Trùng Sinh Ta Cưới Người Khác - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-11-24 18:02:44
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài cửa, Tần Tuần và Diệp Minh Tu thấy động tĩnh trong phòng lập tức gõ cửa, khẩn trương , “Tướng quân ?”

Bùi Vân Khiêm bất chấp cánh tay thương, vội vàng dậy nâng Thẩm Xu ngã mặt đất, cẩn thận để đầu nàng gối lên cánh tay , “Vào đây!”

Vừa dứt lời, cửa phòng Tần Tuần đẩy từ bên ngoài.

Thấy Thẩm Xu té xỉu mặt đất, Tần Tuần sửng sốt, thấy dáng vẻ lo lắng sốt sắng của Bùi Vân Khiêm, đột nhiên lang trung mời về xem bệnh cho ai.

Bùi Vân Khiêm tốn chút sức nào bế lên giường , còn quên thuận tay kéo chăn che Thẩm Xu kín mít, chỉ để lộ một đoạn cổ tay.

Dường như Thẩm Xu cảm giác hành động của , nhíu mày nhưng lúc nàng còn chút sức lực nào để giãy giụa, chỉ giật giật từ bỏ.

Diệp Minh Tu liếc Bùi Vân Khiêm một cái, thấy hành động liên tiếp của , ông ngay trong lòng tên họ Bùi đang nghĩ cái gì, nhướn mày một cái cầm hòm t.h.u.ố.c tới bên giường xem bệnh cho Thẩm Xu.

Thấy sắc mặt của Thẩm Xu nhíu mày, ông khẽ đặt ngón tay lên cổ tay nàng, cộng thêm với chuyện xảy đêm qua, một lát , trong lòng Diệp Minh Tu hiểu rõ.

Đêm hôm qua tên họ Bùi sốt, lẽ là cô nương thức gần một đêm để chăm sóc, theo lý mà ban ngày hôm nay nghỉ ngơi t.ử tế hẳn là sẽ cả, tám chín phần là tên họ Bùi cho cô nương sắc mặt , đêm qua còn lạnh nên mới nhiễm phong hàn, sinh bệnh .

Diệp Minh Tu nhịn mắng thầm Bùi Vân Khiêm một câu, “Không tim gan.”

Một lát , ông chậm rãi dậy ho nhẹ một tiếng, xoay đối diện với Bùi Vân Khiêm , “Hẳn là đêm qua phu nhân cảm lạnh, hơn nữa còn mệt nhọc quá độ nên bây giờ mới nhiễm phong hàn, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ vấn đề gì nữa.”

Nói đến đây, Diệp Minh Tu thoáng sắc mặt Bùi Vân Khiêm một cái, cố ý thêm một câu, “Tuy rằng gì đáng ngại, nhưng dù cũng là nóng quá nên mới ngất, đêm nay hạ sốt thì cả, vẫn cần ở bên chăm sóc.”

Nghe , Bùi Vân Khiêm cứng đờ, và Bùi Vân Khiêm quen nhiều năm, thể hiểu lời của ông ý nghĩa gì.

Vẻ mặt Bùi Vân Khiêm lạnh lùng, “Dong dài.”

Hắn liếc Tần Tuần một cái, “Lần đổi một lang trung nào ít hơn tới đây.”

Tuy rằng ngoài miệng Bùi Vân Khiêm thế, nhưng ghi tạc từng câu từng chữ của Diệp Minh Tu trong lòng.

Tất nhiên Tần Tuần cũng xem lời của Bùi Vân Khiêm lúc là thật, đợi phân phó lập tức nhận lấy đơn t.h.u.ố.c tay Diệp Minh Tu tới phòng bếp sắc thuốc.

 

Diệp Minh Tu cũng lười ở chung một chỗ với sát thần suốt ngày lạnh mặt , liếc Bùi Vân Khiêm một cái cầm theo hộp t.h.u.ố.c ngoài.

Bây giờ một lòng Bùi Vân Khiêm đều treo Thẩm Xu, rảnh để ý tới Diệp Minh Tu, chỉ yên lặng ghi nhớ chuyện , ngày khác đợi tâm tình lên sẽ đòi cả vốn lẫn lời.

Trên giường, bởi vì sốt nên sắc mặt Thẩm Xu đỏ bừng, mày nhíu chặt, trán đều là mồ hôi, hai hàng lông mi khẽ run rẩy, đôi môi nhếch lên, miệng nhỏ cố gắng mở để hô hấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-22.html.]

“Nước…”

Đôi môi Thẩm Xu khẽ mở.

Lúc đầu Bùi Vân Khiêm còn rõ, khi ghé sát tai mới hiểu rằng Thẩm Xu uống nước.

Bùi Vân Khiêm nhíu mày xoay tới bàn lấy một chén nước, đó đỡ Thẩm Xu dựa thành giường, đưa chén nước tới bên miệng nàng, miệng nhỏ của nàng uống sạch chén nước.

“Còn uống?” Bùi Vân Khiêm khẽ , giống như đang dỗ dành .

Thẩm Xu bây giờ đang sốt cao, thể trả lời , khi uống nước xong lăn từ tay Bùi Vân Khiêm xuống giường, còn quên đẩy chén nước .

Thấy thế, sắc mặt Bùi Vân Khiêm âm trầm, duỗi tay nữa trùm chăn che kín Thẩm Xu.

Thẩm Xu cảm nhận , bất mãn nhíu mày, khẽ giật giật, đó giống như là vô dụng, nhúc nhích thêm hai cái lộn xộn nữa, nặng nề giấc ngủ.

Thấy dáng vẻ của Thẩm Xu, trong lòng Bùi Vân Khiêm khó tránh khỏi tự trách, rõ ràng đêm qua Thẩm Xu chăm sóc cả một đêm, mà giữa trưa còn giận dỗi với nàng, lẽ là bụng quá hẹp hòi

Nếu lúc ăn cơm trưa bày sắc mặt , lẽ buổi chiều Thẩm Xu nghỉ ngơi, cũng vì lấy lòng mà học bánh nấu canh gì đó.

Nghĩ , Bùi Vân Khiêm ảo não vết mẩn đỏ cánh tay, ảo não xoa giữa mày.

Không tới một tuần , Tần Tuần bưng một chén t.h.u.ố.c đắng phòng.

Ngửi thấy mùi đắng, Bùi Vân Khiêm theo bản năng nhíu mày, nhưng nhanh mày giãn .

Bùi Vân Khiêm dậy nhận lấy chén t.h.u.ố.c trong tay Tần Tuần, xoay về giường, Tần Tuần nhiều tự giác lui ngoài cửa canh giữ.

 

Trước tiên Bùi Vân Khiêm dùng muỗng múc một chút thuốc, đó chậm rãi quấy nhẹ, mãi cho đến khi t.h.u.ố.c trong chén còn nóng nữa, thể uống mới dừng .

 

Rồi đó, Bùi Vân Khiêm nâng Thẩm Xu dậy dựa giường, đút cho Thẩm Xu từng muỗng t.h.u.ố.c một.

Có lẽ là do từ tới nay từng hầu hạ ai, động tác còn vụng về, mới bắt đầu đút t.h.u.ố.c , một muỗng t.h.u.ố.c hơn nửa đều theo khoé miệng Thẩm Xu chảy ngoài, chọc cho nàng nhíu mày qua chỗ khác.

Thấy thế, Bùi Vân Khiêm nhăn mặt, động tác vẫn vô cùng kiên nhẫn.

 

Loading...