Trùng Sinh Ta Cưới Người Khác - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-12-15 05:05:36
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe , Thẩm Đình đổi sắc mặt, đáy mắt xẹt qua một tia sát khí, cho một Trấn Quốc Đại tướng quân, ngấm ngầm hại ở Bắc Cương.
Không khí trong đại điện ngày càng hạ thấp xuống, trong cung điện to như nhưng lúc chỉ năm , hôm nay vẻ chật chội khác thường, hạ nhân bên cạnh càng đổ mồ hôi lạnh, thở cũng dám thở mạnh, chỉ sợ hai vị kéo ngoài xử tội cho hả giận.
Hai bên giằng co trong yên lặng, một chiếc kim nhỏ rơi xuống cũng thể thấy rõ, vất vả lắm Thẩm Đình mới áp chế cơn giận trong lòng, đưa sổ sách trong tay cho nội thị bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi , “Đi! Đưa cho Bùi đại tướng quân, để Bùi đại tướng quân xem cho kỹ!”
Nội thị bên cạnh run lên, nuốt nước miếng, đôi tay run rẩy nhận lấy ‘chứng cứ’ từ Thẩm Đình, xoay tới mặt Bùi Vân Khiêm, ngay cả mặt Bùi Vân Khiêm còn dám , hai chân nhũn , quỳ sụp xuống mặt đất mắt Bùi Vân Khiêm.
Hắn khom lưng cúi đầu, giơ sổ sách quá đầu , sợ tới mức thể phát một âm thanh nào.
Mãi cho tới khi Bùi Vân Khiêm đưa tay nhận lấy sổ sách tay , mới như trút gánh nặng, té ngã lộn nhào chạy về phía Thẩm Đình.
Thấy thế, đôi mắt Thẩm Đình sắc bén, trong lòng thầm mắng một câu, “Đồ vô dụng! Bùi Vân Khiêm còn câu gì doạ thành thế !”
Nếu như ánh mắt thể g.i.ế.c , sợ là nội thị đưa đồ Thẩm Đình tùng xẻo từng mảnh.
Một lát , Bùi Vân Khiêm gấp quyển sách , ngước mắt khẽ , “Bệ hạ cho thần xem cuốn sổ sách là ý gì?”
Thấy thế, Thẩm Đình nhíu mày, trong mắt mang theo vài phần khó hiểu, tại Bùi Vân Khiêm phản ứng ?
Khôi phục tinh thần, lạnh lùng , “Trên sổ sách đều ghi rõ chứng cứ Bùi tướng quân mấy năm nay mua quan bán tước, thông đồng với địch phản quốc, còn khấu trừ quân lương, lúc Bùi tướng quân bộ hiểu quá muộn ?”
Bùi Vân Khiêm lạnh một tiếng, giọng cuồng vọng, “Bùi gia quân họ Bùi, lấy khấu trừ quân lương?”
Nghe , Thẩm Đình đổi sắc mặt trong nháy mắt, giơ tay đập mạnh lên bàn, tức giận thôi, nghiến răng nghiến lợi , “Làm càn! Bùi Vân Khiêm ngươi thật to gan!”
Tuy rằng từ đến nay Bùi Vân Khiêm là quan tâm tới vương pháp, nhưng đây là đầu tiên dám một câu ngông cuồng như thế!
Mười vạn quân đội Bùi gia tay đều là hậu thuẫn kiên cố của bộ Bắc Lâm, trận chiến Bắc Cương bốn năm , vốn dĩ Thẩm Đình định mượn tay man di trừ khử mối hoạ lớn trong lòng là Bùi Vân Khiêm , ngay thời khắc mấu chốt cắt đứt chi viện lương thảo và viện binh cho tiền tuyến, nghĩ tới đám man di là một đám phế vật, gấp ba binh lực so với Bùi Vân Khiêm nhưng chẳng những thua cuộc mà còn khiến lật ngược tình thế, dẫn theo tàn quân trở về!
Trận chiến , Bùi gia quân thiệt hại hơn nửa, nhưng chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, sự dẫn dắt của Bùi Vân Khiêm nhanh chóng mở rộng gấp mấy , thậm chí còn kiên cố thể phá vỡ nổi hơn bốn năm , càng trở thành cái gai trong mắt Thẩm Đình.
Khoé miệng Bùi Vân Khiêm như như , hồn nhiên để ý Thẩm Đình tức giận tới mức ngũ mã phanh thây .
Đuôi mắt Bùi Vân Khiêm lạnh lùng, khẽ một tiếng, “Đây cũng đầu bệ hạ thấy thần càn, càn nhiều , cũng kém .
”
“Ngươi… ngươi…” Thẩm Đình tức giận run rẩy, lồng n.g.ự.c phập phồng, nửa ngày cũng một chữ.
Thấy thế, Bùi Vân Khiêm hề che giấu vẻ khinh thường trong mắt, gấp chờ nổi g.i.ế.c thì thế nào, phía lưng còn Bùi gia quân, hơn nửa binh lực của Sở kinh , cho dù bọn họ diệt trừ cũng thể kiêng kị thế lực lưng .
Từ tới nay thích một kích trí mạng, bao giờ tuỳ tiện tay tình huống thể nắm chắc phần thắng, hiện giờ chỉ bằng kỹ xảo của Phùng Thái hậu và Thẩm Đình, ở trong mắt hề chút mối đe doạ nào cả, ngược càng cảm thấy bọn họ giống như phế vật.
Một lúc lâu , Bùi Vân Khiêm mới nhếch cằm, khoé miệng như như , nhanh chậm , “Nếu như bệ hạ thể định tội, thần xin phép .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-71.html.]
”
Nghe , Thẩm Đình chậm rãi thở một , ống tay áo siết chặt, một lúc lâu mới tìm giọng của , nghiến răng nghiến lợi , “Bùi tướng quân cứ tự nhiên.
”
Nói xong ngã long ỷ phía , sát khí trong mắt khiến sợ hãi.
Thấy thế, Bùi Vân Khiêm cong môi, giống như biến Thẩm Đình thành dáng vẻ là , “Vậy, vi thần cáo lui.
”
Nói xong, Bùi Vân Khiêm xoay chậm rãi khỏi đại điện.
Trong điện, Thẩm Đình chỉ cảm thấy tràn ngập lửa giận mà chỗ trút, giương mắt, biểu tình âm trầm nội thị bên cạnh, một lát nở nụ nham hiểm, “Người , kéo ngoài, chém!”
Mãi cho đến khi thấy bên ngoài vang lên từng tiếng kêu t.h.ả.m thiết, Thẩm Đình mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Đã đồng ý với Thẩm Xu rằng trở về phủ sớm, khi khỏi Sùng Ninh điện, Bùi Vân Khiêm hề trì hoãn nhanh chóng xuất cung.
Còn xa, Bùi Vân Khiêm gặp Chu Tước thần sắc nóng vội cưỡi ngựa đuổi tới.
Bùi Vân Khiêm nhíu mày, “Sao ngươi tới đây?”
Nhìn thấy Bùi Vân Khiêm, Chu Tước lập tức quỳ gối thỉnh tội, “Không phu nhân bắt từ trong phủ lúc nào, là thuộc hạ lơ là, xin tướng quân trách phạt.
”
Nghe , sắc mặt Bùi Vân Khiêm đổi, đôi mắt âm trầm, giọng rét buốt, “Ngươi nữa?”
Chu Tước cúi đầu càng thấp, nàng giơ tay lấy một lệnh bài trong ống tay áo, nâng qua đầu, “Tướng quân, đây là lệnh bài nhặt ở cửa phòng phu nhân, là cao thu trong cung phái tới.
”
Nghe hai chữ ‘trong cung’, Bùi Vân Khiêm híp mắt, đôi mắt trầm xuống, đáy mắt đỏ ngầu hiện lên sự thô bạo.
Hắn giơ tay nhận lấy lệnh bài tay Chu Tước, bên khắc một chữ ‘Phùng’ chói lọi, xem chất liệu lệnh bài , hẳn là xuất phát từ trong cung, nếu đoán lầm, hôm nay bắt Thẩm Xu chắc chắn là nhà Phùng Thái hậu.
Bùi Vân Khiêm híp mắt, ngón tay cọ mạnh lên chữ ‘Phùng’, sát khí rõ rành rành.
Có vài sợ là chán sống , nếu như gấp chờ nổi mà c.h.ế.t, cũng ngại tiễn tới gặp Diêm Vương!