Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:54:08
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hít hà ~ Nghe những lời , Hạ Trường Hải thầm hít một khí lạnh. Ngay đó, một cảm giác phấn khích khó kìm nén dâng trào trong lòng như thủy triều! Phải rằng, đó chính là Thần Lợn trong truyền thuyết! Đừng là kiếp , ngay cả trở về kiếp , Hạ Trường Hải cũng từng thấy mặt thật của Thần Lợn.

 

Trước đây từng xảy một chuyện thế , Làng Ninh Hạ chín thanh niên, vác hai cây sào, dẫn theo ba con ch.ó săn, cùng lên núi săn bắn. Kết quả là động tĩnh lớn, thậm chí còn kinh động đến quân đội! Cuối cùng là một kết cục thảm khốc 8 c.h.ế.t 1 tàn tật, từ đó về , một thời gian, hễ nhắc đến lợn rừng là sợ hãi.

 

Mà họ, chính là gặp Thần Lợn!

 

Triệu Nhị Lưu đổi tư thế, chậm rãi : “Thật hôm đó định tìm con gấu đen đó…”

 

Cùng với lời kể chậm rãi của Triệu Nhị Lưu, Hạ Trường Hải mới dần rõ ngọn ngành chuyện. Trước đó, vì bên lâm trường việc, Hạ Trường Hải nhờ nhắn Triệu Nhị Lưu rằng đợi bên xong việc sẽ cùng tìm con gấu đen đó.

 

Hạ Trường Hải là một lễ nghĩa, dù thì ban đầu hẹn buổi chiều cùng lên núi vây săn, kế hoạch đổi thì lẽ thông báo cho đối phương một tiếng. Theo Hạ Trường Hải thấy, Triệu Nhị Lưu đúng là gan lớn thật, mang chó săn mà dám một săn, cũng tự xem bản lĩnh đó . Lý lẽ , chỉ cần là đầu óc bình thường đều thể hiểu . Trong cái thời tiết băng tuyết , còn canh gác bên ngoài cả một đêm, chó săn để dấu, thì tìm gấu đen ở ?

 

Hạ Trường Hải quên, Triệu Nhị Lưu căn bản bình thường! Suy nghĩ của Triệu Nhị Lưu, so với thường, quả thực là một trời một vực. Anh thấy Hạ Trường Hải thời gian, liền nghĩ tự lên núi thử . Trong mắt , tìm gấu đen là chuyện khó khăn gì. Gấu đen khi ngủ đông tỉnh giấc khác với các mùa khác, mùa thu tích mỡ, chúng dự trữ đủ năng lượng trong cơ thể, vội vàng tìm kiếm thức ăn. Nhiệm vụ hàng đầu của chúng là tìm một nơi để tiếp tục ngủ đông. Triệu Nhị Lưu cảm thấy, chỉ cần để ý nhiều đến các hốc cây và hang đất, chắc chắn sẽ tìm dấu vết của gấu đen!

 

Với suy nghĩ như , Triệu Nhị Lưu tìm kiếm núi mấy ngày liền. Dương Ngọc Phượng mắt cái kiểu “ việc đàng hoàng” của Triệu Nhị Lưu, nhưng thấy mang về 400 đồng, cũng gì thêm. Dù , bình thường một tháng cũng chắc kiếm 400 đồng. Coi như là cho Triệu Nhị Lưu nghỉ phép một thời gian .

 

Ban đầu, Triệu Nhị Lưu mỗi ngày chỉ khắp nơi tìm hốc cây, hang đất, thứ đều vẻ bình thường. Cho đến một ngày, như quỷ thần xui khiến mà đến một ngọn đồi từng đặt chân tới. Anh nghỉ ngơi một lát gốc cây. Khi Hạ Trường Hải những điều , Triệu Nhị Lưu bên bắt đầu ngáy khò khò. Ngủ ở nơi hoang sơ hẻo lánh, còn thể ngắm bộ Làng Ninh Hạ, Triệu Nhị Lưu e rằng là duy nhất! Dù cho Hạ Trường Hải mười lá gan, cũng dám ngủ núi mà bất kỳ sự phòng nào, chẳng khác nào tự dâng cho lũ dã thú trong núi!

 

Triệu Nhị Lưu thì đang ngủ mơ màng, cảm thấy mặt ngứa ngáy, mấy đưa tay gạt nhưng gạt , tức đến mức định mở mắt. Vừa mở mắt thì xong , một con lợn rừng to lớn ngay mặt, cái mũi ngừng đánh mặt , phát tiếng “khụt khịt khụt khịt”. Cảm giác ngứa ngáy ban nãy, hóa là do lông cứng mũi lợn rừng gây .

 

Chắc con lợn rừng cũng ngờ “con mồi” còn tỉnh. Triệu Nhị Lưu đột nhiên bật dậy, một một lợn trừng mắt , cứ thế đối mặt mấy chục giây. Cuối cùng Triệu Nhị Lưu vẫn giữ bình tĩnh, một tiếng hét lớn, ba chân bốn cẳng chạy trối chết! Tốc độ đó, e rằng cả đời cũng từng chạy nhanh đến thế.

 

“Cái răng là do con lợn đó va đá mà gãy.”

 

Sự thật chứng minh, con bộc phát tiềm năng cũng thể chạy nhanh hơn con lợn rừng bốn chân. Nếu Triệu Nhị Lưu may mắn, lợn rừng húc một phát đống tuyết, cộng thêm nanh lợn rừng thương, đau đến mức chạy loạn khắp nơi, nào còn tâm trí mà tìm gây sự với , chừng bỏ mạng ở đó !

 

Triệu Nhị Lưu cầm chén bàn, uống cạn một , vẻ mặt đầy mong đợi : “Anh em, là chúng vây con lợn đó ?” Có thể săn lợn rừng, đó là chuyện mười năm cũng khó gặp ! Ít nhất Hạ Trường Hải từng gần Làng Ninh Hạ từng xuất hiện lợn rừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-71.html.]

 

“Chuyện đừng vội.” Hạ Trường Hải cau mày, cẩn thận chiếc nanh tay: “Muốn vây săn lợn rừng, đơn giản như chú nghĩ .” “Thế , chú cứ ở nhà nghỉ ngơi , hỏi thăm ông Chu một chút tình hình.” “Đợi thứ chuẩn xong xuôi, sẽ gọi chú cùng.”

 

Lúc Dương Ngọc Phượng từ bên ngoài , cằn nhằn: “Anh em, thế khác gì , mấy lời vô thưởng vô phạt ai mà hiểu nổi.” “ cũng ngăn nổi .”

 

Hạ Trường Hải : “Cái dễ thôi, đợi chú chạy lung tung, chị dâu cứ với , lên núi sẽ dẫn chú .”

 

Dương Ngọc Phượng : “Thế thì quá! Nếu chú còn lời, cứ để chú ở nhà một .”

 

“Đừng đừng, em trai của ơi, đảm bảo sẽ lời.” “Chú tuyệt đối đừng bỏ rơi đấy nhé.”

 

Hạ Trường Hải khéo léo từ chối lời đề nghị ở ăn cơm của đối phương, trở về nhà, gọi Vương Hy Đống, thể , mang theo một ít quà, trực tiếp đến nhà ông Chu. Thằng Vương Như Hải hiếu động, nên cũng dẫn nó cùng.

 

Triệu Nhị Lưu từng hỏi ý kiến ông Chu, nhưng một việc, vẫn tự hỏi cho rõ. Thần Lợn là con mồi bình thường. Thứ , Hạ Trường Hải còn từng đối phó qua. Nghe ghê gớm lắm! Nếu xem xét kỹ lưỡng rủi ro, Hạ Trường Hải thật sự dám hành động tùy tiện! Chỉ cần sơ suất một chút, và Vương Hy Đống dù mười cái mạng cũng đủ đền!

 

Ở phía nam Làng Ninh Hạ, nơi khác biệt so với khu trung tâm làng nhộn nhịp. Cái sân nhà Chu Hữu Tài, luôn toát lên một cảm giác lạnh lẽo vắng vẻ. Hạ Trường Hải ngoài tường, kéo giọng lớn tiếng gọi: “Anh Chu! Em là Hạ Trường Hải đây, ạ?”

 

“Cửa khóa, cứ thẳng !”

 

“Được thôi ạ!”

 

Mèo Dịch Truyện

Hạ Trường Hải bước sân, Chu Hữu Tài trông hề ngạc nhiên chút nào. Chu Hữu Tài lau mồ hôi trán, : “Trên bàn , tự rót mà uống, mới xong việc trong tay.”

 

“Ông xem ông kìa, thể để ông tiếp đãi chúng cháu , thì về nhà sẽ cha cằn nhằn đến c.h.ế.t mất.” Hạ Trường Hải miệng , tay chân nhanh nhẹn rót bốn chén . Vương Hy Đống mặt đầy nịnh nọt xích gần, nhận lấy cái rìu trong tay Chu Hữu Tài, ngừng khen cây rìu . Trong đó đương nhiên lý do về lễ nghĩa, quan trọng hơn là, đó Vương Hy Đống thấy Hạ Trường Hải lấy nanh lợn rừng từ chỗ Triệu Nhị Lưu, còn về chuyện Thần Lợn. Bây giờ chỉ cảm thấy tràn đầy sức lực, đến cả chỗ sưng tấy ở m.ô.n.g cũng còn cảm thấy đau nữa !

 

Mấy bận rộn một hồi, cuối cùng cũng xuống.

 

 

Loading...