Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:53:11
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Được ." Hạ Trường Hải vội vàng cắt lời thằng bé, nếu cứ để nó tiếp, những chuyện giấu giếm e là sẽ phơi bày hết. Phải rằng, đạo lý tiền lộ mặt, thời nào cũng đúng! Để khác thấy mua một xe đồ, và để khác kiếm mấy nghìn tệ, hai chuyện gây ảnh hưởng khác !
"Bố, gì về nhà hẵng ." Hạ Trường Hải liếc mắt hiệu, "Trời cũng còn sớm nữa!"
Hạ Kiến Quốc lăn lộn ngoài xã hội bao nhiêu năm, lời mà hiểu. " đúng đúng, trời quả thực tối ."
"Thế thì các em, xin phép về đây, hẹn gặp ."
Mọi chiếc xe tải hiệu Giải Phóng dần khuất bóng, nhất thời ai nên lời.
"Các ông nãy Kiến Quốc nó gọi gì ?"
"Hình như nó , cả xe đồ đó tốn 1800 tệ!"
"Với thằng bé còn , tiền đó là hai thằng nhóc đó săn lông thú mà !"
"Bọn nó mua cả xe đồ thế mà vẫn tiêu hết tiền!"
... Im lặng một lát, bắt đầu bước .
"Cương Tử, mai giúp xin nghỉ ở xưởng một bữa."
"Làm gì thế ?"
"Cậu cứ là lên núi săn lông thú!"
... Trời dần tối, màn đêm bao trùm cả ngôi làng, trong nhà Hạ Trường Hải đèn đuốc sáng trưng.
Vợ chồng Vương Hòa Bình, bố Hạ Trường Hải, cả đại gia đình quây quần bên .
Ánh mắt mỗi đều lộ vẻ nghi hoặc, chăm chăm Hạ Trường Hải và Vương Hy Đống, cảnh tượng đó hệt như một cuộc thẩm vấn nghiêm túc.
Hạ Kiến Quốc mở lời , giọng mang theo chút dò xét: "Theo lời các con thì, hôm qua các con định lên núi đặt bẫy bắt chồn, tức là săn lông thú, kết quả nửa đường gặp may, đụng con 'khổng lồ' . Rồi 12 tấm da thú là sáng nay mới mang về, đúng ?"
Hạ Trường Hải và Vương Hy Đống vội vã gật đầu.
Thực , bọn họ vốn định giấu giếm chuyện , chỉ là hôm qua ai hỏi đến, cộng thêm bên lão Chu xảy chút chuyện, nên mới chủ động nhắc tới.
Vương Hy Đống vẻ mặt đầy hối hận, bực bội : "Đáng lẽ bắt 13 con, đều tại con quá bất cẩn, một cái bẫy đặt chắc chắn, để một con chồn chạy mất ."
Cứ nghĩ đến con chồn chạy mất đồng nghĩa với 500 tệ trôi sông đổ biển, Vương Hy Đống tự trách , hận thể tát hai cái thật mạnh.
Nhìn bộ dạng đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân của Vương Hy Đống, khóe miệng cha là Vương Hòa Bình ngừng giật giật.
Lương tháng của Vương Hòa Bình còn đến 70 tệ, mà thành quả săn bắt của Vương Hy Đống bằng ba bốn năm lương của ông, thế mà thằng nhóc còn đang than ngắn thở dài vì 500 tệ mất, đây chẳng là khoe khoang mặt ? là tát mặt mà!
"Phải nhịn! Nhất định nhịn! Coi như vì thằng nhóc mang về hơn 2000 tệ, nổi nóng..." Vương Hòa Bình nhắm mắt, ngừng lẩm bẩm trong lòng, cố gắng kiềm chế cơn giận.
Thế nhưng, cơn giận nào dễ dàng dập tắt!
Trong lòng Vương Hòa Bình rõ như gương, những tấm da chồn rõ ràng là Hạ Trường Hải cố ý nhường cho Vương Hy Đống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-30.html.]
Nếu thì với cái tài của Vương Hy Đống, đừng là chia đôi với Hạ Trường Hải, cho dù là chia một chín, cũng lời lớn !
Suy cho cùng, từ việc bẫy, đến việc khắp nơi tìm kiếm nơi chồn sinh sống, đến việc cẩn thận đặt bẫy, những công việc then chốt , hầu như đều do Hạ Trường Hải một tay lo liệu.
Nếu Hạ Trường Hải, Vương Hy Đống mà còn bắt da chồn, thì đúng là chuyện hão huyền!
Mèo Dịch Truyện
Bản tài cán gì, còn ở đây mà khoe khoang vớ vẩn!
"Vút!" Vương Hòa Bình tiện tay nhặt một hột quả đất, ném thẳng đầu Vương Hy Đống, lệch chút nào, trúng đích.
Ông trừng mắt Vương Hy Đống một cái thật mạnh, mắng: "Hỏi cái gì thì thành thật trả lời cái đó, đừng ở đây năng vớ vẩn! Mày mà một nửa cái tài của Trường Hải, tao đốt hương cao tạ ơn trời đất !"
Vương Hy Đống định cãi , thầm nghĩ cái hột quả ông ném vẫn là cái mua đấy chứ, nhưng ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt nghiêm nghị như ăn tươi nuốt sống của Hạ Kiến Quốc, lập tức giật run rẩy, vội vàng trốn Hạ Trường Hải.
Cậu sợ Hạ Kiến Quốc còn hơn cả cha ruột mấy phần! Trong lòng hiểu rõ, tình hình bây giờ chỉ Hạ Trường Hải mới ứng phó , mà năng lung tung thì khốn .
Hạ Kiến Quốc lẳng lặng Hạ Trường Hải, lúc tâm trạng của ông cũng phức tạp khó tả như Vương Hòa Bình.
Đầu tiên là chuyện con gấu đen hôm , xuất hiện con "khổng lồ" , ông vốn nghĩ chuẩn tâm lý cho những đổi lớn lao đang diễn con trai.
ngờ, Hạ Trường Hải âm thầm một chuyện kinh như .
12 tấm da thú, bán 6300 tệ, còn kiếm một khẩu s.ú.n.g trường bán tự động kiểu 56 mới, cộng thêm một xe tải đầy ắp hàng hóa... Trong đó, tùy tiện lấy một thứ, đều là những điều ông tự còn dám nghĩ tới, chứ đừng là .
Người vẫn cha mong con cái mau lớn, tiền đồ, nhưng khi ngày đó thực sự đến, mấy ai thể bình thản chấp nhận đây?
Im lặng một lúc lâu, Hạ Kiến Quốc hít sâu một , vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc, hỏi Hạ Trường Hải: "Con thật sự quyết tâm nữa, mà chỉ một lòng một săn ?"
Trước đây sở dĩ ông sảng khoái đồng ý cho Hạ Trường Hải săn tập thể, một mặt là giảm sự nhiệt tình của con trai, mặt khác, tận đáy lòng ông cho rằng Hạ Trường Hải căn bản kiếm đủ tiền mua súng.
Ông nghĩ, ngày thường bao nhiêu đạo lý cũng vô ích, chi bằng cứ để con trai lên núi chịu chút khổ cực, đợi đến khi Hạ Trường Hải vấp váp khắp nơi trong núi, nếm đủ mùi đời, tự nhiên sẽ hiểu rằng, công việc định mới là con đường đúng đắn!
Thế nhưng bây giờ, chuyện phát triển vượt ngoài dự liệu của ông.
Mới hai ngày trôi qua, Hạ Trường Hải kiếm đủ tiền mua s.ú.n.g !
Nếu lén nhéo mấy cái, đau đến nỗi nước mắt sắp trào , Hạ Kiến Quốc tưởng vẫn còn đang mơ.
"Con trai, là đừng nghề nữa ." Mẹ lo lắng khuyên nhủ bên cạnh, "Săn b.ắ.n nguy hiểm lắm, con thể , đến khi nghỉ thì lên núi săn bắt, như cả hai bên đều lỡ việc..."
Hạ Trường Hải lẳng lặng lời , mặt hề chút bực bội nào, ngược trong lòng dâng lên một dòng cảm xúc ấm áp.
Đây là tình yêu thương thuần khiết, vô tư nhất của một dành cho con cái, thể ghét bỏ ?
Kiếp , bao nhiêu tỉnh giấc trong mơ, khao khát chẳng chính là khung cảnh ấm áp như thế ?
Đợi xong, Hạ Trường Hải mỉm mang theo chút áy náy, đó ánh mắt kiên định cha , : "Thực ngay từ đầu con định , nhưng con cũng định cả đời sống bằng nghề săn bắn. Trong lòng con một kế hoạch, chỉ là kế hoạch cần nhiều tiền!"
Lời ngoài lời là, bây giờ săn chính là để tích tiền.
Ngừng một chút, Hạ Trường Hải tiếp: "Không chỉ con , con còn bố và chú Vương cũng nghỉ việc."