Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 341

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:29:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm dần về khuya, lúc kéo con lợn rừng cô độc xuống núi thì rõ ràng là thực tế. Nó cũng chẳng thứ gì quá quý giá, cần tốn công tốn sức đến . Đàn chó săn cũng cần cho ăn. Sau khi xử lý sơ qua vết thương cho lũ chó, Hạ Trường Hải liền gọi Vương Hỷ Đống, Triệu Nhị Lưu, cùng lũ chó xuống núi.

 

Một canh giờ , mấy họ trở về xe chân núi. Lần chó thương, Hạ Trường Hải yên lòng nên giao tay lái cho Triệu Nhị Lưu, còn thì cùng Vương Hỷ Đống ở khoang xe bầu bạn với lũ chó săn. “Lái cẩn thận một chút nhé, Triệu.” Hạ Trường Hải đặc biệt dặn dò. “Cậu cứ yên tâm , chắc chắn là vững vàng.” Triệu Nhị Lưu vỗ n.g.ự.c cam đoan, trông tự tin. Cái khí thế đó khiến Hạ Trường Hải và Vương Hỷ Đống trong lòng phát sợ, chỉ sợ cao hứng quá, lái xe xuống mương. Vương Hỷ Đống : “Anh, là để em lái .” “Chạy chậm còn hơn là lật xe.” Hạ Trường Hải cách đây lâu dạy Vương Hỷ Đống lái xe. Thực , cái thứ gọi là ô tô , cái khó là kỹ năng lái, mà là luật giao thông. Lái xe thì dễ, trừ điểm thì khó. Nếu bằng lái thể trừ điểm vô hạn, ai cũng thể trở thành tài xế lão luyện. May mà ở cái vùng thôn quê hẻo lánh , đừng là cảnh sát giao thông, ngay cả một tấm biển báo đường cũng . Vương Hỷ Đống mất nhiều thời gian học cách lái xe, chỉ là vẫn thực sự thành thạo. Hạ Trường Hải do dự một chút, cuối cùng lắc đầu: “Không , cứ để lái .” “Dù cũng là tài xế xe tải lâu năm ở nhà máy cũ, chắc vấn đề gì .” Giống như những lão làng kinh nghiệm trong làng, Triệu Nhị Lưu đây cũng bất cứ việc gì thể . Hạ Trường Hải từng khác , từng lái xe tải lớn ở nhà máy cơ khí, nữa vì tự ái, mà là do gặp đợt cải cách tài sản quốc hữu, lúc đó sa thải chỉ , những ô dù hoặc vận may thì cơ bản đều chuyển nghề.

 

Sự thật cũng đúng như Hạ Trường Hải , Triệu Nhị Lưu đáng tin cậy trong những việc khác, nhưng lái xe thì thực sự giỏi. Rõ ràng là đoạn đường gập ghềnh, hề để xe c.h.ế.t máy dù chỉ một . Đừng tưởng chuyện đơn giản, xe của thời đại , chất lượng kém xa so với đời , bình thường trông chắc chắn bền bỉ, nhưng một khi gặp tình huống đặc biệt, ví dụ như tình trạng đường xá hiện tại, khi tốc độ thể tăng lên, dễ c.h.ế.t máy. Triệu Nhị Lưu hề để xe c.h.ế.t máy một nào, kỹ thuật lái xe quả thực gì để chê. Tuy nhiên, kỹ thuật cũng nghĩa là sẽ xảy chuyện ngoài ý . Sau khi lái xe hơn hai mươi phút, Hạ Trường Hải và Vương Hỷ Đống ở phía chỉ cảm thấy chiếc xe đột ngột phanh gấp, đó dừng giữa đường. Hạ Trường Hải vươn tay vỗ thành xe phía , gọi: “Anh Triệu, chuyện gì ?” “Xe hình như hỏng !” Xe hỏng ư? Lời khiến Hạ Trường Hải trong lòng chợt thắt , vội vàng nhảy xuống xe.

 

Lúc Triệu Nhị Lưu cầm hộp dụng cụ từ trong buồng lái bước . “Vấn đề nghiêm trọng ?” Nơi hoang sơn dã lĩnh , cứu hộ khẩn cấp, nếu là hỏng hóc lớn thì phiền phức to . Trời lạnh buốt, trong đêm khuya khoắt, bộ về chắc sẽ mỏi rã rời cả hai chân! Không thêm lời nào, Triệu Nhị Lưu cầm đèn pin chui xuống gầm xe kiểm tra một lát, gọi lớn: “Không vấn đề gì lớn, lát nữa là sửa xong thôi!” Nghe thấy lời , Hạ Trường Hải trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sửa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-341.html.]

Triệu Nhị Lưu ở gầm xe sửa xe, Hạ Trường Hải tự nhiên thể yên. Anh tìm một góc khuất gió, châm một điếu thuốc hút. Thấy cảnh , Vương Hỷ Đống cũng từ thùng xe , cùng Hạ Trường Hải cảnh giác. lúc hai hút xong một điếu thuốc, Triệu Nhị Lưu từ gầm xe bò , “Sửa xong , mấy con ốc trờn ren, lát nữa cái khác, giờ thì tạm dùng .” Hạ Trường Hải gật đầu, đang định xe thì đột nhiên! Đàn chó săn trong thùng xe bỗng nhiên sủa điên cuồng, “Gâu gâu gâu…” Chưa đợi ba kịp phản ứng chuyện gì đang xảy , một bóng đen “vụt” một cái lướt qua phía , Vương Hỷ Đống mắt tinh, lập tức dùng đèn pin rọi tới, “Là báo!”

 

Báo ư?! Nghe Vương Hỷ Đống , Hạ Trường Hải trong lòng chợt rùng . Dù xét về mức độ đe dọa đối với con , báo so với sư tử, hổ lớn các loại động vật ăn thịt lớn thì kém xa. Thế nhưng! Nó cũng tuyệt đối là một loài dễ chọc. Ở nơi hoang dã mà thứ nhắm tới, nhẹ thì thương, nặng thì sẽ mất mạng! Vì Hạ Trường Hải tuyệt đối dám lơ là. Nghĩ , Hạ Trường Hải theo bản năng sờ lưng. Kết quả sờ . Lúc nãy xuống xe vội, ngờ sẽ gặp nguy hiểm, s.ú.n.g vẫn còn trong thùng xe, mang theo . May mà con báo cũng ý định thương, “vút” một cái lướt qua mặt, chạy thẳng lên núi. Tốc độ nhanh đến nỗi Triệu Nhị Lưu còn kịp phản ứng, đến khi ngẩng đầu thì chỉ còn một bóng mờ xa dần.

 

Tuy nhiên, Triệu Nhị Lưu phản ứng kịp nghĩa là đàn chó săn phản ứng. Thực khi Vương Hỷ Đống lên tiếng, lũ chó săn động tĩnh , chỉ là âm thanh tại chỗ hỗn tạp, mùi dầu máy nồng, nên mới cảnh báo sớm. Đến khi Vương Hỷ Đống kêu lên, Tiểu Bạch Long như điện giật, lập tức bật dậy, hai chân đạp đất, lưng cong lên, đầu chó thò khỏi thùng xe, mượn chân giữ vững cơ thể, bộ động tác gọn gàng nhảy khỏi xe. Tiếp đó, các con ch.ó săn khác cũng lượt nhảy khỏi thùng xe, lũ lượt đuổi theo. Hạ Trường Hải ngoài xe, đợi khi phát hiện hành động của đàn chó thì một nửa trong chúng lên núi . Lúc gọi dừng thì kịp nữa, cố gắng chặn ngược còn thể khiến tình hình nguy hiểm hơn. “Mau! Lên xe hết, nhanh chóng đuổi theo!” Hạ Trường Hải lo lắng hô.

Mèo Dịch Truyện

 

Trên đường, Triệu Nhị Lưu nghi hoặc hỏi: “Này em, con báo vấn đề gì ?” Trước đây chó săn trong núi đuổi hươu lớn đều thuận lợi, giờ một con báo khiến Hạ Trường Hải căng thẳng như , rõ ràng là đúng. “Thanh Long với mấy con khác còn hạ cả hươu lớn, báo chắc khó đối phó nhỉ?” Triệu Nhị Lưu . “Không giống !” Hạ Trường Hải lắc đầu, “Đó là báo Mãn Châu, ghê gớm lắm đấy.” Tuy rằng lúc nãy chỉ thoáng thấy một , nhưng dựa kinh nghiệm của Hạ Trường Hải, thể xác định đó là báo Mãn Châu. Báo Mãn Châu là loài mèo sức chiến đấu thứ hai trong ba tỉnh Đông Bắc, chỉ hổ Siberia, còn mạnh hơn cả linh miêu. Chó săn thể đối phó với lợn rừng cô độc, nhưng nghĩa là thể đối phó với báo Mãn Châu. Nghĩ đến năm con ch.ó săn của nhà lão Từ, hợp sức cũng chống đỡ nổi ba hiệp tay linh miêu, huống chi là báo Mãn Châu. Hạ Trường Hải lo lắng lũ chó săn mà dày công nuôi dưỡng, vạn nhất đối đầu với báo Mãn Châu sẽ c.h.ế.t thảm, mắt đều đỏ hoe. “Đuổi!” Động cơ gầm rú, chiếc xe lao nhanh hơn. Nói đến báo, những ai chút hiểu đều , tốc độ của chúng nhanh đến kinh ngạc, hổ, gấu, sư tử dù gắn thêm hai bánh xe cũng đuổi kịp. Tốc độ giới hạn của báo săn vượt quá 120 km/h, ngay cả tài xế mới đường cao tốc cũng chỉ đạt tốc độ .

 

 

Loading...