Bây giờ điểm mấu chốt ở hai mươi phần trăm cổ phần trong tay Tần Vĩnh Quân. Tiêu Dương chuẩn một khoản tiền mặt lớn, đợi là để học Hà Thủ Phương dùng tiền đập!
Chỉ cần trở thành cổ đông lớn, triệu tập hội đồng quản trị, phát hành thêm cổ phiếu, pha loãng cổ phần trong tay Tôn Thừa Tông, như cũng coi như nắm Tập đoàn Đỉnh Thái.
Bây giờ những đơn vị thể cạnh tranh tiền mặt với nhiều, nhà họ Tôn chắc chắn trong đó, Tập đoàn Đại Hằng thì càng đáng xách dép.
“Tiêu Dương?... Tiêu Dương?”
Châu Dĩnh thấy Tiêu Dương nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt khó chịu, trong lòng lo lắng.
“Tiêu Dương, chứ?”
Tiêu Dương hồn: “Ồ! Không , nãy lơ đãng thôi.”
Nói xong, nặn nụ : “Có ngoài dạo chơi ?”
Châu Dĩnh lắc đầu: “Ôi, hôm nay em ngoài , phiền c.h.ế.t .”
Tiêu Dương thắc mắc: “Sao ?”
Châu Dĩnh chỉ Chu Hằng Sinh đang tưới hoa: “Ông nội em Kinh Thành thăm họ hàng, máy bay bay lát nữa, tí nữa dọn hành lý.”
Tiêu Dương: “Đột ngột ?”
Châu Dĩnh ủ rũ: “ , em ông già phiền c.h.ế.t , hỏng hết kế hoạch của em . Phải đợi đến Tết Nguyên Tiêu mới về, lúc đó khai giảng !”
Tiêu Dương an ủi: “Người già bây giờ sức khỏe , còn nhiều, em cứ ở bên ông .”
Châu Dĩnh vòng tay ôm cổ Tiêu Dương: “ mà em ở bên cơ.”
Tiêu Dương : “Về đến trường chúng thể ngày nào cũng ở bên , câu rằng: Hai nếu tình yêu bền lâu, cần sớm tối bên .”
Châu Dĩnh chút khó xử: “ em vẫn đưa đồ cho chú dì mà.”
Tiêu Dương trong lòng chột , đêm giao thừa Trương Lộ mới đến nhà, hai ngày, Châu Dĩnh suýt nữa đến nhà.
Đường Ái Liên lúc đó sẽ tự xử lý thế nào.
Thế còn cảm ơn Chu Chí Hằng cứu một mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-387.html.]
Tiêu Dương cố vẻ bình tĩnh, giọng điệu thoải mái: “Không nhất thiết là Tết Nguyên Đán mà, em vội gặp phụ ?”
Châu Dĩnh khẽ đánh Tiêu Dương: “Gì mà em vội, chẳng mua nhiều đồ như . Em vẫn đưa cho chú dì mà.”
Tiêu Dương tùy tiện đáp: “Vậy thì đợi Tết Nguyên Tiêu . Tết Nguyên Tiêu cũng là ngày lễ mà.”
Đi cùng Châu Dĩnh trò chuyện một lúc, điện thoại nhận một tin nhắn, Tiêu Dương trợn to mắt, đưa tin nhắn tay cho Châu Dĩnh xem.
“Ơ? Lưu Khải bảo ngày mai đến dự tiệc sinh nhật của , em giúp nhớ xem, với lắm ?”
Rất nhanh, điện thoại Châu Dĩnh cũng rung lên, là Đổng Hạo gửi đến.
“Bạn học Châu Dĩnh. là lớp trưởng Đổng Hạo, bạn lưu điện thoại của . Lưu Khải tổ chức tiệc sinh nhật, hỏi bạn đến ?”
Tiêu Dương Châu Dĩnh, vẻ mặt gian xảo: “Trả lời ! Cứ nhất định sẽ đến!”
--- Chương 235: Ngạc Thành F3 ---
[Nhà hàng hải sản Từ Ký]
Từ Dương lái chiếc Crown của cha , Tiêu Dương ghế phụ, Hà Tiểu Ba ghế . Xe đỗ trong bãi đậu xe của nhà hàng hải sản Từ Ký, ba mở cửa sổ, ngậm thuốc phì phèo nhả khói.
“Lưu Khải hẹn hai chứ hẹn , hai gọi đến gì.” Hà Tiểu Ba phì khói từ mũi, vẻ mặt khó chịu.
Lưu Khải tổ chức tiệc sinh nhật tại nhà hàng của nhà Từ Dương, mở tiệc linh đình, mời các bạn học cấp ba cũ, mời của lớp ba bọn họ, và cả của lớp Tiêu Dương, duy chỉ thiếu Hà Tiểu Ba.
Hà Tiểu Ba cho rằng tên đó coi thường : “Mẹ kiếp, cha nó tù mà giờ còn màu! Đến cả lão đây còn coi thường nó, nó lấy tư cách gì mà trò với hai em tao, bây giờ nó đang tát mặt tao đấy!”
Từ Dương dụi đầu thuốc lá: “Nhà hàng của nhà , dù đến thì nó thể gì?”
Tiêu Dương vốn dĩ tâm trạng đến, với tên đó, cũng chỉ khách sáo đôi câu ở trường. Thật sự là Tết rảnh rỗi việc gì , nếu Từ Dương lôi kéo, thà rằng ở nhà đánh mạt chược với Hồ Tuệ Quân và bọn họ còn hơn.
Ít nhất Tô Thi Vũ và Dương Nhã Vân còn mắt!
Thua một ít tiền để no mắt cũng tệ.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trong xe khói thuốc mù mịt, mở cửa sổ cũng tản hết khói, Tiêu Dương mở cửa xe để thông khí: “Được , đừng lề mề nữa, đến thì đến , là lên đó bảo khiêng kiệu tám khiêng đến đón lên nhé.”
Hà Tiểu Ba là tiến lùi, suy nghĩ đổi nhanh: “Đi thì ! Dù cũng trả tiền, hôm nay lão đây ăn uống nhiều một chút, giúp nhà Từ Dương tăng thêm doanh thu.”
Ba bước nhà hàng, tên Lưu Khải mà đặt một phòng bao lớn nhất. Đẩy cửa , bên trong mười mấy .