Mãi đến khi chiếc xe dần biến mất khỏi tầm mắt, Tần Mộng Nghiên mới sực tỉnh một lúc lâu.
"He he he, hai mươi tiếng đồng hồ, đích vác hành lý, thật là vất vả cho !"
"Trái tim đúng là rộng lớn!"
--- Chương 228: Hàng A! Hàng nhái 1:1 ---
Tiêu Dương lái xe từ Bằng Thành về đến nhà, đậu xe xong thì thấy Từ Dương và Hà Tiểu Ba đang xổm ở cầu thang hút thuốc, đất đầy tàn thuốc lá.
Tiêu Dương bước tới: "Sao lên nhà ?"
Hà Tiểu Ba nhả một làn khói, khóe miệng lạnh: "Mùng một Tết mà tụi lên nhà ?"
"Mày giờ ghê gớm quá , sai tao mua pháo hoa, sai Từ Dương mang thuốc lá, rượu, đến, còn mày thì chẳng chạy mà hưởng thụ, hai thằng tao cứ đây đợi ngốc nghếch."
Từ Dương cũng than vãn: "Mày thế, điện thoại cũng , c.h.ế.t cóng ."
Tiêu Dương lớn: "Thôi , chiều nay chút việc bận. Sao , đồ ?"
Hà Tiểu Ba chỉ một đống pháo hoa ở cầu thang: "Kia kìa!"
Từ Dương cầm chìa khóa xe Crown: "Thuốc và rượu ở xe, với tao chuyển."
Tiêu Dương và Hà Tiểu Ba theo Từ Dương đến xe Crown. Cốp xe mở , bên trong chất đầy thuốc Hòa Thiên Hạ, Maotai, Ngũ Lương Dịch.
Tiêu Dương rút hai cây thuốc Hòa Thiên Hạ ném sang một bên: "Hai cây các lấy mà hút. Còn thì giúp mang lên lầu."
Hà Tiểu Ba đầy tò mò: "Chú năm nay ăn vận chuyển lắm hả?"
Hà Tiểu Ba và Từ Dương bình thường ở trường, cả hai đều Tiêu Dương bây giờ thực sự "phất" lên .
Tiêu Dương thói quen khoe khoang mặt em, thờ ơ : "Nghe bố cũng khá, năm nay thị trường , ông vay tiền mua thêm mấy chiếc xe nữa. Mấy thứ đều là bố tặng cho các tài xế quyền Tết."
Từ Dương Tiêu Dương với cả cây đồ Hermes: "Cả bộ Hermes của mày là hàng thật ?"
Tiêu Dương cúi xách rượu trắng, lặp lời lẽ mà dùng để đối phó Đường Ái Liên: "Hàng A! Ông chủ đó họ gia công cho Hermes! Hàng nhái 1:1!"
Hà Tiểu Ba phấn khích: "Giá cả hợp lý ? Đến lúc đó tao đưa đo cho mày, mày kiếm cho tao mấy bộ !"
Tiêu Dương xách rượu trắng khà khà: "Được thôi, tiện thể tao cũng mua ví và thắt lưng cho tụi mày , ở xe , lát nữa xuống tao đưa cho."
Hà Tiểu Ba vui vẻ vỗ vai Tiêu Dương: "Được đấy! là em, chuyện quên tụi tao."
Anh một tay xách túi thuốc lá, ba chân bốn cẳng chạy lên lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-376.html.]
Ba mang thuốc và rượu lên lầu. Tiêu Dương đang định gõ cửa thì Từ Dương kéo tay : "Tụi tao , Tết nhất nhà khác. Cứ ở nhà đợi mày."
Hà Tiểu Ba gật đầu theo: "Tụi tao xuống đây."
Tiêu Dương : "Trong nhà ai , với tụi mày gặp bố tao bao giờ , đến thì chơi chút ."
Vừa dứt lời, Tiêu Sơn mở cửa, thấy Từ Dương và Hà Tiểu Ba.
"Ôi! Hà Tiểu Ba! Từ Dương! Hai thằng nhóc tụi bây hả! Lại đây đây, nhà chơi chút ."
Từ Dương và Hà Tiểu Ba chào chú một tiếng, đành cứng họng ôm đồ nhà.
Tiêu Sơn tủm tỉm đến bàn : "Lại đây đây, uống ."
Đường Ái Liên từ nhà bếp , thấy Từ Dương và Hà Tiểu Ba, cũng nở nụ :
"Ôi chao, hai thằng nhóc tụi bây hả, lâu lắm gặp , , giờ tụi bây đang học ở ?"
Hà Tiểu Ba và Từ Dương , lí nhí đáp: "Học viện Nga Thành...."
Đường Ái Liên : "Học viện Nga Thành .... bảo hai đứa tụi bay bình thường chịu khó học hành tử tế...."
Tiêu Dương ngắt lời Đường Ái Liên: "Mẹ! Người học ở Học viện Nga Thành cũng mà, gần nhà, tỷ lệ việc cao, hôm nay là mùng một Tết mà...."
Đường Ái Liên lúc mới sực tỉnh, bà đang xem hai nhóc như Tiêu Dương mà phê bình.
"Được , dì chỉ đùa thôi, nhưng mà các cháu lên đại học cũng học hành chăm chỉ đấy nhé."
Hà Tiểu Ba và Từ Dương vội vàng gật đầu.
Tiêu Sơn cầm chén lên: "Dì chuyện thẳng tính, các cháu đừng để bụng, đây đây, uống ."
Hà Tiểu Ba và Từ Dương đành gượng gạo bàn .
Tiêu Sơn quan tâm hỏi: "Bố các cháu dạo vẫn khỏe chứ? Dì chú hình như cũng hơn một năm gặp họ. Từ Dương, nhà cháu kinh doanh nhà hàng ?"
Từ Dương nhận lấy chén : "Cháu cảm ơn chú Tiêu, cháu tự lấy ạ...... Kinh doanh nhà hàng cũng khá , chỉ là Tết thì bận hơn chút."
Tiêu Sơn đưa một chén cho Hà Tiểu Ba: "Tiểu Ba, nhà cháu vẫn mở cửa hàng điện thoại ?"
Hà Tiểu Ba vội vàng nhận lấy chén : "Cháu cảm ơn chú Tiêu, ạ, vẫn đang mở ạ...."
Tiếp đó, Tiêu Sơn một tràng quan tâm.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Chú nhớ bố Từ Dương tửu lượng lắm, hồi chú uống với ông một , ông chuốc say đến nỗi ngày hôm xuống giường !"