
Dừng một chút, buông nàng , mùi m.á.u tươi nhàn nhạt lan tràn trong miệng.
Khuôn mặt Thẩm Xu sớm đỏ bừng, nàng cúi đầu đẩy Bùi Vân Khiêm một cái, dùng sức kéo dài cách giữa hai .
May là nến trong phòng tắt hết, nếu , dáng vẻ mà Bùi Vân Khiêm thấy , Thẩm Xu thật sự đào một cái hố đất mà chui .
Còn đang suy nghĩ, giọng nặng nề của Bùi Vân Khiêm truyền trong tai.
“Nguôi giận ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-90.html.]
Trái tim Thẩm Xu như mất một nhịp, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của .
Khoé môi Bùi Vân Khiêm mang theo vết m.á.u, đôi mắt tinh xảo đào hoa mang theo sự thâm tình, hề chớp mắt nàng, bên môi còn ý .
Thẩm Xu khẽ nhíu mày, lông mi run nhè nhẹ, trong lòng giống như gì đó xé rách nàng .
Không đợi nàng khôi phục tinh thần, Bùi Vân Khiêm đưa tay ôm eo nàng, kéo nàng trong n.g.ự.c, đầu chôn ở cổ nàng, giọng lạnh nhạt đều hoá thành dịu dàng, gần như còn mang theo ý lấy lòng, “Là thần đúng, thần xin , nếu , công chúa cũng đuổi thần tới Bắc các một ?”
Nói , Bùi Vân Khiêm thu tay, kéo Thẩm Xu sát gần hơn, đầu cọ cọ cổ khiến nàng cảm thấy ngứa ngáy.
“Không thì, công chúa c.ắ.n thần một cái cũng , chỉ cần thể nguôi giận thôi.”
Nghe , Thẩm Xu suýt chút nữa tức , đây là thể loại gì thế? Nào còn dáng vẻ của đại tướng quân nữa?
Hô hấp của Bùi Vân Khiêm vô cùng ấm áp phả cổ nàng, lên tiếng dỗ dành, “Đừng tức giận nữa, ?”
Cả Thẩm Xu cứng đờ, nàng mím môi, tất nhiên trong lòng cảm thấy vui mừng, chỉ là vẫn thấy chân thật, Bùi Vân Khiêm đang… dỗ nàng ?
Nghe từng câu từng chữ dỗ nàng, Thẩm Xu cảm thấy đáy lòng cũng ngứa ngáy, đầu nàng nụ hôn khi nãy của Bùi Vân Khiêm cho mơ màng, một lúc lâu , nàng khẽ nhắm mắt ‘ừm’ một tiếng, cũng lời nào tiếp theo nữa.
Vừa dứt lời, Thẩm Xu cảm thấy cổ chợt lạnh, ngay đó, thở ấm áp truyền tai nàng, một tay Bùi Vân Khiêm ấn đầu nàng trong n.g.ự.c, vòng tai gối đầu cho nàng, tay còn kéo nàng sát phía , thuận thế ôm c.h.ặ.t lấy nàng.
Thẩm Xu ôm trong n.g.ự.c, cơ thể Bùi Vân Khiêm mang theo chút lạnh lẽo, mơ hồ còn ngửi thấy mùi gỗ đàn hương nhàn nhạt, tay Thẩm Xu chỗ để đặt, cuối cùng chỉ thể nhẹ nhàng đặt ở vị trí cách n.g.ự.c Bùi Vân Khiêm tới một tấc.
Có lẽ là cảm nhận động tác của Thẩm Xu, Bùi Vân Khiêm ngước mắt, “Muốn đặt thì đặt, là phu quân của nàng, nàng sợ cái gì chứ?”
Nói , Bùi Vân Khiêm cử động, kéo bàn tay đang đặt của Thẩm Xu lên n.g.ự.c .
Một lúc lâu , Thẩm Xu khẽ động, đợi nàng gì, cánh tay đặt eo nàng siết c.h.ặ.t, “Đừng nhúc nhích, ngủ cùng một lát, mệt mỏi quá.”
Quả nhiên, Thẩm Xu động đậy nữa, nhưng mặt đỏ như sắp rỉ m.á.u.
Đã nhiều ngày Thẩm Xu lăn lộn quá nhiều, hơn nữa còn nhiễm phòng hàn, nàng mệt mỏi vô cùng, tuy rằng ban ngày ngủ nhưng vẫn còn thấy lưng đau nhức, ngủ say từ khi nào.
Bùi Vân Khiêm mở mắt , mãi cho tới khi thấy tiếng hít thở khẽ khàng bên cạnh, một nữa nhắm mắt , khoé miệng khẽ cong lên.