Chắc chắn giọng ngọt ngào luôn lo lắng gọi tên hôm đó chính là Hoàng Hi Dung mặt.
Tiêu Dương hì hì: “Em thế coi là hùng cứu mỹ nhân ?”
Hoàng Hi Dung tủm tỉm: “Cô , nhiều cũng khen . Còn em hùng thì khó , cô em đánh bất tỉnh ba cơ ?”
Nhắc đúng chuyện nên nhắc, Tiêu Dương xụ mặt xuống:
“Hô hô, hoa quả em nhận ạ. Cô Hoàng, em chút việc cần . Vậy mời cô nhà chơi nữa.”
Có một loại đàn ông, ngay cả vệ sinh cũng việc cần , tỏ bận rộn, thành đạt.
“Vừa nãy còn bảo chơi net, giờ việc ! Đi , cô đưa .”
Hoàng Hi Dung lái xe đưa Tiêu Dương, đường , cô kiên nhẫn khuyên nhủ Tiêu Dương:
“Nghỉ hè thỉnh thoảng chơi một chút thì , nhưng đừng nghiện nhé.”
“Yên tâm ạ. Em chỉ nghiện cô thôi.”
Hoàng Hi Dung: “……”
Nếu cứu cô, cô nhất định sẽ đuổi xuống xe.
Hoàng Hi Dung đổi chủ đề: “Lần em ước tính điểm thi thế nào ?”
Tiêu Dương tùy tiện đáp: “Vào Đại học Bằng Thành thì thành vấn đề!”
Hoàng Hi Dung thấy “Đại học Bằng Thành” thì đôi mắt sáng lên, nhưng cô gì.
“Cô Hoàng, em nghiệp mà. Đừng coi em như trẻ con nữa ?”
Hoàng Hi Dung lý lẽ hùng hồn: “Dù cô cũng là giáo viên của em. Trong mắt cô thì em vẫn là trẻ con thôi.”
Tiêu Dương chăm chú Hoàng
Hi Dung, buông lời trêu chọc: “Cô Hoàng, cô xinh như , chi bằng bạn gái em nhé.”
Hoàng Hi Dung phanh xe gấp, mặt đỏ bừng như quả táo, trừng mắt : “Em gì cơ?!”
Thấy Hoàng Hi Dung sốt ruột, Tiêu Dương lắc đầu: “Người thường là hùng cứu mỹ nhân xong, mỹ nhân sẽ lấy báo đáp ?”
Hoàng Hi Dung: “Xuống xe!”
“Đừng nghiêm túc chứ, em chỉ đùa thôi mà.”
“Xuống xe!”
Tiêu Dương bất lực: “Đừng giận mà, thật sự chỉ là đùa thôi.”
Hoàng Hi Dung hít sâu một : “Quán net đến ! Em xuống xe!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-6.html.]
Tiêu Dương xuống xe, cửa còn đóng chặt, Hoàng Hi Dung lái chiếc Polo nhỏ phóng mất hút.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Anh lắc đầu, huýt sáo bước quán net mở một máy.
Là một bình thường ngày nào cũng cắm mặt máy tính, Tiêu Dương chơi CS 1.5 liên tục ID: woshinidie b.ắ.n headshot ở đường giữa. Anh nghi ngờ đối phương hack khóa đầu, nhưng bằng chứng.
“Tiêu Dương?!”
Tiêu Dương đang mải mê chiến đấu với tai nên thấy Hạ Tiểu Ba gọi từ phía .
Hạ Tiểu Ba thấy Tiêu Dương đang chìm đắm trong game, liền giật phăng tai của , khoác vai Tiêu Dương.
“Tiêu Dương, ngờ học giỏi như cũng đến quán net chơi .”
Tiêu Dương đầu , chăm chú Hạ Tiểu Ba, cố gắng lục lọi ký ức thời trung học, ngập ngừng :
“Cậu là?… Hạ Tiểu Ba?…”
Hạ Tiểu Ba há to miệng: “Mẹ kiếp! Mới mấy ngày mà giả vờ quen ! Tiêu Dương, tao với mày cùng bàn cả năm trời, mày định diễn trò với tao ?”
Anh túm lấy cánh tay Tiêu Dương: “Hôm đó lúc ước tính điểm tao thấy mày toe toét, ? Vẫn Thanh Hoa coi thường khác ?”
Chuyện Thanh Hoa chắc chắn là trêu chọc . Tiêu Dương ghép hình ảnh Hạ Tiểu Ba mập ú như quả bóng trong bức ảnh cưới trong ký ức với Hạ Tiểu Ba đầy mụn trứng cá bây giờ, cùng một !
Tên , cuối cùng tin về là sắp kết hôn, mời . Hắn gửi một thiệp mời qua WeChat, Hạ Tiểu Ba trong đó béo ú như quả bóng.
Lúc đó bận kiếm tiền nên đến dự đám cưới.
Sau , khi điều kiện của Tiêu Dương ngày càng hơn, mới hiểu rằng, những chuyện khi còn cơ hội , đến khi điều kiện thì quá muộn .
Chuyện Tiêu Dương vẫn luôn day dứt. Cùng với cuộc sống còn giao thoa, hai liên lạc ngày càng ít .
những em dù thời gian lâu đến mấy, gặp vẫn như xưa, sự thiết quen thuộc đó thể đổi .
Tiêu Dương nở nụ rạng rỡ: “Đùa thôi, đừng dìm hàng tao, Thanh Hoa chắc chắn . Để tao mở máy cho nhé?”
Hạ Tiểu Ba ngạc nhiên Tiêu Dương, việc chủ động mời khách thật sự khiến tròn mắt ngạc nhiên.
Tên nhóc bình thường
đến một chai nước ngọt cũng nỡ mua, hôm nay mời chơi net?
Tiêu Dương đến quầy lễ tân mở một máy, lấy thêm hai chai nước, còn giúp Hạ Tiểu Ba mở máy.
“Chơi vài ván ?”
Hạ Tiểu Ba ngông cuồng: “Cậu biệt danh của là gì , Thần c.h.ế.t sa mạc đấy. Nào, để dạy một ván.”
Thần c.h.ế.t sa mạc chắc là cái đầu chó chứ?
Sau một hồi giao tranh ác liệt, Thần c.h.ế.t sa mạc cũng đánh thành đầu chó. Ra khỏi quán net, cả hai đều đồng tình rằng đối phương hack, chỉ khóa đầu mà còn xuyên tường.