Cô đỏ mặt nhỏ: "Anh còn cầu hôn em mà. Vả , quá gấp ? Nhanh quá mất..."
Một lời nên dừng đúng lúc, nhiều quá sẽ phản tác dụng.
Tiêu Dương uống cạn chén rượu trắng, tủm tỉm đáp lời. ánh mắt tràn đầy yêu thương, nồng nàn lan tỏa.
--- Chương 258 ---
Nguyên nhân mở tiệm cho Phan Dao
Ăn cơm xong, Hoàng Đức Vũ say mèm, trở về phòng ngủ. Phan Dao chủ động gánh vác trách nhiệm rửa bát đĩa, khiến Giang Mỹ Lệ vô cùng ngạc nhiên.
Tiêu Dương mở cửa nhà, bước ngoài, mở cửa tuyết vẫn còn bay, gió lạnh táp mặt buốt xương, tuyết tạnh buổi sáng, lúc rơi xuống nữa.
Cả Đại Bi Thôn trắng xóa, tuyết rơi lả tả, bay lượn khắp nơi.
Mặt đất, hồ nước, mái nhà, cành cây đều phủ một lớp tuyết trắng tinh khiết, thế giới dường như trở nên yên tĩnh và thanh bình.
Vẻ của cảnh tuyết rơi là một vẻ say đắm lòng , nó khiến chìm đắm đó, quên thời gian trôi chảy.
Tiêu Dương chiếc ghế đẩu nhỏ bên ngoài, hút một điếu thuốc, nhưng nhịn , cảnh , hút thuốc chút phá hỏng phong cảnh. Vì , bãi đất trống, vẽ nguệch ngoạc trong tuyết, là một miền Nam, thể thấy tuyết vẫn vui mừng.
Hoàng Hi Dung lâu đó cầm áo khoác lông vũ của Tiêu Dương , càu nhàu với Tiêu Dương đang ghế: "Trời lạnh thế , còn uống rượu nữa, mặc áo khoác . Bị cảm thì ?"
Tiêu Dương ha ha nhận lấy áo lông vũ mặc .
"Tiêu Dương, lời trai em chỉ là lời lúc say thôi, đừng cảm thấy áp lực. Anh vẫn còn đang học, mấy chuyện đó quá sớm."
Hoàng Hi Dung , từ bên bê một chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh Tiêu Dương, hai tay trong tay.
"Em xem đất gì?" Tiêu Dương chỉ bãi đất trống bên ngoài.
Hoàng Hi Dung hề để ý bãi đất trống bên ngoài chữ, ánh mắt theo ngón tay Tiêu Dương sang, lúc mới thấy bãi đất trắng xóa gạch loạn mấy chữ tiếng Anh.
【Willyoumarryme?】
Hoàng Hi Dung nhịn : "Đây là lời cầu hôn của ?"
"Cái qua loa quá mất."
Tiêu Dương lớn: "Có cần thêm màn quỳ một chân xuống ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-429.html.]
Hoàng Hi Dung lắc đầu: "Em đùa thôi, em chỉ mong chúng thể luôn ở bên , em mơ ước những điều đó. Càng bận tâm đến cách cầu hôn nào, những thứ hình thức xa vời quan trọng bằng việc cùng nắm tay vượt qua thứ."
Hoàng Hi Dung hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiêu Dương một nữa: "Chỉ cần thật lòng với em, một lòng một với em, trăng hoa..."
Tiêu Dương ho khan hai tiếng: "Đương nhiên , đương nhiên là thật lòng với em..."
"Hi Dung, là em sang Mỹ học thạc sĩ ."
"Sang Mỹ, sẽ tìm cách giúp em tìm một trường đại học ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tiêu Dương nắm tay Hoàng Hi Dung: "Em ?"
Hoàng Hi Dung mở to đôi mắt , khẽ nhíu mày: "Anh chuyển chủ đề nhanh quá , em vòng phỏng vấn , tự nhiên em sang Mỹ?"
"Vả , em và đều ở đây, em sang đó lạ nước lạ cái..."
Hoàng Hi Dung nhạy bén nhận Tiêu Dương chút : "Tiêu Dương, chuyện gì giấu em ?"
Hôm nay, việc Hoàng Đức Vũ nhắc đến chuyện càng khiến Tiêu Dương cảm thấy bất an, bản đang nhảy múa dây thép, chuyện gì đến sớm muộn cũng sẽ đến.
Anh ước siêu năng lực.
Có thể khiến hai đều chung sống hòa bình.
chuyện cũng chỉ thể nghĩ thôi...
"Anh gì chuyện gì giấu em, mặt em lúc nào cũng chân thật ."
"Vậy thì tại em sang Mỹ học thạc sĩ?"
"Anh đang nghĩ, nếu học chuyên ngành tiếng Anh, là nghiên cứu giáo dục, thì chi bằng kết hợp Đông Tây, thể nước ngoài xem ."
"Chuyện lúc đó em thật cũng cân nhắc, nhưng như em , bên đó lạ nước lạ cái, nhà đều ở trong nước, hơn nữa chi phí bên đó cao..."
Tiêu Dương : "Được , thì , cứ ở trong nước, chúng cứ ở bên ."
Hoàng Hi Dung tựa đầu vai Tiêu Dương: " . Em mới thích yêu xa."
Hai trò chuyện, ngắm cảnh tuyết rơi, dường như lâu lắm hai mới thể yên tĩnh trò chuyện như .
Tiêu Dương ôm vai Hoàng Hi Dung: "Đã tìm địa điểm cho trung tâm đào tạo ?"
Hoàng Hi Dung: "Tìm , về sẽ ký hợp đồng, đặt cọc cũng xong. Vốn dĩ sớm một chút, nhưng tìm việc cho Phan Dao, em ở trông chừng, em thật sự yên tâm. Anh xem, đồng ý chuyện ."