Trương Lộ xông tới, vẻ mặt lo lắng: "Tiêu Dương! Anh chứ!"
Tiêu Dương nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay nhỏ của Trương Lộ: "Không ."
Người đàn ông thấy cặp chó má hổ mà còn trò mặt , tức giận kìm .
"Mày cái đồ thối nát! Mày cái đồ dâm đãng! Mày c.h.ế.t !"
Lại gào lớn một tiếng, một cú đ.ấ.m vung về phía Trương Lộ!
Tiêu Dương tay trực tiếp nắm chặt nắm đ.ấ.m của , bình thản :
"Cú đ.ấ.m đánh , nhận. Anh còn đánh phụ nữ?"
"Chuyện tình cảm thể ép buộc, những thứ thể cho cô , bây giờ thể cho ."
"Anh đừng cảm thấy cô là phụ nữ tồi, mỗi đều quyền lựa chọn hạnh phúc mà cho là đúng."
"Cơn giận dữ điên cuồng vì bất lực chẳng tác dụng gì."
"Nếu thể cho cô hạnh phúc, hôm nay sẽ xuất hiện ở đây."
Người đàn ông điên cuồng gào thét: "Anh đừng tưởng vài đồng tiền thối mà gì thì ! Anh là gian phu, cô là dâm phụ! Cặp chó má chúng mày, cặp gian phu dâm phụ chúng mày! Chúng mày xong đời , tao sẽ cho cả trường ! Tao sẽ cho cả thế giới ! Con đàn bà mặt dày đến mức nào, cô đúng là đồ dâm đãng! Đồ tiện nhân! Tao sẽ công khai chuyện của chúng mày..."
Tiêu Dương thể thêm nữa, một cái tát mặt :
"Tao nhịn mày lâu lắm ! Đt! Đồ bỏ !"
"Tao lý lẽ khuyên nhủ mày bằng hết lời, mày ở đây lên cơn điên, về nhà soi gương , mày điểm nào sánh với Kim Thành Vũ của Bằng Thành tao?"
"Thật là vô lý hết sức, phí công tao nuôi mộng thầy giáo dạy dỗ con ."
Tiêu Dương một cước đá văng tên khốn , với Trương Lộ: "Em về ký túc xá thu dọn đồ đạc, đừng ở đây nữa."
Trương Lộ lo lắng Tiêu Dương: "Em lo cho ..."
Tiêu Dương lớn một cách hào sảng: "Kiều Phong bôn tẩu giang hồ bao nhiêu năm nay, sợ loại tiểu nhân hèn mọn !"
Nói xong giả vờ tát đàn ông đó: "Xem Giáng Trùng Thập Bát Chưởng!"
Người đàn ông mặt đất, thấy Tiêu Dương vung tay tới, vội vàng lấy tay che mặt...
Trương Lộ thấy Tiêu Dương trò hề mà còn bật ...
Từ xưa bạc tình nhiều gái, đa tình trai chỉ ôm hận sầu...
Trương Lộ yên tâm, về ký túc xá thu dọn hành lý.
Mưa xối xả dần biến thành mưa phùn, Tiêu Dương rút thuốc , châm một điếu, với đàn ông vẫn đang mặt đất:
"Ê, hút một điếu ?"
Người đàn ông ánh mắt hung dữ chằm chằm Tiêu Dương, nghiến răng nghiến lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-296.html.]
Tiêu Dương nhả khói, thở dài một : "Ban đầu thật sự nghĩ thành vai phản diện, ít nhiều cũng chút áy náy."
" mà cái dáng vẻ khốn khổ của thế , là loại tiểu nhân giở trò lưng, trong lòng dễ chịu hơn nhiều ."
"Ban đầu thật sự cô bạn trai, khi 'ngủ' xong mới ..."
Người đàn ông gào lớn một tiếng, dậy, xông về phía Tiêu Dương...
Tiêu Dương với tốc độ nhanh như chớp giật, một cú đá nhẹ khiến đàn ông đó ngã lăn đất.
Hút sâu một thuốc, phát hiện đầu thuốc mưa ướt, lấy một điếu khác, châm lửa:
"Vừa nãy đến nhỉ?"
"À~ khi 'ngủ'... đúng , chính là xong mới ..."
Nói xong Tiêu Dương tặc lưỡi: "Cái cảm giác bay bổng lên bầu trời xanh đó, cả đời chắc bao giờ cảm nhận ..."
Người đàn ông mắt trợn tròn, hai nắm đ.ấ.m siết chặt cứng, răng nghiến đến nỗi như vỡ ...
Tiêu Dương khinh miệt đàn ông đó một cái: "Loại như , thì hủy hoại, thế mà cũng tự xưng là đàn ông ?"
Nhả một làn khói dày đặc: "Lộ Lộ cái cô gái , khá thích... miêu tả thế nào nhỉ..."
"Làm tình giỏi, bám dính..."
"Anh đấy, là thích ' vướng bận', với cô gái như ,
cực kỳ hợp!"
Người đàn ông nhịn nữa, mặt úp xuống đất, giữa vũng nước mưa lóc thảm thiết!
Tiêu Dương thấy Trương Lộ vẫn xuống lầu, tha cho đàn ông mặt, thậm chí còn hát:
"Anh thấy ~ hôm qua cô trong vòng tay , nước mắt lẫn nụ ~"
"Đàn ông ~ chỉ phụ nữ bên cạnh mới ~"
Một bài hát kết thúc, Trương Lộ xách hai vali lảo đảo xuống lầu.
Tiêu Dương tới nhận lấy vali, mở cốp , ném hành lý .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tiêu Dương và Trương Lộ lên xe, khởi động xe, mở cửa kính, ném xuống một tấm danh mà Trịnh Hạo khoe khoang khắp nơi ngày hôm qua:
"Trước đây lựa chọn nào khác, đành . Bây giờ , ngờ khó đến !"
" là đạo đức suy đồi!"
"Cứ nhất định ép loại , đây là danh của , hoan nghênh thời gian đến gây sự với ."
Chiếc xe bắt đầu đầu, đàn ông đó vẫn thể thấy tiếng trong xe.
"Lộ Lộ... thích gọi em như ?"